Xuyên Nhanh: Sau Khi Ngủ Với Vai Ác

Chương 58: Bạn trai cũ của bạn thân

Sau khi đưa ra lựa chọn, quyết định sẽ mở trái tim ra, cả người như chồi non chớm nở toát ra sức sống mãnh liệt.

Tiết Dữu vốn là cô gái xinh đẹp, bởi vì tính cách có chút nhút nhát, không giống Vương Vũ Kỳ có tính tình vui vẻ, giỏi giao tiếp, nhưng mị lực của cô không thể thay đổi.

Bây giờ sự quyến rũ đó được bộc lộ ra, sự thay đổi đến mắt thường có thể nhìn ra.

Ngay cả Quý Mộc Cảnh vào bữa tiệc cũng không nhịn được mà nói với cô: “Tiểu Dữu, trông cậu rất xinh đẹp.”

Những lời này, khiến Vương Vũ Kỳ ghen, sau đó Quý Mộc Cảnh đã trực tiếp đem người ôm lấy hôn, làm cả trường hét lên, chuyện này mới được bỏ qua.

Không ai biết khi đó Tiết Dữu bên ngoài thì vui vẻ vỗ tay, bên trong là một mảnh hoang vu, chỉ có gió lạnh thổi qua.

Nhưng cô đã quen rồi.

Hình này đó đối với cô mà nói như mặt biển tĩnh lặng, không chút gợn sóng.

Bởi vậy Tiết Dữu chưa bao giờ nghĩ tới, tất cả mọi thứ sẽ có ngày bị phá vỡ.

Vương Vũ Kỳ hẹn cô ra ngoài gặp mặt.

Đơn độc.

Đã rất lâu không có xảy ra chuyện gì.

Trên đường đi, Tiết Tiết nhìn điện thoại nhắc nhở, mới rất mình nhớ ra hôm nay là ngày gì.

Quý Mộc Cảnh và Vương Vũ Kỳ chính thức hẹn hò.

Mỗi năm, hai người sẽ đi ăn mừng.

Chỉ có hai người.

Tiết Dữu không biết Vương Vũ Kỳ hẹn cô ra đây vào ngày này làm gì, trực giác nhắc nhở cho cô biết cảm giác bất thường, nhưng lại không ngờ, bạn thân mình lại cho mình thẻ phòng.

“Mộc Cảnh say.”

“Tiểu Dữu, đây là tớ cho cậu cơ hội.”

“Nhìn đi…cậu đáng thương như vậy, yêu hắn lâu như vậy.”

Lời nói của Vương Vũ Kỳ đối với Tiết Dữu giống như ngôn ngữ người ngoài hành tinh.

“Cậu… điên rồi sao?”

Nghe vậy Vương Vũ Kỳ hờ hững cười.

Nói đến, hai người gần như cãi nhau.

“Tùy cậu, dù sao thẻ phòng tớ đặt ở đây, cậu thích đi hay không tớ không có ý kiến.” Nữ nhân với khuôn mặt trang điểm tinh xảo mặt không biểu cảm. “Tớ cùng đàn anh đã đặt vé máy bay rồi, sáng mai sẽ rời đi.”

“Cái gì?”

“Mặc dù anh ấy không đẹp như Mộc Cảnh, nhưng anh ấy có tiền hơn Quý Mộc Cảnh, quan trọng là anh ấy có thể xuất hiện lúc tớ cần, xuất hiện theo cách tớ muốn.”

Vương Vũ Kỳ mở ngón tay ra, cũng chính là lúc này Tiết Dữu mới thấy chiếc nhẫn kim cương chói mắt ở ngón giữa, không biết từ khi nào đã thay thế chiếc nhẫn cỏ bốn lá của cô và Quý Mộc Cảnh.

“Tiểu Dữu tớ biết trong lòng sẽ cảm thấy tớ là một người rất tệ, nhưng mà, con người cần học cách lớn lên đúng không?”

“Tớ đã giành bốn năm để làm những gì mình thích, chỉ chờ Quý Mộc Cảnh bốn năm để đáp ứng tớ, nhưng hắn không thể, nếu đã như vậy, không cần phải lãng phí thanh xuân của nhau làm gì.”

“Dù sao, chúng ta đều không còn trẻ, phải không?”

Tiết Dữu kinh ngạc nhìn bóng lưng Vương Vũ Kỳ rời đi trước mắt.

Có lẽ chỉ vài giây, rất lâu sau cuối cùng Tiết Dữu cũng di chuyển được cơ thể đang cứng ngắc của mình, đôi mắt của cô rơi xuống tấm thẻ phòng.

Tiết Tiết: “Cho nên cô ấy vẫn ngủ với Quý Mộc Cảnh?”

Hệ thống: “Mời dùng từ văn minh.”

Tiết Tiết: “Cho nên cô ấy vẫn ngủ với Quý Mộc Cảnh?”

Hệ thống: “...”

Kế tiếp câu chuyện phát triển cũng không khó đoán, Tiết Dữu sau khi trải qua cuộc đấu tranh nội tâm, cuối cùng cũng không thể bỏ chấp niệm trong lòng, cầm lấy thẻ phòng, tiến và phòng, cùng Quý Mộc Cảnh xảy ra quan hệ.

Tiết Tiết: “Nam nhân say rượu còn cứng rắn sao?”

Hệ thống: “...”

Ngày hôm sau, sau khi Quý Mộc Cảnh tỉnh lại, đối mặt với Tiết Dữu bên cạnh, có thể tưởng tượng được sẽ cảm thấy khϊếp sợ như thế nào, dù sao, anh ngủ với bạn thân của bạn gái mình.

Điều này đối với Quý Mộc Cảnh vẫn quan niệm truyền thống bảo thủ trong quan hệ nam nữ, có thể so sánh với sét đánh giữa trời quang.

Tiết Dữu muốn giải thích.

Nhưng miệng vừa mở ra, Quý Mộc Cảnh liền nhận được tin tức của Vương Vũ Kỳ truyền đến.

Nội dung trên Tiết Dữu không biết, nhưng ngay cả quần áo Quý Mộc Cảnh cũng không kịp mặc liền chạy ra ngoài, đẻ lại Tiết Dữu một mình kinh ngạc, thời gian cũng chậm rãi trôi qua.

Hai người cũng không có gặp mặt, mãi một tháng sau, Tiết Dữu nhận được điện thoại của bạn bè Quý Mộc Cảnh đến quán bar đưa nam nhân say như chết mang về nhà.

Ngày đó bọn họ lại xảy ra quan hệ.

Lần này, Quý Mộc Cảnh sau khi tỉnh lại nói với Tiết Dữu một câu: “Tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

Vương Vũ Kỳ rời đi không đúng lúc.

Thật ra vào ngày đó Quý Mộc Cảnh vốn định cho cô ấy một tin tốt.

Quý Mộc Cảnh đã mất hai năm để thiết kế trò chơi, được một công ty mua bản quyền với giá cao, sau khi tốt nghiệp có thể trực tiếp đến công ty.

Có lẽ 99 người trong số 100 người chơi trò chơi đang lãng phí thời gian, nhưng Quý Mộc Cảnh chính là ngoại lệ.