Sao Anh Lại Kêu Meo Meo?

Chương 4

Tới được nơi an toàn, cuối cùng Tiểu A Lương cũng được thả lỏng, cô bé bất giác mím môi cười, trên má lập tức xuất hiện hai cái lúm đồng tiền ngọt ngào.

Bầy mèo to mèo nhỏ vây xung quanh cô bé, mấy chục chiếc măng cụt mềm mụp dẫm lên bả vai, cánh tay và trên đùi cô bé, thậm chí cả bé mèo sữa đang nằm bò trên đỉnh đầu cũng học theo giống y đúc.

Từng chiếc mũi nhỏ màu hồng khẽ giật giật, mắt mèo tròn xoe thoải mái đến mức khẽ nheo lại, khuôn mặt mèo với bộ lông xù bông vô thức để lộ ra dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ, thậm chí còn để lộ ra đầu lưỡi nhòn nhọn màu đỏ tươi.

Tiểu A Lương gãi cằm cho một con, xoa đầu cho một con khác, sau đó lại bóp bóp miếng măng cụt mập mạp của một con mèo màu quất béo. Giọng nói mềm mại đáng yêu của trẻ nhỏ vang lên xen lẫn với tiếng ngáy của bầy mèo trong ống xi măng lớn.

“Oa, hôm nay Hoa Lê rửa mặt sạch quá, ngoan quá đi ngoan quá đi nè.”

“Oa, đệm thịt lót của Tiểu Bạch hồng quá, bóp bóp nè.”

“Ủa, Đại Quất sao em lại béo rồi, bụng em to quá, em lại mang thai sao?”

Nói rồi, Tiểu A Lương hơi hưng phấn nhấc chân sau của Đại Quất lên, thò lại gần mở to hai mắt nhìn cái bụng tròn vo phình to của nó. Nhưng ngay sau đó, bỗng nhiên cả người Tiểu A Lương cứng đờ lại hai giây, tiếp đó cô lại lặng lẽ thả hai chân sau của nó xuống.

Cô bóp bóp miếng đệm thịt lót mềm mại, hơi ngượng ngùng nói ——

“Hóa, hóa ra...... Là bé trai à......”

“Meo, meo meo ngheo ngheo ngheo ngheo......”

【 Hừ, thế mà lại dám xem chỗ đó của meo đây. 】

Đại Quất kêu lên ngheo nghéo meo méo, ánh mắt đầy ẩn ý liếc nhìn Tiểu A Lương một cái. Thỉnh thoảng miếng đệm thịt lót bụ bẫm lại dẫm lên cánh tay cô bé.

Có lẽ đây là khoảnh khắc vui nhất trong cả một ngày dài, sau khi Tiểu A Lương lần lượt vuốt lông xong cho từng con hoàng thượng mèo một, cô lại kéo khóa kéo cặp sách ra tìm kiếm thứ gì đó trong đấy.

Tiếng túi ni lông ma sát lập tức khiến tai của tất cả những chú mèo ở đây dựng lên, đôi mắt vốn đang thoải mái híp chặt cũng lập tức trợn tròn.

“Meo meo meo!”

【 Âm thanh này! 】

“Meo meo meo!”

【 Mùi hương này! 】

“Meo ngheo ngheo?!!”

【 Chẳng lẽ là?!! 】

Sau đó, Tiểu A Lương lấy ra một túi cá khô nhỏ trong cái nhìn chăm chú của bầy mèo. Đóng gói của túi rất sơ xài, bởi vì đây là do nhà cô bé tự làm. Mấy loại đóng gói đẹp bên ngoài lại khá đắt, tiền tiêu vặt của Tiểu A Lương không đủ.

“Hư, hư ——”

“Ngoan ngoãn ngồi xuống nào.”

Thân là đại ca nên mèo li hoa hiểu chuyện nhất, nó trực tiếp đánh ra một loạt những cú đánh meo meo vô hình, đánh lên đầu từng con mèo không nghe lời, nó đập như thể đang đập chuột chũi, sau đó nó há miệng ra rồi kêu lên hết sức hung dữ ——

“Méo nghéo! Meo ngheo ngheo ngao ngao!!!”

【 Chen cái gì mà chen! Ngồi yên một chỗ hết cho ông đây!!! 】

“Meo eo ngheo ngheo......”

Vì thế nhóm meo meo bị đánh đầu lập tức cụp tai xuống, ấm ức oan ức nhảy xuống khỏi người Tiểu A Lương, ngoan ngoãn ngồi thành một hàng bên cạnh cô. Một con mèo mẹ tam thể nhảy lên trên vai Tiểu A Lương, sau đó cắp nhóc con nhà mình xuống rồi cũng ngồi ngoan ngoãn bên cạnh.

“Hoa Lê thật là uy phong!”

Gương mặt xinh xắn của Tiểu A Lương khẽ cúi xuống, thuận tay gãi gãi cằm nó, rồi lại vuốt từ đỉnh đầu đến chóp đuôi của nó. Con mèo bụ bẫm mới nãy còn hung dữ nhe răng trợn mắt lập tức thu hồi răng nanh, còn không nhịn được khẽ nhếch mông lên, quyến rũ cọ cọ trong lòng bàn tay cô.