Hắc Ám Vương Giả

Chương 46: Tập Kích

Lúc này, Mig, Sam, Rage ba người cũng chia ra tìm kiếm vật tư cho riêng mình, tận lực tránh xa hai cỗ thi thể trên mặt đất, mặc dù biết hai người này đã chết rồi nhưng chính như thế mới khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Tìm kiếm một vòng ba người cũng tìm được một số vật phẩm kim loại. Mặc dù họ không chắc rằng những vật phẩm này có tác dụng hay không nhưng trong mắt bọn họ thì tất cả những vật phẩm liên quan đến kim loại đều rất đáng tiền.

Đỗ Địch An thấy bọn họ nhặt được điện thoại, điều khiển TV từ xa, đèn điện,... trong lòng không khỏi hiếu kì, những chắc hẳn phải có rất nhiều Thập Hoang Giả trước đó đã nhặt được những vật tư này rồi vậy mà không có tập đoàn nào nghiên cứu ra bên trong có gì?

Bất quá, khi hắn trông thấy kim loại vặn vẹo trong chiếc điện thoại kia thì lập tức minh bạch, tồn tại trong khu phóng xạ ba trăm năm khác hoàn toàn với trong khu sinh thái bình thường ba trăm năm. Mặc dù những vật phẩm này còn tồn tại nhưng đã hoàn toàn bị văn vẹo trong những tháng năm tồn tại trong khu phóng xạ, linh kiện đã hoàn toàn biến hình, nếu không biết được công dụng nguyên bản của nó mà chỉ bằng vào những linh kiện đã thay đổi này căn bản không suy đoán ra được điều gì hữu dụng.

Thứ duy nhất có thể chống cự được dưới lượng bức xạ hạt nhân như thế này cũng chỉ có kim loại mật độ cao như hoàng kim, đây cũng chính là lý do vì sao quầy trang sức bằng vàng phía dưới không có biến hóa quá lớn.

- Đi tới gian phòng này.

Đỗ Địch An quét một vòng, sau khi xác định không thấy vật gì có giá trị liền quay người rời khỏi gian phòng này, đây chính là chỗ tốt của làm việc khu vực mới, chẳng những có thể nhặt được nhiềuđồ vật có giá trị cao mà lại có không gian để chọn lựa, những gian phòng này về sau tất sẽ có những Thập Hoang Giả khác đến càn quét, những thứ sót lại cũng chỉ là một chút vải vóc cùng quần áo, hoặc là có thể tháo dỡ kim loại từ những vật lớn ra thôi.

Ba người kia sớm đã không muốn ở lại căn phòng chứa thi thể này nữa, lập tức lui ra ngoài.

Trong hành lang có mấy cỗ hành thi lẳng lặng nằm ở đó, yên tĩnh đến lạ thường.

Đỗ Địch An nhìn thấy mấy cỗ hành thi này luôn có cảm giác như là chúng sẽ đột nhiên sẽ tỉnh lại, trái tim trong l*иg ngực đập lên thình thịch, hắn áp chế những suy nghĩ lung tung của bản thân, đẩy cửa phòng thứ hai ra, không có gì bất ngờ, trong căn phòng này cũng có mấy cỗ hành thi nằm ở đấy, hiển nhiên đều là người của ba trăm năm trước, cái này khiến Đỗ Địch An không thể không xác định một sự kiện, thời điểm ba trăm năm trước, khi hạt nhân toàn cầu bộc phát cũng lặng lẽ bạo phát một trận virus đáng sợ!

Trận virus này khiến cho tất cả mọi người bị lây nhiễm hóa thành hành thi, dù cho có sau ba trăm năm tồn tại ở khu phóng xạ thì cũng không có chết đi, có thể thấy được loại virus này đáng sợ cùng ương ngạnh cỡ nào!

Đỗ Địch An nhìn qua ba bộ hành thi trên mặt đất, tìm kiếm đồ vật trong gian phòng này, hắn chủ yếu là tìm kiếm những đồ điện kiểu như máy tính, điện thoại. Dù sao trong phòng của cư dân này thì thứ hữu dụng nhất cũng chỉ có những đồ đó thôi.

Trong gian phòng đó có một cái máy tính để bàn, Đỗ Địch An đương nhiên sẽ không đem tất cả chúng về mà mở thân máy ra, bới móc ra từng chút dây điện bị giấu trong lớp bụi dày đặc, hắn nhìn thấy cục pin bên trong, định đưa tay ra cầm lấy ai ngờ vừa chạm vào nó đã bị vỡ vụn ra.

Cục pin này ở trong hoàn cảnh bức xạ hạt nhân lâu dài đã hoàn toàn biến chất.

Đỗ Địch An thở dài, thử dò xét một số dây điện khác xem, những dây điện này đều có vỏ làm bằng nhựa plastic, giờ nó đã hoàn toàn biến chất, vặn vẹo, những điện trở nhỏ bé bên trong chủ mạch cũng trở nên khô quắt biến thành hình dạng quái dị, đã mất đi hình dạng vốn có.

