Cùng Bạn Trai Cũ Tham Gia Show Giải Trí

Chương 47

Chương 47

[Với lại có sao nói vậy, cái vòng hồi ở nước ngoài ấy, lúc ảnh đế bị Thẩm Phất từ chối cũng không hề tức giận, rõ là tốt tính nhất trong số bốn khách mời nam.]

[Có thể trợ giúp được chút ít cho sự nghiệp của Thẩm Phất đã là thắng lớn rồi. Tao vote trước cho ảnh đế một phiếu.]

[Xem ra chỉ có một mình ảnh đế giúp được Thẩm Phất trong vấn đề sự nghiệp. Có thể trở thành sao hạng A, hơn nữa con đường anh ấy đi mới chung lối với Thẩm Phất.]

[Dạo này ai thèm ship chênh lệch tuổi tác nữa, có già hay không là quê mùa rồi, cool ngầu x xinh đẹp mới là mốt nhất đấy biết chưa?]

[Cười khùng, Hướng Lăng Vân mà được gọi là cool ngầu trước mặt thái tử gia á? Bị thái tử gia chọc quê khắp nơi, không dám lái cả xe trước mặt anh ấy, kính râm cũng không dám đeo, tui thấy chỉ có thể trở thành thứ đạo nhái thôi.]

[Chính xác chính xác, thanh mai trúc mã của chúng tôi mới là xịn nhất, cậu ấm dữ dằn ngây thơ x minh tinh xinh xắn lạnh lùng. Thái tử gia của chúng tôi có tiền có sắc còn còn đức.]

Ngoại trừ fan của Chử Vi đu theo idol luôn luôn thiểu năng, dứt khoát xông ra trận mắng chửi người ta: [BE cái đầu tụi mày, ship tình đầu mới hay nhất!]

Fan các nhà khác thống khổ chỉ muốn dời sự chú ý của bình luận: [Đừng ồn nữa coi, không ai phát hiện khách mời nữ chưa xuất hiện sao?]

Đám người Hướng Lăng Vân trong phòng khách cũng chú ý thấy bốn khách mời nữ đều vắng mặt.

Anh ta bèn đi qua hỏi thăm ê-kíp.

Đội sản xuất giải thích: "Hôm nay còn một nam khách mời sẽ tham gia vào chương trình của chúng ta, dựa theo thể lệ của chúng ta, anh ấy sẽ là người cuối cùng, bởi lẽ đó có cơ hội gặp riêng bốn khách mời nữ. Hiện tại khách mời nữ đã gặp anh ấy rồi."

[Á đù, nam năm tới rồi sao?]

[Trước đó nghe được tin đồn không biết từ đâu ra, nói rằng kỳ thứ sáu mới đến mà, giờ sao lại đến sớm?]

Nam năm vừa xuất hiện, cục diện vất vả lắm mới ổn định lại sắp bị phá vỡ.

Vốn dĩ mũi tên tình yêu của bốn nam khách mời đều đã hóa rõ ràng, tiếp theo chỉ cần xem ai trong bọn họ có thể nắm được trái tim Thẩm Phất, nhưng lại thêm người mới thì chắc chắn về sau mỗi vòng đều có một người ra rìa.

Ở hai vòng "Cuộc Hẹn Ngày xuân" và "Buổi Chụp Tạp Chí Giới Hạn", Chử Vi đã ra rìa hai lần, lần nào cũng bẽ mặt cực kỳ, phải gắng sức giả bộ như vẫn ổn.

Cậu ta thật sự không muốn ra rìa lần thứ ba, lúc đó nhất định sẽ bị chế giễu. Cậu ta không kìm nổi sắc mặt khác thường đâu.

"Nam năm là ai?" Hướng Lăng Vân cũng ung dung hỏi.

