Hôm sau Hướng Tiểu Viên bị đồng hồ báo thức đánh thức, mắt nhắm mắt mở ngồi trong chốc lát, mới ý thức được mình đang ở đâu. Cô đem chăn gối đầu xếp lại để trên giường, lấy IPad chỉnh đèn sáng, kéo bức màn lên, mở cửa sổ ra một chút. Không khí trong lành ngấm vào chóp mũi, cô mới hoàn toàn tỉnh táo lên.
Đi phòng tắm đánh răng rửa mặt, dưỡng da, chọn quần jeans và áo len mỏng để thay, đi ra phòng ngoài.
Trong phòng im ắng, cô đảo một vòng, phát hiện Vĩ Trang đã không còn ở trong phòng, có thể là đi làm rồi. Tiểu Viên lại một lần cảm khái làm sếp lớn thật không dễ dàng.
Lúc này điện thoại trong phòng vang lên, cô bắt máy, trong điện thoại là trợ lý Cao: "Xin chào, buổi sáng tốt lành, cô Hướng, xin hỏi ngài nghỉ ngơi có tốt không?"
Tiểu Viên khẽ cười: "Chào, buổi sáng tốt lành, trợ lý Cao."
Còn có sắp xếp gì nữa chăng?
"Mười phút nữa có quản gia đưa bữa sáng cho ngài. Sau khi ăn sáng xong, có người phụ trách đưa ngài đến sân bay."
Tiểu Viên: "Cô biết tôi muốn đến sân bay ư?"
Trợ lý Cao khẽ cười, Tiểu Viên phảng phất như có thể thấy được cái điệu cười nghề nghiệp trên mặt cô ấy: "Tôi còn liên hệ xong xuôi với trợ lý của ngài rồi, anh Thái sẽ ở sân bay bên kia chờ ngài."
Tiểu Viên thật giật mình, cả Thái Quyển cũng báo tin cho hay luôn rồi.
Tới sân bay, cô chẳng ngờ đến là một chiếc máy bay cá nhân năm chỗ ngồi. Thái Quyển ngồi bên trong, trên cổ mang một chiếc tai nghe chống ồn, hai mắt sáng lên: "Tiểu Viên, mau tới đây, lần đầu tiên anh được ngồi máy bay riêng đấy!"
Tiểu Viên cũng là lần đầu tiên ngồi máy bay riêng. Cơ trưởng đặc biệt đi tới chào hỏi với cô, giới thiệu một chút cho cô lộ trình bay, nói đại khái một tiếng rưỡi là có thể đến sân bay Hoành Điếm, nói cho cô biết trong khoang có nút bấm có thể gọi cho đội bay ở phía trước, có tình huống gì cũng có thể gọi ông ấy.
Trong khoang rộng rãi thoải mái, được bày trí đều là ghế dựa bọc da cao cấp. Sau khi máy bay cất cánh, trong khoang chỉ còn lại hai người bọn họ, Thái Quyển cuối cùng nhịn không được hỏi: "Tối hôm qua...... thế nào rồi? Anh lo lắng gần chết, không ngủ an ổn được cả đêm."
Tiểu Viên gật đầu: "Em ngủ được khá tốt."
Thái Quyển chậc một tiếng: "Anh đang hỏi hai người ở chung ra sao? Vẫn nói chuyện được chứ?"
Tiểu Viên dừng một chút, thật ra cô cũng không biết các cô ở chung ra sao. Tối hôm qua lúc trò chuyện trong phòng tiếp khách còn khá tốt. Vĩ Trang có vẻ như khá dễ ở chung, nhưng Vĩ Trang khi đến phòng ngủ của cô lại thật khó dò đoán. Cũng không có cách nào diễn tả, cô chỉ có thể đem những "chi tiết" đó giấu đi.
Cô làm một vẻ mặt nghiêm túc mà nói: "Em xem kịch bản, sếp tổng nghỉ ngơi, việc ai nấy lo, không quấy rầy nhau."
Thái Quyển chấm hỏi đầy đầu, có hơi khó tin: "Cho nên sếp tổng kêu em qua đó, chính là vì nhìn em xem kịch bản á?"
