Cô như cũ rất mất tự nhiên, tuy rằng chuyện không nên xảy ra đều đã xảy ra, không dám nhìn thẳng hành động của mình sau khi uống rượu!
Hoắc Minh ôm cô: “Em đúng là rất hợp khẩu vị của tôi!”
Giản Đan không nói, hắn lại mở miệng: “Giới thiệu lại mình một chút, tôi tên Hoắc Minh.”
Ngày đâm xe đó, Hoắc Minh giới thiệu chỉ nói đến họ, tên hắn còn chưa nói.
Giản Đan có chút kinh ngạc, như thế nào cũng chưa nghĩ đến, ngày ấy người đâm xe chính mình cư nhiên là thiếu chủ hắc đạo Hoắc Minh của thành phố H.
Có chút không thể tin được, hoặc là quá mức kinh ngạc, cô hỏi: “Hoắc Minh? Tứ đại gia tộc Hoắc gia?”
Hoắc Minh ừ một tiếng, Giản Đan nhìn trầm mặc gương mặt của hắn kia.
Lén lút nghĩ, chính mình đây là cái vận khí gì?
Như thế nào ngủ cùng hắn?
Giản Đan ánh mắt chột dạ, Hoắc Minh lại lần nữa mở miệng: “Làʍ t̠ìиɦ nhân của tôi đi!!”
Làʍ t̠ìиɦ nhân của hắn?
Giản Đan giật mình một cái: “Chúng ta chỉ không may ngủ chung một lần, tôi không muốn chết không minh bạch!”
Hoắc Minh nắm hàm dưới cô, cười khẽ: “Đi theo tôi sẽ chết sớm?”
Câu hỏi này không vô nghĩa sao?
Ai chẳng biết Hoắc gia là làm gì?
Kẻ thù một đống, Giản Đan không nghĩ chính mình ngày nào đó đột tử đầu đường.
Cô không nói lời nào, Hoắc Minh hôn môi cô: “Là em chủ động, cho nên em không có lựa chọn.”
Giản Đan trong lòng lộp bộp một chút, rốt cuộc liền minh bạch những lời đồn đãi.
Mọi người đồn rằng Hoắc Minh tính tình bá đạo cố chấp, người nào chỉ cần bị hắn để ý, đều sẽ không có kết cục tốt.
Giản Đan nghĩ đến đây không khỏi nuốt nước miếng, trong lòng hoảng, nhưng trên mặt thập phần bình tĩnh!
Nghe nói Hoắc Minh đổi nữ nhân tốc độ giống như thay quần áo, nữ nhân dài lắm cũng chỉ có ba ngày lại đổi, không có một nữ nhân nào có thể ở lại bên người hắn vượt qua bốn ngày.
“Ngoan ngoãn nghe lời, tôi không thích người bướng bỉnh.”
Giản Đan ánh mắt nhìn về phía hắn: “Tôi có chồng rồi.”
Hoắc Minh nhún vai: “Tôi không để bụng!”
Giản Đan trầm mặc, thật sự đắc tội không nổi Hoắc Minh này, chỉ có thể cam chịu.
Dù sao ở cô xem ra hạn sử dụng chỉ có ba ngày, Giản Đan cảm thấy qua ba ngày, Hoắc Minh liền sẽ thả mình rời đi.
Tưởng tượng như vậy trong lòng thoải mái một ít, tự an ủi chính mình cố gắng!
Hoắc Minh hôn môi cô, Giản Đan có chút kháng cự, nhưng cô không có cự tuyệt.
Quay đầu là một đao, tiến tới là một đao, nếu chú định như thế nào đều phải cùng hắn làʍ t̠ìиɦ, sao không cho chính mình một lần sảng khoái?
Giản Đan nghĩ thông, cũng nhìn thấu, bởi vì cô thừa biết, Kiều gia nếu là biết chính mình trêu chọc Hoắc Minh, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Nhất định sẽ lấy lí do cô nɠɵạı ŧìиɧ, khởi tố ly hôn.
Đến lúc đó Giản Đan sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, trở thành trò cười của thành phố H xã hội thượng lưu.
Giản Đan tình nguyện trở thành tình nhân của Hoắc Minh ba ngày, cũng không thể mất đi hết thảy những thứ trước mắt!
Rốt cuộc chỉ có ở tại Kiều gia mới có thể giáo huấn đến bọn họ, nếu là rời đi, chẳng phải là làm cho bọn họ vừa lòng đẹp ý?
Hoắc Minh cảm thấy thân hình cô rất mềm, trước ngực hai đống thịt sờ lên đặc biệt thoải mái.