"Đổ đầy nước vào một cốc rồi để cốc đó lên đầu, quỳ xuống đất hướng dươиɠ ѵậŧ về phía cốc không có nước."
Hạ Bạch cắn môi đổ đầy nước rồi đặt lên đầu, chống bồn rửa tay, quỳ xuống đất, sàn gạch lạnh như băng khiến đầu gối đau nhói, nhưng Hạ Bạch rất thích cảm giác đau này.
Tử Tầm Ngọc nhìn chú khéo léo húc vào cốc nước, đỡ dươиɠ ѵậŧ với qυყ đầυ đỏ bừng hướng về phía cốc không có nước ở trong video, giọng nói mang sự phấn khích mà ra lệnh: "Chú phải tiểu chậm một chút, tôi muốn nhìn kiểu mà chảy ra từ từ ấy."
Hạ Bạch chỉ cảm thấy mình sắp nhịn đến mức nổ tung, cốc nước trên đầu khiến anh không dám nhúc nhích quá mạnh, anh chỉ có thể hơi trừng mắt nhìn dươиɠ ѵậŧ của mình, chậm rãi đi tiểu.
Ngón tay hơi dùng sức siết chặt qυყ đầυ, dươиɠ ѵậŧ đau đớn nhắc nhở anh không thể thoải mái bài tiết.
Bọng đái đau từng cơn, nướ© ŧıểυ từ từ chảy ra theo ống đái, nước chảy chậm rãi không thua gì một kiểu hành hạ khác, nhịn tiểu cả một ngày mà nướ© ŧıểυ chỉ có thể chảy ra một ít trong cốc giấy theo cách mệt nhọc này.
Trước mặt là Tử Tầm Ngọc đang sáng rực hai mắt mà nhìn, Hạ Bạch cũng không kìm nén được tiếng rêи ɾỉ.
"Ưm… Ngọc nhi… Cầu xin ngài, cho tôi đi tiểu được không? Ừm, hự… không nhịn được."
bộ ngực không ngừng phập phồng, tiếng thở dốc nặng nề, ngón tay dẻo dai xoa nắn thân gậy thịt để nướ© ŧıểυ chảy vào cốc giấy.
Cuối cùng vì nhất thời rùng mình khi đi tiểu, cốc nước trên đầu chợt rơi mất, thậm chí còn làm đổ chiếc cốc giấy đã đổ đầy một nửa trên mặt đất.
"Xin lỗi, tôi…" Hạ Bạch há miệng, nhìn Tử Tầm Ngọc vẫn cười híp mắt mà không biết nói gì, chỉ có thể cúi đầu xuống, nặng nề nói: "Xin ngài phạt tôi."
"Ầy." Tử Tầm Ngọc cố làm khó mà nói: "Ban đầu ba cái cốc là chuẩn bị cho đi tiểu, giờ chỉ còn lại một cái, chú chỉ có thể đi tiểu trong một cốc."
Hạ Bạch nhìn cốc giấy có dung lượng chỉ chừng một trăm ml, gật đầu đồng ý. Không có quá khó khăn, anh rót đầy cốc nước và dọn sạch sẽ phòng tắm trước cái nhìn soi mói của Tử Tầm Ngọc.
Chỉ được phép chảy ra xấp xỉ hai trăm ml nướ© ŧıểυ làm bọng đái vẫn bất mãn mà đung đưa, ma sát thành bọng đái tuy đau nhức liên tục, nhưng Hạ Bạch không dám cầu xin đi tiểu tiếp.
Anh biết tính tình Tử Tầm Ngọc tốt chỉ là huấn luyện, nếu huấn luyện khiến cô không vui thì sẽ có cách hành hạ mình.