Nét mặt Tiểu Viên càng nghiêm túc: "Hình như...... Thật đúng là vậy."
Thái Quyển nghi hoặc khó hiểu: "Thú vui của sếp tổng có tiền này vẫn thật đúng là rất quái dị nha!"
Tiểu Viên gật đầu thật mạnh: "Ai nói không phải đâu......"
Máy bay bay nhanh mà vững vàng, thời tiết rất tốt, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu nghiêng vào, tầm nhìn sáng sủa, sự ấm áp dễ chịu rọi lên người. Thái Quyển nhắm mắt lại nghỉ ngơi, Tiểu Viên nhìn xuống phong cảnh bên dưới, ánh sáng vàng kim chiếu sáng khuôn mặt cô, những con đường ngang dọc đan xen, ao hồ liên miên bất tận. Đứng ở nơi cao nhìn những sự vật nhỏ bé, cô đem chuyện tối hôm qua đều vứt ra khỏi đầu lúc nào không hay, trong tâm trí hết thảy đều là sắp sửa đến Hoành Điếm rồi, trái tim muốn đóng phim nhảy nhót không thôi, đã bay đáp xuống đất từ lâu.
Tới Hoành Điếm, vào khách sạn nghỉ ngơi do đoàn phim sắp xếp. Buổi chiều liền đến nơi huấn luyện, gặp được giám chế, phó đạo diễn, hai vị chỉ đạo võ thuật, còn có nam nữ vai chính.
Lúc Tiểu Viên nhìn thấy nữ chính không kiềm được vui vẻ, thật là trái đất tròn, cô nở nụ cười vui vẻ khi bất ngờ gặp được bạn cũ, mở đầu chào hỏi trước: "Cô Trâu à, đã lâu không gặp, thật không thể ngờ được chúng ta lại sắp hợp tác rồi!"
Trâu Nhất Nhụy nhìn thấy cô thì liền biến sắc, nụ cười thật miễn cưỡng, dáng vẻ không nhớ rõ cô là ai: "Chào cô, xin hỏi quý cô là ai?"
Thái Quyển ngầm trợn trắng mắt thật lớn, hai năm không gặp, cô Trâu vẫn là kẻ chỉ xem trọng danh tiếng y như vậy.
Độ nổi tiếng Tiểu Viên không cao bằng cô ta, tên tuổi không đủ lớn cỡ cô ta, một câu nói khách sáo giữ mặt mũi cô ta cũng không cho. Trong mắt những người chung quanh đang dỏng tai nghe thì khó tránh khỏi sẽ cho rằng Tiểu Viên đang lôi kéo làm quen cô ta.
Trái lại Tiểu Viên cũng chẳng thèm để ý mà khẽ cười. Nay đã khác xưa, cô thật sự có ý định đóng từ đầu đến cuối phim, cô hiện tại co được dãn được: "Cô Trâu đúng là quý nhân thường hay quên (*), chúng ta từng hợp tác ở đoàn phim 《 Lựa chọn 》, tôi diễn chị của cô."
(*) quý nhân thường hay quên hay còn gọi là quý nhân đa vong sự (贵人多忘事): xuất phát từ ý nghĩa dùng để chỉ người quan cao chức trọng thái độ ngạo mạn, không niệm tình xưa, hay còn dùng để châm biếm người hay quên.
Khuôn mặt tươi cười khéo léo kia của Trâu Nhất Nhụy cười đến thật mất tự nhiên: "Phải không?"
Ý cười trong mắt Tiểu Viên càng nồng đậm: "Sắp tới đây còn phải mong cô Trâu chỉ bảo nhiều hơn."
Khóe miệng Trâu Nhất Nhụy hơi hơi giật giật một chút: "Cô khách khí rồi."
Những người bên cạnh không rõ lắm ngọn nguồn sâu xa giữa các cô. Hai vị diễn viên nữ này cứ đẩy đưa qua lại, bề ngoài giống như hài hòa, thực tế nhìn kiểu gì nghe kiểu chi cũng có hơi kỳ quặc. Mỗi một người trong đoàn phim đều là người tinh ranh, sẽ không bắt đầu chia phe sớm như vậy, ngay sau đó chỉ có âm thầm quan sát, yên lặng ăn dưa (đứng ngoài hóng chuyện).
