Thất Niên Chi Dương

Chương 1.1

01.

Vào một ngày bình thường, vào giờ cao điểm buổi sáng, trang giải trí trên mạng xã hội đã đưa ra tin tức bát quái mới nhất hôm nay.

Tiểu ngu dưa điền V: "Dưa lớn! Dưa lớn đây! Nghe nói cặp đôi phu phu mẫu mực muốn chia tay! Giải tán!【 hình minh hoạ 】

Oa không Lý tỷ V: "Tin nội bộ, đôi chồng chồng trong giới chuẩn bị chia tay, hai bên đã chuẩn bị xong đơn rồi, đợi thông tin xác thực chiều nay.【 hình minh hoạ 】

Idol ở trong túi ta V: "Bạn bè gửi ảnh tới, không biết thật hay giả, tui không dám nói, cũng không dám hỏi.【 hình minh hoạ 】

Một số tấm ảnh cứ bị đăng đi đăng lại, hình mờ cứ chồng chất lên nhau, lẫn lộn đến nỗi mẹ nhận cũng không ra.

Khu bình luận khí thế ngất trời.

"Mosaic làm gì, có cái gì đâu mà làm thế, không phải số người mua được chiếc xe này ở thành phố A đếm còn chưa đủ mười ngón tay sao?"

"Mạnh dạn đoán đại là phu phu họ X."

"Tôi nói thật nhé, với tính tình của Thẩm Khác, Tiết Vệ nhịn đến bây giờ đúng là kì tích."

"Tôi cảm thấy rất kì quái nha, năm đó hôn lễ hoành tráng, chiếm sạch toàn bộ mạng luôn mà, giờ vẫn có người đào lên lại sao?"

"Lầu trên là Alpha à, theo tôi biết, chỉ có Alpha mới không thích Thẩm Khác. (đầu chó)"

"Nhấn vào xem, đều là một đám thẳng A ung thư."

"Kết cục của đại quân Thẩm đạo còn có 30 giây thôi."

"Không phải, Tiết Vệ nɠɵạı ŧìиɧ? Mấy người đùa tui hả, nếu hai người họ mà ly hôn thế gian này sẽ không còn tình yêu đích thực đâu!"

...

02.

Còn chưa hết giờ làm việc, tin tức phu phu nhà Tiết gia ly hôn liền bay lên hot search.

Gần đây thiên hạ thái bình, không có việc gì để bàn tán, mọi người vừa khổ sở tăng ca vừa muốn dùng búa đập ông chủ dày vò người ta, rất muốn có một cái bia ngắm tới để cho họ phát tiết oán khí trong lòng. Vì thế lúc tình thế phát triển đến giữa trưa, các trang mạng xã hội thậm chí bị sập một lúc.

Ding dong ——

Ở cửa lớn của một biệt thự nằm giữa sườn núi vùng ngoại thành thành phố A, chuông cửa viedeo vang lên, dì giúp việc đi đến cửa chính, một bên lau tay vào tạp dề một bên quay lại nói với ông chủ của mình.

"Thẩm tiên sinh, Tiết tiên sinh trở về rồi."

Thẩm Khác quăng chiếc đũa trong tay đi, nước canh vẩy ra bàn, làm dơ bộ quần áo mới mua của cậu.

"Ai bảo anh ta trở về?" Thẩm Khác đứng lên, ngũ quan xinh đẹp có tính xâm lược đều muốn nhăn cả vào nhau, "Chị Lý, để anh ta cút đi!"

"... Chìa khóa của Tiết tiên sinh bị cậu ném, vân tay xóa rồi, mật khẩu cũng sửa lại." Lý tỷ khó xử nói, "Cũng không thể không cho Tiết tiên sinh vào cửa chứ?"

"Không cho anh ta vào!" Thẩm Khác hướng cửa lớn đi đến, còn chưa kịp khóa trái, cửa đã bị người khác đẩy ra.

"Không cho ai vào?" Âm thanh phía sau cửa mang theo ý cười, thanh âm trầm thấp, duỗi tay bắt lấy cổ áo Omega định quay đi, ôm vào trong ngực như ôm một đứa con nít nhỏ, "Bé cưng, có nhớ tôi không?"

"Không nhớ!" Thẩm Khác cả giận nói, "Anh vào bằng cách nào?!"

"Em cứ sửa tới sửa lui mấy cái mật mã, thật sự dễ đoán."

Thẩm Khác tức giận mà không làm gì được, giãy giụa không thôi, mà chiều cao chênh lệch quá lớn, cậu bị bế lên, mũi chân còn không chạm nổi đất, thật sự vô lực.

Dép lê liền bỏ chủ mà đi trước một bước, lăn xuống sàn nhà, Alpha vội vàng trở về liền bế tức phụ nhà mình hướng cầu thang mà đi nhanh tới, nụ hôn nóng bỏng cũng theo sát rơi xuống.

(*)tức phụ nhi: vợ.

Thẩm Khác bị cắn má thịt, hít ngược khí lạnh: "Đau! Vệ Cẩu anh nhả ra!"

Chị Lý bất lực mà đứng dưới cầu thang gọi theo: "Tiết tiên sinh, Thẩm tiên sinh còn chưa cơm nước xong đâu.."

"Trước không ăn." Tiết Vệ vừa đi vừa phân phó, "Đem đồ ăn hâm đi, chờ tôi xuống dưới cùng nhau ăn."

"Ai muốn cùng anh ăn!" Thẩm Khác một tay ấn trên mặt Tiết Vệ, đem gương mặt đẹp trai ấn ra mấy đường cong dữ tợn, châm chọc nói, "Chó có thể ngồi bàn ăn à?"

"Bé cưng." Tiết Vệ nghiêng đầu cắn ngón tay vợ mình, đầu lưỡi lướt qua vết sẹo nhạt ở ngón tay. Đôi mắt hắn híp lại, tin tức tố cường hãn của Alpha tản ra, khiến chân Thẩm Khác muốn mềm như cọng bún.

Tin tức tố của nam nhân vừa bá đạo mà còn ngang ngược, nhưng nói ra nói lại hóa thành một bãi nước đường, ngấy thật sự: "Em nói tốt tôi trước mặt người ngoài, chừa cho tôi chút mặt mũi đi. Chó gì mà chó? Có chó cũng chỉ chó trên giường..."

Thẩm Khác một phen bịt kín miệng Alpha, trên mặt hồng một mảnh, đuôi mắt vốn nhếch lên khiến người ta cảm thấy trịch thượng, kiêu ngạo, giờ này mí mắt và xuơng lông mày nhuộm một màu đỏ có chút giận dữ, lại càng có vẻ kinh tâm động phách.

"Vệ Cẩu! Anh nói cho tôi kinh hỉ nhân ngày trong bảy năm kỉ niệm ngày cưới của chúng ta, đây là kinh hỉ mà anh nói à?"

🐟: Đào hố mới.