Nam giới rất coi trọng sự phân chia lãnh thổ của mình, hiện đã có một Giang Thứ khó đối phó, xuất hiện thêm một nam năm nữa, ngộ nhỡ lại là cái kiểu Alpha với sức cạnh tranh khốc liệt hùng hổ thì làm thế nào?

"Bây giờ vẫn phải giữ bí mật, buổi tối các anh sẽ được gặp." Nhân viên công tác nói: "Cơ mà hình như là nhạc sĩ."

[Nhạc sĩ á, vậy thì đây hẳn là vòng của Cố Thanh Sương rồi.]

[Nhắc mới nhớ, Cố Thanh Sương đi show này toàn bị ngó lơ thôi, không biết nam năm mới liệu có cọ xát nảy lửa với cô ấy không.]

Nghe nhân viên công tác nói thế, trong lòng ba người đàn ông có mặt cũng an tâm hơn đôi phần.

Nghe không giống đối thủ gì đáng gờm.

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau.

Bây giờ, bao gồm cả Giang Thứ, mọi người đều đang chạy cùng đường, nếu đã tỏ rõ ngọn nguồn vậy thì đấu bằng bản lĩnh của mình là được.

Cách biệt thự năm cây số có một quán cà phê nhà kính sàn gỗ.

Trước khi bắt đầu livestream, khách mời nữ đã nhận được thẻ nhiệm vụ, yêu cầu các cô theo nhân viên công tác của tổ sản xuất di chuyển đến chờ đợi ở nơi đây.

Trên sàn gỗ đặt một chiếc bàn dài trải tấm vải trang trí họa tiết, bày hoa tươi và trái cây, bốn nữ khách mời được sắp xếp ngồi chung một dãy.

Đây là vòng đầu tiên mà chỉ có bốn khách mời nữ tham gia, Hứa Điều Điều khó tránh lòng hiếu kỳ, hết ngó đông ngó tây rồi dùng bả vai đυ.ng Thẩm Phất đang ngồi bên cạnh: "Sao chỉ có bốn đứa mình? Khách mời nam đâu?"

Thẩm Phất đếm số tách cà phê trên bàn, đáp: "Mình đoán là nam năm sắp tới."

"Mọi người không tò mò về nam năm hả? Sao cứ như biết trước hết rồi nhỉ?" Hứa Điều Điều vươn qua Thẩm Phất, quan sát Cố Thanh Sương và Tả Mân đang ngồi sát bên trái.

Thẩm Phất cúi đầu chơi trò đào vàng trong di động, không có hứng suy đoán Tả Mân định làm gì.

Cố Thanh Sương ở trong nhà rất được cưng chiều, hôm qua cô ấy đề nghị muốn nhờ anh họ lên show giúp mình, hầu hết người thân đều đồng ý.

Thái độ của Cố Chi Đảo ngược lại khá mơ hồ: "Thế nên em hy vọng anh đi show dạy dỗ cô ấy thay em?"

"Chưa đến mức dạy dỗ."

Nội tâm Cố Thanh Sương rất vi diệu.

Một mặt, Thẩm Phất không thù không oán với cô ấy, chưa từng đυ.ng chạm gì, cô ấy đi gây rối cho Thẩm Phất phải chăng là do rảnh rỗi sinh nông nổi?

Nhưng mặt khác, Cố Thanh Sương không thể không sinh ra lòng ghen tị nhỏ nhặt đối với Thẩm Phất, nhất là vào tối hôm chương trình vừa mới phát sóng, chiếc túi da bò Giang Thứ đặc biệt đem về lại xuất hiện trên tay Thẩm Phất.

Bản thân cô thì luôn tự mình đa tình, người ta lại thuận buồm xuôi gió.

Cố Thanh Sương không có ý định trở thành kẻ thù với Thẩm Phất, nhưng nếu Tả Mân muốn làm gì, cô ấy cũng không ngại phụ một tay, chí ít có thể khiến Thẩm Phất thêm ấm ức.