Thái Quyển ở bên cạnh nhịn cười nhịn đến đau cả bụng, trong lòng cảm khái, bé Tiểu Viên tiến bộ đúng là quá lớn đi! Anh ấy thật hãnh diện!
Các cô đứng đối mặt nhau, trợ lý mỗi người đứng bên cạnh, một vài nhân viên công tác đứng rải rác lẻ tẻ chung quanh, hình thành một thế trận "kề vai sát cánh" đối lập vi diệu.
Bỗng nhiên, có giọng nam kèm theo tiếng cười ấm áp gia nhập, cũng đánh vỡ loại cảm xúc đối lập này.
"Hướng Tiểu Viên? Là chị Tiểu Viên sao?"
Nhân viên công tác tản ra, Tiểu Viên lại lần nữa nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, cái này thật sự có hơi ngoài dự kiến: "Phương Hạo?"
Nam nữ chính đoàn phim này đều là người quen, là chuyện Tiểu Viên không ngờ đến. Trâu Nhất Nhụy chỉ có bất ngờ, Phương Hạo chính là niềm vui bất ngờ vượt ngoài dự kiến.
Lúc ấy ở trong phim 《 Đôi ba chuyện của họ 》, cô không có cảnh quay chung khung hình với Phương Hạo. Đó là lần đầu tiên Tiểu Viên đóng phim truyền hình, gần như toàn bộ quá trình đều ở trong đoàn phim, nhìn thấy Phương Hạo mài giũa kỹ thuật diễn từng chút từng ngày ra sao.
Từ lúc non nớt thuở ban đầu, đến sau này thành thạo trước ống kính, thuần thục mà diễn đối đáp cùng Lục Tĩnh Niên. Cậu ấy hết sức cố gắng, thái độ đóng phim rất tốt, diễn rất có hồn có cảm xúc, cũng thật chăm chỉ. Tiểu Viên ấn tượng không tồi với cậu ấy.
"Hóa ra lần này được hợp tác với chị Tiểu Viên, vậy tôi liền an tâm rồi!" Không gặp hai năm, cậu ấy đã không còn là một thần tượng gặp người thì liền đỏ mặt lúc ban đầu kia nữa, hiện tại cậu ấy là diễn viên nam trẻ mà Bác Nghị dồn sức muốn lăng-xê. Tên tuổi và độ nổi tiếng đã bồi dưỡng khí chất của cậu ấy, ngoại hình trông càng thêm tỏa sáng, cao lớn, có sức hút, không đổi chính là thái độ khiêm tốn nhã nhặn và nụ cười rạng ngời.
Thái Quyển cũng không nhịn được khen một câu, giỏi mà không kiêu, kiêu mà không ngạo, còn đặc biệt biết cách ăn nói.
"Tôi cũng không nghĩ tới là cậu nha, tôi cũng yên tâm rồi." Tiểu Viên cũng cười.
Phương Hạo: "Lần trước tôi không lưu WeChat của chị, thật là sai lầm lớn, hiện tại đã có cơ hội! Quá tốt rồi!"
Tiểu Viên: "Lúc đó cũng không dễ gì, bây giờ chúng ta thêm đi."
Phương Hạo: "Nào nào để tôi quét mã của chị." (*)
(*) Wechat có cách thêm bằng cách quét mã QR code, nhanh, tiện hơn cách thêm khác là gõ và tìm ID hoặc số điện thoại để thêm.
Tiểu Viên: "Được, để tôi mở di động trước đã."
Trâu Nhất Nhụy ở bên cạnh càng nghe càng hụt hẫng, càng nhìn mặt càng cứng ngắc. Hai người này thế nào mà còn là người quen cũ chứ? Vốn dĩ trong kịch bản chính là tình tay ba, nam chính dây dưa không rõ với nữ chính nữ phụ hai. Nếu cô ta đã là nữ chính, thì trong phim hay ngoài đời cô ta cũng không thể để hai người kia gạt mình ra ngoài, không thể bị bọn họ xa lánh.
