Trà Xanh Công Lược: Bạch Phú Mỹ Lên Sàn

Chương 1

Tiêu đề đỏ rực trên mặt báo

Ái nữ nhà họ Kiều bị tung video mờ ám cùng nam nhân, mỗi video nữ chính đều là Kiều Mạn Nhu, còn về danh tính của các nam nhân đều bị che mờ không rõ, hiện tại lượt truy cập để xem video đã quá tải.

Tay cầm của cô gái run rẩy buông tờ báo xuống đất, vì sao chứ? Cô đã rời bỏ Giang thành không màng những chuyện đã xảy ra, nhưng bọn họ vẫn cứ không tha cho cô.

Bọn người ở Giang thành, từ người trong nhà đến hội chị em cùng các thể loại công tử hào môn, hay phú nhị đại mới nổi đều đang xem trò cười của cô đúng không?

Rõ ràng cô chẳng hại ai cả, thật lòng thật dạ với từng người một vậy mà đổi lại những thứ này sao?

Chuông điện thoại vang lên, là mẹ Kiều.

"Là con thật ư? Ta hỏi người trong video có phải con không?"

"Mẹ...."

Tiếng khóc của cô gái càng lúc càng lớn không nghe rõ lời, cô không biết mẹ hỏi video nào nhưng trong số mấy cái đó chỉ có hai cái là cô thật sự.

Những cái còn lại khỏi phải nói, chắc chắn có người đứng sau giở trò muốn gió nổi lớn nên đã tìm người giống cô mà đặt máy để lấy góc giống nhất.

Còn về việc mình bị quay video, một lần là vì tình yêu vượt quá giới hạn, cái còn lại là lúc bị người chuốc say đưa lên giường.

Nhưng những thứ này nói ra có tác dụng ư?

Danh tiếng của cô sớm đã bị hủy hoại trong giới thượng lưu nên mới rời bỏ Giang thành đến đây, ngay cả đường lui bọn họ cũng đã cắt đứt hoàn toàn.

Cô còn có thể đi đâu.

Tắt điện thoại, lau sạch nước mắt.

Cô dường như nhìn thấy nơi mình sẽ được giải thoát, bỏ mặc sợ hãi ôm theo một linh hồn đã mục nát cùng ủ dột nhảy xuống lầu.

............

Trong phòng lớn kiểu cách phương tây, không gian trang trí ấm áp lại sang trọng có một cô gái đang ngủ say nhưng biểu cảm trên mặt rất khó chịu.

Đầu của cô đau quá, thân thể lại bứt rứt không chịu nổi.

Giật mình mở mắt nhìn thấy cảnh vật xung quanh lại sốc không tin nổi, đây là tái hiện kí ức trong lúc chết sao?

Đây là phòng của cô ở nhà, chỉ là cách bày biện giống như khi cô mới từ nước ngoài quay về, thời điểm đó Kiều Mạn Nhu vì học tập xuất sắc nên xuất ngoại sớm.

Không ngoài kì vọng chỉ tốn hai năm đã tốt nghiệp nhưng cô lại cảm thấy hơi vô vị, dù sao đời người đều phải trải qua thời kì cao khảo rồi đến đời sống sinh viên linh hoạt như trên phim.

Bố mẹ Kiều cũng cho cô được toại nguyện, quay về thi lên nghiên cứu sinh để trải nghiệm những thứ mà cô muốn.

Đây cũng là quyết định gây hối hận mà Kiều Mạn Nhu đã từng nghĩ tới, nếu lúc đó cô không có ý tưởng bâng quơ như vậy mà trở về thì mọi chuyện sẽ khác chứ.

Cô không nghĩ nổi nữa, cũng không muốn nhìn lại kí ức trước kia, chỉ một lòng muốn tan biến.

Cô đã chờ mười phút mà không có gì thay đổi, vẫn là căn phòng của mình như cũ, có vấn đề gì hay không.

Kiều Mạn Nhu vừa thử cử động, không bị nát bét ư? Dù sao cô cũng nhảy từ tầng mười lăm xuống mà.

Kì quái hơn nữa là cô vậy mà vẫn đi đứng bình thường, rón rén đi thêm vài bước lại sốc lần hai.

"Aaaaaaa"

Vừa hét lên lại tự tay bịt miệng, trời ạ sao trong gương lại là dáng vẻ của mình lúc hai mươi tuổi thế nhỉ?

Người trong gương là thiếu nữ đang ở độ tuổi xuân sắc tràn trề, tóc dài thẳng mượt mà, ngũ quan hài hoà cân đối rất đẹp, đặc biệt là khí chất ôn nhu mềm mại từ người toát ra.

Vì lẽ này mà mẹ Kiều thường nói đặt tên cô là Mạn Nhu quả không sai, nhưng cô hiện tại cảm thấy vì cô quá mềm mại ôn hoà nên mới dễ rơi vào bẫy của người khác.

Dù sao quan trọng nhất là vì sao cô lại mang dáng vẻ lúc hai mươi tuổi, lại có thể bình thường mà đi xung quanh phòng còn chưa biến mất.

Chẳng lẽ tất cả những chuyện vừa rồi là mơ, cô chỉ chết trong cơn ác mộng đó mà thôi.

Không thể, sao có thể là mơ được?

Hệ thống cứu vớt: "Chúc mừng cô trở thành người trùng sinh thứ mười".

Là ai đang nói chuyện? Nhìn xung quanh không có ai cả.

"Gặp quỷ ư?"

"Hiện tại đã trùng sinh thành công quay về thời điểm ban đầu, xin hỏi có muốn lập khế ước hay không?"

Kiều Mạn Nhu chỉ nghe nói trùng sinh gì đó trong tiểu thuyết, lại tuyệt nhiên xảy ra trên người cô.

Cho nên nói, vì vậy mà cô nhảy lầu không chết còn quay lại lúc mọi chuyện chưa bắt đầu, thần kì như vậy.

"Ngươi là ai, sao ta có thể tin được"

"Ta là hệ thống cứu vớt, ngoài người được cứu vớt không có ai nghe được hoặc biết đến sự tồn tại của ta"

"Tại sao ngươi không xuất hiện"

"Ta đến từ chiều không gian khác, chỉ làm nhiệm vụ của mình"

Kiều Mạn Nhu nhíu mày, nhiệm vụ gì chứ?

"Sau khi thân chủ trùng sinh phải cùng ta lập khế ước, bằng không người sẽ thật sự chết đi"

"........"

Thật nhẫn tâm, vừa cho người ta sống lại muốn đẩy vào chỗ chết.

Nghe hệ thống giải thích khế ước chính là nó cứu vớt thân chủ sống lại làm được điều mình muốn sau đó phải trả bằng linh hồn của mình, trừ phi điều kiện trái ngược khế ước xuất hiện sẽ được giải trừ.

Hệ thống cứu vớt: "Có muốn giẫm đạp bọn người đã hại cô thành thế này hay không?".

Kiều Mạn Nhu đời thứ hai sẽ không phải là kẻ vô dụng yếu thêm nữa: "Ta muốn từng kẻ một phải lăn dưới đất tùy ta giẫm đạp".

Đinh

Hệ thống đã lập xong khế ước.

Bạch phú mỹ chính thức bước trên con đường báo thù, công lược từng kẻ nam nhân và xử sạch đám chị em plastic.