"Mong anh có thể đả kích cô ta." Cố Thanh Sương nói: "Để cô ta biết thế giới này không xoay quanh mình."

Cố Chi Đảo nhìn ra Cố Thanh Sương có cảm tình đối với cậu Giang nọ, thoáng ngẫm nghĩ: "Vậy làm cô ta thích anh, sau đó đá cô ta thì sao?"

"Anh có năng lực đấy à?" Cố Thanh Sương nhìn anh họ mình bằng ánh mắt vô cùng hoài nghi: "Cô ta không thấy hứng thú ngay cả với Giang Thứ kia kìa, anh làm được ư?"

Cố Chi Đảo không để bụng: "Lỡ cô ta thích tài sản của anh?"

Cố Thanh Sương thầm xỉ vả đầy mệt mỏi, mặc dù biết anh họ tuổi còn trẻ đã là nhà sản xuất âm nhạc đỉnh cao trong giới, có vốn liếng để tự tin.

Nhưng so với Giang Thứ thì tự tin hơi quá rồi.

Ngặt nỗi, người anh họ này của cô ấy tuy được tính là nửa nhân vật công chúng, nhưng không thích lộ mặt, hằng năm đều sáng tác bài hát rồi du lịch ở bên ngoài, cả năm trời gặp anh ấy chẳng được bao lần.

Lần trước có thể mời anh ấy tới tham dự vòng chơi Bịt Mắt Bắt Dê là bởi anh ấy thuộc người liên lạc duy nhất của mình, giả như anh ấy không đến, cô em họ này sẽ rất mất thể diện.

Ông cụ ở nhà gây áp lực nên anh ấy mới đồng ý tham gia.

Vốn tưởng rằng lần này phải tốn rất nhiều công sức mới thuyết phục được, kết quả không ngờ hơi nhắc tới thôi anh ấy đã đồng ý.

Vì vậy, Cố Thanh Sương không muốn đả kích anh ấy, bằng không anh ấy từ chối giúp mình thì phải giải quyết ra sao?

"Anh có thể thử, nhưng quan trọng nhất là anh phải để lộ sự thương yêu đối với em, để em lấy lại mặt mũi, đồng thời khiến cô ta cảm giác anh lơ cô ta, để cô ta chịu nhục."

Cố Chi Đảo không nói "được", cũng không nói "không được", chỉ nhún vai trả lời: "Hiểu rồi."

...

Hiện tại, tiệm cà phê.

Không để khách mời nữ chờ lâu nữa, đoàn phim đã dẫn theo nam năm vào.

"Chào các vị, đây là nam khách mời mới của chúng ta, anh Cố Chi Đảo, theo kế hoạch ban đầu sẽ gặp mọi người ở kỳ thứ sáu, nhưng do xảy ra vài bất ngờ nên phía khâu chuẩn bị quyết định đưa nam năm lên gặp mọi người trước thời hạn."

Dứt câu, tổ sản xuất bắt đầu chỉ huy bật livestream bên phía khách mời nữ.

Toàn thân Cố Chi Đảo mặc cả cây âu phục trắng, hơi khom người bắt tay với từng nữ khách mời: "Chào mọi người."

"Lần trước gặp rồi phải không?" Tả Mân giả vờ tỏ vẻ kinh ngạc: "Ê-kíp mời khách thứ năm nữa cơ á? Không báo trước gì hết, bất ngờ quá."

Livestream ở chỗ khách mời nữ vừa mở ra, khán giả lập tức chuyển sang, hô hào phấn khích.

[Đờ mờ, có nam năm thật nè, khoan nha, chẳng phải ở vòng chơi Bịt Mắt Bắt Dê lần trước ——]

[Chuẩn, lầu trên không nhớ nhầm đâu, anh họ của Cố Thanh Sương, Cố Chi Đảo, nhạc sĩ rất nổi tiếng, mấy năm trước còn đi lưu diễn nước ngoài, nhưng hình như bản thân ảnh sống khá ẩn, rất hiếm khi xuất hiện trước công chúng.]

