Thế Thân Của Thẩm Tổng

Chương 4: Chủ động (H)

Hứa Niệm mặc chiếc váy ngắn màu vàng nhạt ngồi trên ghế phụ lái, không nói tiếng nào.

Mái tóc màu đen cũng buộc hờ lại, nhìn qua thật là rất ngoan ngoãn.

Cô gái cuối đầu xuống, chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt, lông mi đen nhánh của cô khẽ run lên, giống hệt như có một làn gió thổi qua, khiến cho người nào đó cảm thấy ngứa ngáy một phen.

Thẩm Thiên Thừa nghe thấy tài xế nói Hứa Niệm đã về nhà, sau khi rời khỏi công ty, anh cũng lái xe đến biệt thự nhà họ Hứa.

Chuyện này nói với giám đốc Thẩm mà nói, hệt như ma xui quỷ khiến, nhưng cũng không phải không có khả năng, hai người ở chung nhiều năm như vậy, bất luận là mối quan hệ như thế nào, thì khi Thẩm Thiên Thừa nghe thấy tài xế nói như vậy, dĩ nhiên phản ứng đầu tiên của anh là sợ Hứa Niệm không vui, mà anh cũng nghĩ cô làm sao có thể vui được.

Thẩm Thiên Thừa rất muốn nói, nếu cô không thích nhà họ Hứa thì đừng có trở về, nhưng anh có tư cách gì để nói như vậy, lời vừa đến môi liền bị nuốt trở vào, đây vốn không phải là tác phong của anh, mà chính anh cũng phát hiện bản thân vì Hứa Niệm mà cũng phải vỡ rất nhiều nguyên tắc.

"Tôi vẫn chưa ăn cơm, cùng nhau đi ăn đi."

Thẩm Thiên Thừa thấy cô một mực không lên tiếng, lại lo lắng cô sẽ đói bụng, liền mở miệng lên tiếng trước.

"Thẩm Thiên Thừa, cảm ơn anh."

Cảm ơn anh đã đến đón tôi.Cảm ơn anh đã quan tâm tôi. Hứa Niệm biết quan hệ giữa mình và Thẩm Thiên Thừa rất hỗn loạn, không thể công khai, nhưng dù sao anh cũng là một trong số ít người quan tâm đến cô.

Thẩm Thiên Thừa: ...

Thẩm Thiên Thừa lái xe trở về biệt thự của mình, anh đã sớm cho quản gia chuẩn bị đồ ăn rồi, trong khi đó thì anh lái xe vào nhà để xe,

Anh cúi người giúp cô gái cởi dây an toàn ra, nhưng lúc anh vừa cúi đầu xuống, đôi môi mềm mại đã ở ngay đó, còn có một mùi hương thơm phức phả lên tai lạnh như băng của anh.

Hơi nóng nhanh chóng lan truyền khắp cơ thể anh, hiên thấy cô chủ động như vậy.

Du͙© vọиɠ buổi sáng khó khăn lắm mới đè xuống được, sau đó liền bị cô gái này trêu đùa, khiến con ngươi của anh liền tối sầm lại.

"Tiểu Niệm, là cô câu dẫn tôi." Thanh âm của anh bị du͙© vọиɠ làm cho khàn đi, anh vừa dứt lời, dây an toàn đã được cởi ra, bàn tay nóng rực ôm lấy chiếc eo nhỏ của cô.

Sau đó, nụ hôn mạnh bạo bá đạo liền xuất hiện, Thẩm Thiên Thừa luôn luôn mạnh bạo như vậy, lập tức đã khiến cơ thể của Hứa Niệm trở nên mềm nhũn.

Đôi môi ngọt ngào của cô cũng thất thủ, vẻ đẹp của cô khiến anh không nhịn được nữa, bàn tay cách một lớp quần áo mà xoa xoa nắn nắn đôi gò bồng đào của cô, một tay khác thì hướng về phía nơi tư mật quen thuộc kia.

"A..."

Đầu ngón tay anh cách lớp qυầи ɭóŧ của cô mà đẩy vào trong chiếc miệng nhỏ bên dưới, Hứa Niệm liền trợn tròn mắt lên, Thẩm Thiên Thừa biết rõ anh phải làm gì để cho cô hưng phấn, mới vừa rồi cô còn chủ động câu dẫn người khác, mà giờ đã nhận lấy phản kích mạnh mẽ của Thẩm Thiên Thừa khiến cô trở tay không kịp.

Lúc này, Hứa Niệm muốn đẩy người kia ra thì cũng đã muộn rồi.

Ghế cô chậm rãi ngã về sau, khiến cho Thẩm Thiên Thừa có thể dễ dàng áp lại gần cô hơn.

Hứa Niệm nhìn thấy gương mặt anh tuấn của Thẩm Thiên Thừa được phóng đại, cực kỳ đẹp trai, đầu óc cô cũng không biết phải làm gì tiếp theo, chỉ cảm thấy nếu bản thân là một cô tiểu thư giàu có, đi vào trong các hộp đêm, thì đây là một tiểu thịt tươi rất điển trai, mà giá tiền để bao nuôi cũng khiến cô cảm thấy choáng ngợp.

Cũng may là Thẩm Thiên Thừa không biết cô đang nghĩ cái gì, chỉ thấy đôi mắt thuần khiết màu hạnh nhân của cô nhìn anh không chớp mắt, liền cảm thấy sao tối nay Hứa Niệm lại quyến rũ như thế.

Hứa Niệm lúc này vẫn còn mê mệt trước nhan sắc của anh, qυầи ɭóŧ của cô vốn vẫn còn ở ngay đó, lại bị Thẩm Thiên Thừa ung dung xé đi.