Trâu Nhất Nhụy thầm quyết tâm, vội vã gia nhập: "Hai người này cứ thế mà thêm bạn tốt à? Cũng không thể bỏ rơi tôi nha! Tôi cũng thêm!"
Phương Hạo vừa thêm WeChat các cô, chỉ đạo võ thuật bên kia cũng đang gọi cậu ấy. Cậu ấy vừa đi vừa xoay người nói: "À, lát sau tôi sẽ tạo cái nhóm, kéo hai người vào, đến lúc đó mọi người tiện giao lưu."
"Tôi đi trước đây, nói chuyện sau!"
Chàng trai này thật sự đơn thuần hoạt bát tích cực, thật giống như đàn anh đàn em trong khuôn viên trường đại học. Đã ở trong cái giới này lâu như vậy, mà chẳng hề nhiễm phải thói đời trần tục.
Tiểu Viên lập tức rõ ràng vì sao cậu ấy có thể nổi như vậy, có thể có nhiều fan như vậy.
Cô và Trâu Nhất Nhụy thu hồi tầm mắt thì lại gặp phải nhau, Tiểu Viên hơi giơ di động lên: "Thêm WeChat không?"
Trâu Nhất Nhụy thoáng nhìn cô, khẽ nhếch môi: "Thêm."
Tiểu Viên thêm WeChat cô ấy, khẽ cười đi tới trước lại thêm một câu: "Đúng rồi, tôi tên Hướng Tiểu Viên."
Trâu Nhất Nhụy nhớ lại trước kia ở phim trường, cô ấy nhìn không quen Hướng Tiểu Viên lấy diễn xuất ra đè ép người khác. Bất quá chỉ là một vô danh tiểu tốt đã đóng một bộ điện ảnh cũng không tệ lắm, làm dáng vẻ "diễn xuất của tôi ghê gớm lắm các vị ở đây đều là rác rưởi", cô ấy căn bản không muốn gọi tên cô đầy đủ đàng hoàng.
Lúc ấy Hướng Tiểu Viên vẻ mặt kiêu căng, khoanh tay: "Tôi có tên có họ."
Trâu Nhất Nhụy nhìn Tiểu Viên đang trao đổi với chỉ đạo võ thuật, không ngừng suy nghĩ sâu xa hơn.
Hai năm rồi cô ấy trải qua thuận buồm xuôi gió. Sau bộ 《 Lựa chọn 》, tài nguyên Đồng Hoa đưa cho đều là phim truyền hình được sản xuất không tồi, yêu cầu về diễn xuất không cao. Nhân vật cô ấy diễn phần lớn cũng là trẻ trung đáng yêu, không có nhân vật nữ chính lòng dạ mưu mô, rất dễ gây cảm tình rất hút fan, lại hơi đơn điệu.
Vốn dĩ định ra nữ chính của 《 Túy Tiêu Dao 》 không phải cô ấy. Bộ phim này là hạng mục sản xuất lớn của Bác Nghị, nam nữ chính vốn dĩ đều hẳn là nghệ sĩ của Bác Nghị. Chẳng qua bên Bác Nghị khá thiếu diễn viên nữ trẻ có tiếng, Lục Tĩnh Niên có danh tiếng nhất thì lịch trình không thích hợp, còn lại nếu không phải khí chất không phù hợp lắm thì là danh tiếng không đủ. Đồng Hoa nhanh hơn Warner một bước, sớm hợp tác cùng Bác Nghị, kịp thời lấp đầy chỗ còn trống này.
Đồng Hoa ký hợp đồng với diễn viên khá ít, đa số đều là thuộc về lứa già dặn, diễn viên trẻ càng ít, tuyển tới tuyển lui thích hợp nhất chính là cô ấy.