[Hồi nãy bên phía khách mời nam nghe ê-kíp nói người mới là nhạc sĩ, còn tưởng sẽ có triển vọng với Cố Thanh Sương ấy chứ, ai dè... Vậy giờ chẳng khác nào nam năm chỉ có thể ghép cùng ba cô gái còn lại thôi à?]

Nhân viên công tác bên cạnh lau mồ hôi trán, không khỏi nhìn qua Tả Mân và Cố Thanh Sương.

Vốn dĩ nam năm trong kế hoạch của chương trình đúng là để tạo ra hiệu ứng cá da trơn nhằm phá rối, song chẳng biết tại sao hôm qua bên phía tổ kế hoạch bỗng thay đổi đề án, nam năm biến thành anh trai của Cố Thanh Sương.

(*)Chú thích: hiệu ứng cá da trơn (hay còn gọi là catfish effect) là hiệu ứng được sử dụng như một trong những biện pháp hữu hiệu để quản lý doanh nghiệp nhằm khơi dậy sức sống và hiệu quả của nhân viên, thường được dùng để “khuấy động” đám đông.

Cố Thanh Sương cũng sửng sốt nhìn Cố Chi Đảo: "Anh Đảo, là anh á?"

Cố Chi Đảo ngồi xuống đối diện khách mời nữ, nở nụ cười: "Chắc ê-kíp chuẩn bị niềm vui bất ngờ đó."

Nói xong anh ấy nhìn Thẩm Phất một cái.

Lúc Cố Chi Đảo đi vào, tầm mắt của Thẩm Phất dừng trên người anh ấy một giây, ngây ngẩn trong giây phút, sau cứ tiếp tục nhìn điện thoại của mình.

[Há há, Thẩm Phất vẫn đang vượt level kìa.]

[Sốt ruột muốn chết, cổ không thể chọn level bên này à, một hồi rồi mấy trăm cục vàng cũng hết nhẵn cho coi.]

Tổ sản xuất phát biểu: "Là như vậy, bởi vì sắp phải về biệt thự tập hợp cùng mọi người nên thời gian gặp gỡ của chúng ta không được lâu, có hai phần chính, một phần là nam khách mời sẽ gặp bốn vị khách mời nữ, uống cà phê, coi như là làm quen."

"Tiếp theo sẽ để khách mời nam tiến hành lựa chọn, bước đầu phải tìm hiểu về vị khách mời nữ đó, có mười phút trò chuyện, trong khoảng thời gian ấy ê-kíp chúng tôi sẽ tắt micro, khán giả chỉ có thể xem được hình ảnh không thể nghe được âm thanh."

Cố Chi Đảo không phải gu của Hứa Điều Điều.

Hứa Điều Điều nhìn về nơi khác một cách nhàm chán.

Cố Chi Đảo bèn nói: "Vậy thì cô Thẩm Phất nhé."

[Vãi chưởng tại sao lại là Thẩm Phất?]

Thẩm Phất nghe thấy tên mình mới ngẩng đầu lên.

Cố Chi Đảo nhìn cô, hỏi: "Trò chuyện riêng chứ?"

Thẩm Phất khựng lại.

[Hố hố hố hố chúc mừng anh giai chọn trúng khách mời nữ tuyệt tình nhất.]

[Lại sắp bị Thẩm Phất từ chối rồi.]

Song không ngờ Thẩm Phất lại cầm túi của mình đứng dậy: "Được."

Bình luận nhất thời đờ đẫn: [Quỷ gì đây?]

[Không từ chối luôn, có thiện cảm với vị này à?]

[Mới tới mà sắp trở thành dark horse rồi?]

(*)Chú thích: dark horse (ngựa đen) theo người bản ngữ thì từ này được dùng để chỉ những người trông mờ nhạt nhưng có tài năng ẩn giấu.

