Tôi Quyết Định Đi Tìm Ba Ruột

Chương 27

Buổi chiều, Cố Thiệu bảo Từ Phi đi đến chỗ ở của mình đón Lâm Tích tới trung tâm NTN.

Lúc Lâm Tích tới thì cũng là lúc Cố Thiệu vừa kết thúc cuộc hội thảo nghiên cứu sản phẩm.

“Chúng ta đi thôi.” Thấy Lâm Tích đã đến, Cố Thiệu dẫn theo cô xuống dưới tầng luôn.

Đi đâu? Đi đâu cơ?

Lâm Tích đờ mặt ra.

Dù không hiểu chuyện gì nhưng Lâm Tích vẫn máy móc đi theo sau lưng Cố Thiệu.

Không lẽ Cố Thiệu định bán Lâm Tích chăng.

Lâm Tích nói thầm trong lòng.

Mãi cho tới lúc xe rời khỏi tòa nhà lớn của NTN rồi đi thẳng tới trường trung học trực thuộc đại học A thì Lâm Tích mới phản ứng lại được: Bởi vì sáng nay Cố Thiệu đã đồng ý với Lâm Tích thế nên có lẽ ông muốn đưa cô đến trường học.

“Sau này con sẽ học ở đây ạ?” Lâm Tích không nhìn ra ngoài cửa sổ xe nữa mà nhìn Cố Thiệu rồi hỏi, trong ánh mắt của cô khó giấu được sự vui vẻ và mong chờ.

“Cũng chưa chắc đâu.” Cố Thiệu trả lời rất đúng trọng tâm, dù sao thì trước khi nhập học còn cần phải làm một bài kiểm tra nữa.

Hai người đi thẳng tới văn phòng.

Tiếp đón hai người bọn họ là một cô giáo họ Trần khoảng ba mươi tuổi.

Bởi vì hôm nay sẽ có học sinh tới trường để làm bài kiểm tra thế nên từ sáng ban lãnh đạo nhà trường đã cho người thu xếp, các đề bài kiểm tra trước khi nhập học đã được chuẩn bị xong cả rồi.

Ở trong văn phòng, sau khi cô Trần đã giới thiệu đơn giản tình hình cho Lâm Tích biết xong thì cô ấy đã dẫn theo cô đi tới phòng thi đã được sắp xếp từ trước.

Bên trong phòng thi, cô giáo giải thích rõ ràng với Lâm Tích một lần: “Bởi vì lúc trước em đang học đến lớp tám, chương trình dạy học trong thời gian này cũng không bị chững lại quá nhiều. Thế nên bài kiểm tra nhập học lần này cũng chỉ là trình độ lớp tám thôi.”

“Thật ra đề kiểm tra lần này chính là đề thi trường mới cho thi trong kỳ thi tháng này xong. Độ khó vừa phải, có những câu rất khó nhưng cũng không nhiều. Có lẽ phần lớn kiến thức em đều đã được học rồi.” Lấy đề thi như thế này để kiểm tra thì vừa đẹp, cũng không cần phải mất công làm một đề thi khác nữa.

Lâm Tích gật đầu.

Đúng vào lúc này, có một chàng thiếu niên rất cao đẩy cửa phòng thi ra rồi bước vào. Hai tay đút vào trong túi, trông có vẻ như chưa tỉnh ngủ lắm.

“Thưa cô, cô tìm em tới đây có chuyện gì không ạ?” Chàng thanh niên đó lên tiếng hỏi cô giáo Trần.

Cô giáo Trần thấy cậu thanh niên tới rồi thì lại nhìn đồng hồ, cô ấy nhíu chặt mày lại rồi nói: “Thịnh Tu Ngôn, cô bảo em đúng ba giờ hai mươi tới đây cơ mà? Em xem bây giờ là mấy giờ rồi?”

“Ba giờ mười phút?” Chàng thanh niên có tên Thịnh Tu Ngôn kia nhìn điện thoại một cái rồi lại tỏ vẻ như không có chuyện gì nói: “Giáo viên Ngữ Văn dạy quá giờ ạ.”

Cô giáo Trần: “...” Cô tin em cô chết liền đấy. Tiết trước là tiết Mỹ thuật. Ban đầu vốn là do giáo viên Ngữ Văn dạy thế nhưng sau đó lại đổi thành tiết Vật lý. Có lẽ thằng nhóc này đã ngủ cả một tiết thế nên mới không biết mình đang học môn nào ấy chứ.

