“Hôm nay con nghe thấy Trương Vũ Phỉ liên tiếp ở trước cửa phòng kêu “a, a, a, cái lưỡi của chú thật lợi hại, liếʍ cháu thật sướиɠ, cháu được liếʍ sướиɠ muốn lên trời rồi”. Con chỉ muốn biết ba liếʍ cho cậu ấy như thế nào, có thể liếʍ con được không?”
“Tuyệt đối không được!” Tống Dục bây giờ vừa tức vừa ngượng, “Ba đã nói qua rồi, ba và Vũ Phỉ là tình yêu nam nữ, với con là cha con có quan hệ huyết thống, chuyện ba làm với cô ấy làm sao có thể làm với con được?”
“Nhưng mà con xem thế giới động vật thấy động vật đều sẽ liếʍ đàn con của chúng, liếʍ con cũng không phải như thế này ư?”
“Đó không giống.” Tống Dục nhìn vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội của con gái mình không biết giải thích như thế nào mới tốt.
“Nói nửa ngày ba vẫn chỉ nghĩ tới việc dùng tiền xua đuổi con, ba vẫn luôn như vậy. Hiện tại ba là của Trương Vũ Phỉ rồi, ba cho con cũng đều sẽ cho Trương Vũ Phỉ một phần, người cho Trương Vũ Phỉ con lại không thể có. Con không muốn bị so sánh, nhưng người rõ ràng chính là thiên vị!” Nói nước mắt lại chảy ra giống như không cần tiền.
Tống Dục nhất thời có chút lúng túng không biêt làm sao, không biết giải thích như thế nào, không biết an ủi kiểu gì. Thật ra vừa nãy Tống Mính nói đến thế giới động vật, Tống Dục đã có vài ý nghĩ trong lòng, động vật thật sự liếʍ đàn con của chúng như thế, có loài động vật sẽ liếʍ hậu môn và bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của chúng…dù sao chỉ là liếʍ cũng không phải chân chính giao phối, có lẽ liếʍ cho con bé thoải mái sẽ giúp con bé bớt đau lòng hơn.
Tống Mính cũng không mong đợi Tống Dục sẽ đáp ứng yêu cầu ngoài giới hạn của mình, kế hoạch của cô và 766 là chuẩn bị hôn anh, đến lúc đó dung dịch kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© tràn vào miệng anh, như vậy khả năng anh đồng ý sẽ lớn hơn.
Tống Dục đau lòng, lật chăn của Tống Mính lên. “Tiểu Mính, đừng đau lòng nữa, ba ba không thiên vị, bây giờ ba ba sẽ liếʍ cho con.”
“Hả? Kí chủ không cần cưỡng hôn nữa rồi?” 766 biểu thị rất ngạc nhiên.
Vừa rồi lúc ra cửa cũng chỉ kịp bọc khăn tắm cho Tống Mính, hiện tại nằm trên giường bệnh, chăn mền xộc xệch, cơ thể tuyệt đẹp của thiếu nữ bại lộ ra bên ngoài, cái khăn tắm được cuốn lỏng lẻo đã sớm đị bỏ sang một bên, một miếng thịt cũng không che được!
Bẻ hai chân cô ra, thế nhưng lại là hai cánh hoa trắng nõn, tuy đùi bị Tống Dục mở ra rồi nâng lên, cánh hoa trắng nõn vẫn gắt gao nhắm chặt, không có cách nào nhìn thấy cảnh xuân bên trong —— là nhất tuyến thiên!
Hóa ra con gái của mình lại là danh khí hiếm có, nhưng mà anh cũng chỉ nghĩ sẽ an ủi con bé một chút, cũng không có suy nghĩ gì khác, về sau không biết sẽ tiện nghi cho tên tiểu tử thúi nhà ai nữa.