Fan CP Thẩm Phất Giang Thứ lập tức gào rú: [Không thể nào, mị mới ship chưa được mấy ngày, chưa gì bị vả mặt rồi ư?]

Người hâm mộ của ba nhà còn lại càng nóng vội hơn, vụ này chẳng phải sẽ khiến bọn họ mất thể diện sao?

Anh yêu của họ ngoài sáng trong tối "dại" đã nửa tháng, Thẩm Phất đều thờ ơ, người mới này rốt cuộc có lai lịch gì mà có thể làm Thẩm Phất đồng ý nói chuyện riêng với anh ấy chỉ bằng một câu nói?

Hệ thống online, nói: "Là anh ta đấy."

"Còn không phải vì chuyện tốt của cậu à?" Thẩm Phất nói.

Hệ thống dẫn người lần đầu tiên, thiếu thốn kinh nghiệm, làm sai tư liệu, khiến Thẩm Phất phải cưa cẩm Cố Chi Đảo nửa tháng trời, hệ thống thi xong rồi online mới kịp nhận ra mình tính sai.

May thay lúc ấy mẹ của Cố Chi Đảo gai mắt một ngôi sao nữ không tên không tuổi như Thẩm Phất, sau khi sỉ nhục cô một phen bèn cho năm triệu hòng đuổi cô đi, bắt cô rời khỏi Cố Chi Đảo.

Thẩm Phất không nhận tiền, nhưng tương kế tựu kế tính đường chạy.

Tả Mân nhìn bóng dáng hai người đang đi đến dãy ghế khác, quay đầu sang nhìn Cố Thanh Sương.

Cố Thanh Sương nhỏ giọng rầm rì bên tai chị ta, dùng âm lượng quần chúng không nghe thấy: "Yên tâm đi, anh em tới để đối phó với cô ta."

Phía bên kia.

Thẩm Phất đi theo Cố Chi Đảo lần nữa ngồi xuống băng ghế hai người sát cửa sổ.

Nhân viên phục vụ lại đem lên hai tách cà phê.

[Á á á không nghe được tiếng sốt ruột ghê.]

Khán giả chỉ có thể thấy họ đang trò chuyện, nhưng lại không biết hai người đang nói gì.

Cố Chi Đảo cất lời: "Trước khi tới anh đã xem bản thu lại của livestream những ngày qua."

Thẩm Phất nhấp một ngụm cà phê: "Ờ."

Rành rành là lên show yêu đương nhưng không chủ động giao lưu với các nam khách mời khác.

Hồi đó năm triệu đối với em ấy mà nói không phải số tiền nhỏ, em ấy lại không nhận.

Cố Chi Đảo nhìn Thẩm Phất bằng vẻ sâu xa, quyết định đi thẳng vào vấn đề: "Em vẫn chưa quên được anh phải không?"

"Phụt." Thoáng chốc Thẩm Phất không nhịn được phun hớp cà phê ra ngoài.

Cố Chi Đảo: "..."

Anh ấy bình tĩnh gỡ chiếc kính gọng kim loại xuống, lau tới lau lui.

[Đờ mờ!!]

Bình luận khẩn cấp lắm rồi: [Trời đất ơi, tui rất hiếm khi thấy Thẩm Phất cười. Này là người đầu tiên chọc Thẩm Phất cười được đó, đừng bảo là gu Thẩm Phất thật nha?]

[Cứ tưởng thắng bại cuối cùng sẽ phân chia giữa Giang Thứ và ba người kia, ai dè vị này mới là vua.]

Bỗng có người chêm vào: [Đù đù đù đù, chuyển sang view bên ngoài lẹ đi, xe của D tới rồi!]

"Xin lỗi, bất cẩn phun cà phê ra ngoài, nếu như quần áo đắt tiền thì tôi có thể đền cho anh."

