Tôi Quyết Định Đi Tìm Ba Ruột

Chương 58

Hai người này mặc đồng phục cùng kiểu với Cố Tích, rõ ràng cũng là học sinh của Trường Trung học trực thuộc Đại học A.

""Bây giờ yêu đương cũng to gan như thế sao?"" Hay là nói Trường Trung học trực thuộc Đại học A không bắt yêu sớm?

Cố Tích nhỏ giọng nói thầm một câu.

Từ góc độ của cô, hai người đó cùng chen chúc trong góc tường. Mặc dù tư thế có hơi kỳ cục, nhưng dáng vẻ "thân mật" đó thật sự giống như đang yêu đương.

Nhưng, rất nhanh Cố Tích lại phát hiện không đúng.

Nhìn kĩ, hai bạn học kia hình như là... hai bạn nam?

Không phải là đang đánh nhau chứ?

Cố Tích thầm nghĩ.

Nhưng nghĩ lại, hình như cũng không liên quan đến mình. Cố Tích lắc đầu, thu hồi tầm mắt, quay người tiếp tục đi tới khu đỗ xe. Trên đường đi còn thỉnh thoảng nhìn biển số xe của những xe đi qua.

Bên này, thấy Cố Tích tiếp tục đi xa, phía sau hai người giống như đánh nhau mới tách ra, căng thẳng nhìn về phía của Cố Tích.

""Phù, hình như đi rồi."" Cố Thần Dật thở phào.

Cố Thần Dật còn chưa dứt lời thì bị Cố Viêm Tiêu bên cạnh đập vào đầu: "Cố Thần Dật, em trốn cái gì?’’

Cố Thần Dật trả lời Cố Viêm Tiêu: ""Nói thừa, không trốn, nhỡ đâu bị Tích Tích phát hiện thì làm thế nào?""

Dứt lời, Cố Thần Dật còn căng thẳng nhìn về hướng của Cố Tích một cái, lẩm bẩm một câu: ""Chắc vừa nãy Tích Tích không phát hiện.""

""Em não tàn à? Tích Tích chưa từng gặp chúng ta, căn bản không quen biết chúng ta được không?"" Cố Viêm Tiêu không nhịn được nói. Làm giống như kẻ trộm vậy, ngược lại còn khiến cho người khác cảm thấy kỳ quái.

Nghe Cố Viêm Tiêu nhắc nhở như thế, Cố Thần Dật cũng phản ứng lại.

""..."" Cảm thấy bản thân giống như một đứa ngốc, làm sao bây giờ.

""Còn không phải do em quá căng thẳng sao."" Cố Thần Dật ngại ngùng nói.

May mà không bị người quen nhìn thấy, nếu không hình tượng của cậu ấy sẽ bị sụp đổ mất.

""Cảm giác Tích Tích còn xinh hơn trong ảnh."" Cố Thần Dật nói. Dù sao người nhà họ cũng là đẹp nhất, không chấp nhận phản bác.

Cố Viêm Tiêu cũng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Nhưng, lại có hơi thất vọng: ""Sao Tích Tích không mặc mấy bộ quần áo mà chúng ta chọn cho con bé?""

Vừa nói xong, lập tức nhận được ánh mắt xem thường của Cố Thần Dật: ""Đó là vì mấy bộ quần áo mà mọi người chọn quá xấu.""

Thẩm mỹ của người nhà họ Cố thật sự khiến cho người ta bất lực chê bai, màu hồng phấn thì nhất định là đẹp sao? Coi như thế đi, nhưng mua nhiều như thế thì thẩm mỹ cũng sẽ kiệt sức được không!

Cố Thần Dật chê bai ở trong lòng.

Là người đàn ông có khiếu thẩm mỹ của nhà họ Cố, Cố Thần Dật cảm thấy vất vả cho bản thân.

Cố Viêm Tiêu lạnh lùng xì một tiếng: ""Không phải Tích Tích cũng không mặc đồ mà em chọn sao?""

Cố Thần Dật: ""Dây cột tóc mà cô ấy buộc là do em chọn đấy được không!""

Cố Viêm Tiêu: ""..."" Thua rồi.

Cố Thần Dật đang đắc ý thì đột nhiên bị Cố Viêm Tiêu kẹp cổ, ấn xuống dưới. Hai người lại giống như kẻ trộm ngồi xổm xuống đất.

""Trời đυ.! Cố Viêm Tiêu, anh có bệnh à, không phải anh nói không cần trốn sao hả?""

""Anh nhìn thấy xe của chú Hai!""

""Trời đυ....""

""Mau trốn đi.""

""Chạy ngay đi.""

""Vấn đề là không chụp được ảnh, quay về nói với ông nội thế nào đây?""

Hình ảnh hai người ngồi xổm ở góc tường lọt vào mắt của các bạn học tan học khác.

Có nữ sinh chỉ hai người, kinh ngạc nói với bạn thân ở bên cạnh: ""Sao vừa nãy tớ nhìn người ở bên kia có hơi giống Cố Thần Dật?""

""Không thể nào, nhất định là cậu nhìn nhầm rồi.""

""Không tin thì cậu tự mình nhìn bên kia đi?"" Nữ sinh chỉ bóng dáng hai người chạy như bay nói.

Bạn thân bên cạnh ngây người một lúc: ""Bóng lưng có hơi giống. Nhưng cậu nghĩ nhiều rồi, không thể nào là Cố Thần Dật.""

Nhân vật cấp bậc hotboy học đường như Cố Thần Dật sao có thể không có chuyện gì tan học ngồi xổm ở góc tường, thậm chí còn có chút thấp kém như vậy chứ?

""Chắc lúc này Cố Thần Dật đang ở sân bóng.""

""Hôm nay lớp mười bảy thi đấu với với ba, chắc Cố Viêm Tiêu cũng sẽ lên. Hay là chúng ta quay về xem xem?""

""Được đấy được đấy.""

Mấy nữ sinh bắt đầu nổi tính mê trai.

Bên này.

Cố Tích không tìm thấy chiếc xe đến đón cô mà thím Mai nói nhưng lại nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc dừng ở bên cạnh.

Xác nhận nhìn biển số xe một cái, Cố Tích hơi trừng to mắt, có hơi không thể tưởng tượng nổi.

Sau đó thấy cửa sổ xe hạ xuống, là Cố Thiệu.

""Ba!"" Cố Tích có hơi kinh ngạc.

Ánh mắt của Cố Thiệu hình như quan sát một lượt cả người của Cố Tích, xác nhận Cố Tích không có việc gì.

""Lên xe đi."" Giọng điệu của Cố Thiệu vẫn ngắn gọn như cũ, nhưng khó giấu một chút dịu dàng ở khóe mắt.

""Vâng."" Cố Tích lên xe.

""Ba, sao ba lại đến đây? Là đến đón con sao?"" Cố Tích không xác định hỏi, trong mắt mang theo một chút mong đợi mà bản thân cô cũng không phát hiện.