Đỗ Địch An khẽ lắc đầu, bỏ mấy chiếc máy móc này đi, dù sao hôm nay mới là ngày đầu tiên đi thu thập, còn có những mười ngày nữa, đồ vật có thể nhặt được còn rất nhiều mà số lượng hắn có thể mang theo lại có hạn.

- Nếu như có một chiếc xe chở hàng thì tiện lợi biết mấy...

Trong đầu Đỗ Địch An tự nhiên có một suy nghĩ như vậy, trong lòng máy động một cái nhưng lại lập tức bị nguội lạnh đi, bên ngoài cũng có những ô tô kia, nhưng tình trạng cũng không khác với máy tính lắm, rất nhiều linh kiện đã biến mất hoặc biến hình không cách nào chữa trị được, muốn chế tạo ra một loại phương tiện giao thông thì còn phải nhờ vào siêu cấp Chip.

Mà tất cả phải dựa trên điều kiện tiên quyết là ... Có điện.

Đỗ Địch An quay người tiếp tục tìm kiếm những vật khác.

Phương pháp luyện chế máy phát điện hắn cũng chỉ nhìn qua một cái, là loại phát điện dựa vào sức gió, mà muốn chế tác máy phát điện chạy bằng gió thì cần một khoảng đất trống rất lớn, cho dù hắn có đến khu dân nghèo để mua bãi đất trống thì cũng phải cần không ít tài chính, cho nên tất cả phải có tiền mới được.

Khi mấy người Đỗ Địch An đang tìm kiến gian phòng thứ ba thì những người khác cũng đã lần lượt đi lên tìm kiếm bốn phía.

Nửa giờ sau, nhà máy cao ốc này đã bị vơ vét hoàn toàn, mà vật liệu mấy người nhặt được đều chồng chất trong đại sảnh, mọi người đến chỗ của Scott để đăng ký, phòng ngừa có người khác ăn cắp.

Hiển nhiên, trong lịch sử dài dăng dặc của Thập Hoang giả thì bọn họ đã sớm nhận ra một điều rằng ngăn chặn nội loại mới có thể thu được lợi ích cao nhất.

- Mọi người đến khu phía trước để tìm kiếm đi.

Scott đăng ký xong, quay sang nói với mọi người.

Hai mươi vị Thập Hoang giả tập đoàn kia đã không kịp chờ đợi được nữa, lập tức chia thành bốn người một tổ, rờ khỏi cửa hàng đến khu phế tích bên cạnh để tìm kiếm vật tư.

Scott nhìn thoáng qua Đỗ Địch An, nói:

- Ta cùng Mia cũng muốn đi tìm vật tư, ngươi có muốn đi cùng bọn ta không?

Đỗ Địch An lắc đầu, nói:

- Không được, ta phải đi cùng với bằng hữu của ta.

- Vậy được, nếu gặp chuyện gì nguy hiểm thì nhớ kêu cứu, nơi này rất yên tĩnh nên chỉ cần ngươi kêu to thì rất dễ nghe được, miễn là ngươi đừng có đi quá xa.

Tư Khoa Đặc cũng không bắt buộc, dặn dò một câu.

Đỗ Địch An gật đầu, quay người nói một tiếng với Mige, Sage, Sam, thuận đường đi đến khu nhà lớn để tìm.

Bởi vì biết những tòa nhà này để làm gì nên Đỗ Địch An không cần phải đi vào cũng đoán được tằng trong phê tích kia có thể tìm được thứ gì cho nên hắn cũng không tìm lần lượt từng tòa nhà như những người khác mà thuận đường đi lên phía trước, rất nhanh liền đến một siêu thị cỡ trung.

Trong tòa nhà này đầy những thảm thực vật nhưng từ phong cách cũng có thể nhìn ra được đây chính là siêu thị, chỉ là không biết phải chịu tai nạn như thế nào mà siêu thị bị sụp xuống, trên mặt đất cũng còn lưu lại mấy cỗ thi thể, trên thân có vết tổn thương không lâu trước đó.

- Nhiều hành thi như vậy...

Ba người kia nhìn thấy thi thể trên mặt đất, sắc mặt khó coi, mới đi đến số tám khu này đã gặp được nhiều thi thể hành thi như vậy làm bọn hắn không dám tưởng tượng lúc những Thú Liệt Giả lần đầu đến đây đã phải đối mặt với cảnh tượng như thế nào?

Trong lòng Đỗ Địch An cũng rụt rè, nhưng vẫn cố gắng bảo trì trấn định. Cửa tòa nhà tựa hồ bị những Thú Liệt Giả mạnh mẽ đá văng ra để tiến vào, bên trong đó còn rất nhiều những thi thể hành thi trải dài trên mặt đất, đồng thời hắn còn nghe thấy thanh âm gặm nuốt rất nhỏ truyền đến, tựa hồ trong bóng tối có bảy, tám điểm màu đỏ đang quan sát hắn.

- Quái vật biến dị!

Con ngươi hắn co rút lại vội vàng lui ra sau.

Ngay khi hắn lui lại, thì vèo một tiếng, từ bên trong cửa có một bóng xám phi tốc vụt qua, nhảy về phía hắn.

Dịch: Thiên Thiếu

Biên: Khangaca