“Em tắt điện thoại rồi đưa cho cô, sau đó em lại kia ngồi đi.” Cô giáo chỉ vào một vị trí trong phòng thi rồi nói bằng giọng điệu nghiêm khắc.

“Làm gì ạ?”

“Thi chứ sao nữa.” Cô giáo Trần nói: “Em còn thiếu bài thi tháng này nữa, vừa hay hôm nay có bạn học mới tới làm bài kiểm tra nhập học, em tới thi cùng bạn ấy đi.”

Tháng này Thịnh Tu Ngôn có một cuộc thi đấu thế nên cậu đã bỏ lỡ không thi bài kiểm tra tháng.

Thịnh Tu Ngôn nhíu mày lại rồi nói: “Chẳng phải em có thi hay không thì đều giống nhau sao?”

“Có giống hay không cô không biết sao?” Cô Trần lườm Thịnh Tu Ngôn một cái rồi nói tiếp: “Chủ nhiệm nói bài thi tháng lần này sẽ được tính vào bảng điểm tổng đấy. Em làm bài nghiêm túc cho cô một chút. Mau lên đi đừng làm chậm trễ thời gian nữa, vào chỗ ngồi đi.”

Thịnh Tu Ngôn tỏ vẻ không để ý, cậu nhún nhún vai, có điều sau đó cậu vẫn đi vào trong phòng thi.

Thịnh Tu Ngôn nhìn lướt qua Lâm Tích, cậu chọn vị trí bên cạnh Lâm Tích rồi ngồi xuống.

“Bài thi lần này gồm năm môn Toán học, Ngữ văn, Tiếng anh, Vật lý và Hóa học. Không làm những câu hỏi lớn, không cần làm phần tập làm văn, tiếng anh bỏ phần nghe, phần viết đoạn văn thì chỉ cần làm một đoạn ngắn đầu tiên thôi. Điểm số cuối cùng sẽ được tính dựa trên tỷ lệ vào bảng xếp hạng tháng này.” Cô giáo Trần vừa phát bài thi cho hai người vừa nói.

Cô giáo Trần lại nhìn đồng hồ rồi nói: “Các em có tổng cộng một trăm tám mươi phút để làm bài thi, không được nghỉ giữa giờ, hai em tranh thủ thời gian làm bài đi.”

Cô giáo Trần nhìn cảnh cáo Thịnh Tu Ngôn một cái rồi lại quay sang nhìn Lâm Tích, rõ ràng vẻ mặt của cô ấy đã hiền dịu hơn rất nhiều.

“Em cứ làm bài thi này như những lần thi trước em thi ấy, cứ nghiêm túc làm bài là được rồi. Gặp phải câu nào không biết làm thì bỏ đấy, đừng quá căng thẳng.”

Lâm Tích gật đầu, cô nhận lấy bài thi từ tay cô giáo Trần.

Bởi vì đây là bài thi tổng hợp năm môn, Lâm Tích cũng không chọn lựa. Sau khi cô đọc qua năm tờ đề bài hết một lượt thì cô bắt đầu làm từ đề thi toán ở tờ đầu tiên trước.

Lâm Tích biết trường trung học trực thuộc đại học A là một trường nằm trong top ba trường công lập, mà ngôi trường lúc trước cô theo học là trường đứng đầu trong các trường tư thục.

Bình thường hai trường đều ngầm coi đối phương là đối thủ cạnh tranh của mình. Chất lượng dạy học và trình độ thi đua về mọi mặt hầu như là hai trường không khác nhau là bao. Đến cả chương trình dạy học và tiến độ giảng dạy của cả hai trường đều na ná giống nhau.

Đối với Lâm Tích mà nói thì đề thi trước mặt cô này cũng không được tính là khó.

Tốc độ làm bài của Lâm Tích rất nhanh.

Bởi vì không cần làm phần tập làm văn thế nên chưa tới hai giờ Lâm Tịch đã làm xong năm tờ bài thi rồi.

Gần như là trong cùng một khoảnh khắc, lúc Lâm Tích đặt bút xuống thì Thịnh Tu Ngôn cũng ném bút xuống.

Thịnh Tu Ngôn cũng không nhìn Lâm Tích lấy một cái, cậu đứng dậy nộp bài ngáp một cái rồi rời khỏi phòng thi luôn.

Lâm Tích không nhìn đối phương nữa mà cô tiếp tục cúi đầu xuống nhìn bài thi của mình, sau khi cô kiểm tra bài thi hết một lượt thì lúc này cô mới giơ tay lên xin nộp bài.