Người đại diện cũng nói cô ấy tốt số. Từng làm bạn gái của Vĩ Gia Bảo, thành công ký được hợp đồng với Đồng Hoa có tiếng là khó ký trong giới. Sau đó hợp tác cùng diễn viên nữ lớn hàng đầu Hà Thần Ảnh, bộ điện ảnh đầu tiên đã có tiếng ăn khách, giúp cô ấy tạo tiếng tăm. Cho dù sau đó chia tay Vĩ Gia Bảo, thì trong những diễn viên nữ trẻ cùng lứa, tài nguyên của cô ấy vẫn là số một số hai. Lần này, nữ chính trong bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết mạng nổi tiếng 《 Túy Tiêu Dao 》 lại càng là cái bánh có nhân lớn mà ông trời trực tiếp mớm cho cô ấy.
Vận may của cô ấy quá tốt, chỗ dựa là Đồng Hoa, ngần ấy năm qua gần như không gặp phải khó khăn gì, chỉ có Hướng Tiểu Viên này. Cô ấy vẫn luôn nhớ rõ cảm giác khi bị diễn xuất Hướng Tiểu Viên đè ép ở phim trường, đổi nhân vật cho nhau cũng không diễn lại Hướng Tiểu Viên, từng cử chỉ mỗi động tác đều có thể bị khống chế nắm giữ. Cái loại cảm giác này quá đáng sợ quá sầu não.
Cô ấy biết Hướng Tiểu Viên gây mích lòng Vĩ Gia Bảo, người khác không rõ lắm chi tiết bên trong, cô ấy hiểu hết. Khi đó cô ấy còn cười Hướng Tiểu Viên ra vẻ thanh cao, là muốn ăn hành ngập mặt. Quả nhiên, hai năm nay liền không nghe thấy tin tức về Hướng Tiểu Viên nữa. Cô ấy đã đi hỏi thăm qua, biết Hướng Tiểu Viên đang đóng phim chiếu mạng hạng ba, chỉ là hầu hết không đáng kể. Khoảnh khắc Trâu Nhất Nhụy biết được thì cũng không đành lòng khinh bỉ Hướng Tiểu Viên.
Hà cớ chi, quậy thành như vậy? Rõ lãng phí gương mặt này!
Ở trong cái giới này, ai có thể chỉ đơn giản dựa vào kỹ thuật diễn xuất tốt mà tùy thích tùy tiện là có thể nổi lên? Còn không phải ít hay nhiều gì phải dựa vào cơ hội? Thứ cơ hội này nếu không đi luồn cúi thì làm sao mà có?
Hướng Tiểu Viên kia cho rằng trên đời này chỉ một mình cô biết đóng phim à? Ra vẻ gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn ư? Chịu khổ đã chừa chưa?
Trâu Nhất Nhụy vẫn luôn để ý đến Hướng Tiểu Viên, nhìn thấy cô cứ nhận phim chiếu mạng bộ này đến bộ khác, cảm thấy khó hiểu, không thể tưởng tượng được, thậm chí cảm thấy cô đang phí hoài thiên phú. Nghĩ lại thì, Hướng Tiểu Viên tình nguyện lãng phí thì cứ lãng phí đi, cứ bộ dáng này thì cả đời Hướng Tiểu Viên cũng đừng nghĩ đến xuất hiện phía trước nữa.
Cô ấy cho rằng mình sẽ không gặp lại Hướng Tiểu Viên, nhưng chẳng ngờ được thế mà sẽ còn có ngày hợp tác? Rốt cuộc Hướng Tiểu Viên làm sao mà "cọ" được tài nguyên như vậy?
Giữa mày Trâu Nhất Nhụy nhíu chặt, yên lặng nhìn kỹ Hướng Tiểu Viên, những ký ức trước kia phát lại trong đầu từng chút một, những cảm xúc không dễ chịu cũng theo đó tuôn đến.
- --------
Good night ~
https://youtu.be/5ch94AaPZRQ
- --------
Truyện chỉ được đăng duy nhất tại s1apihd.com (link: https://www.wattpad.com/story/293242574)
Nếu các bạn đọc được những dòng này ở nơi khác ngoài s1apihd.com, tức là chương mà các bạn đang đọc chưa được rà soát sửa lỗi.