Cố Chi Đảo rút khăn giấy lau vệt cà phê trên vai âu phục, điềm tĩnh nói: "Không sao, không cần đâu."

"Tại sao anh tưởng vậy? Tưởng tôi đối với anh là, ờm..." Thẩm Phất khó nhịn nụ cười.

Cố Chi Đảo không đáp mà hỏi vặn lại: "Tại sao em không nhận năm triệu kia?"

"Lúc ấy tôi không phải vì tiền."

Hồi đó hệ thống vẫn chưa cho cô biết rằng tiền có thể thay thế đầu người, bằng không cô mà bỏ năm triệu kia ư?

Chân con muỗi dù nhỏ đi chăng nữa cũng là thịt nha.

Cố Chi Đảo hơi nghiêng người về phía trước, nhìn cô bằng ánh mắt ẩn ý: "Vậy em vì cái gì?"

Thẩm Phất đỡ trán, cô không thể trả lời câu này, chuyện của hệ thống và cục quản lý sinh mạng đều là bí mật, nếu để lộ ra ngoài, chẳng phải cô sẽ thất bại trong gang tấc ư?

Cố Chi Đảo lại hiểu sai ý cô, khoanh tay dựa lên lưng ghế trưng bộ mặt "Quả nhiên là thế", thong dong nhìn cô.

Thẩm Phất: "..."

Hệ thống: "Tôi cười chết thật đấy, giải quyết sao hả Thẩm Phất."

Thẩm Phất hỏi: "Anh đoán tôi không quên được anh chỉ vì tôi không nhận năm triệu kia?"

Cố Chi Đảo im lặng, chỉ nhìn Thẩm Phất một cách nhàn nhạt.

"Thế này đi." Thẩm Phất cố gắng nhịn cười, nói: "Chúng ta mô phỏng lại tình huống lúc đó một lần nữa. Hiện tại bác gái không có ở đây, anh đóng vai bà ấy là được, giờ anh cho tôi năm triệu kêu tôi rời đi đi."

Cố Chi Đảo khẽ chau mày: "Ý gì?"

Bởi mới vừa quay lại chương trình nên đoàn phim chưa tịch thu di động cá nhân, điện thoại của Thẩm Phất vẫn còn nằm trong túi xách.

Cô mở túi móc điện thoại ra, bấm mã thanh toán, đưa tới trước mặt Cố Chi Đảo: "Anh thử xem tôi có nhận hay không."

Cố Chi Đảo chần chừ nhìn cô, chỉ nghĩ cô đang nói đùa.

Năm triệu cũng chẳng phải con số lớn lao gì, chỉ bằng phí bản quyền của một bài hát.

Cố Chi Đảo tiện tay quét mã của cô, chuyển năm triệu qua.

Em ấy sẽ bỏ mình vì năm triệu ít ỏi ấy sao?

Giây kế tiếp chỉ thấy Thẩm Phất quả quyết nhận lấy bằng tốc độ nhanh như chớp, đứng dậy chào tạm biệt: "Cảm ơn dì Cố ạ, cháu sẽ rời khỏi con trai dì ngay, xa được bao nhiêu sẽ xa bấy nhiêu."

Cố Chi Đảo: "..."

Kiếm thêm năm triệu rồi, nếu ở chỗ ngồi không có máy quay, Thẩm Phất thật sự sẽ bày nét mặt hớn hở.

Khán giả trong bình luận không nghe thấy hai người đang nói gì, chỉ thấy họ chuyện trò rất vui vẻ.

Thẩm Phất rất ít khi cười từ lúc lên show lại liên tục bị Cố Chi Đảo chọc cười!

Cuối cùng cô thậm chí còn cười cong mắt một cách rõ ràng! Còn kích động đứng phắt dậy!

[Cơ mà họ lấy điện thoại ra làm chi?]

Mấy hôm trước sau khi xảy ra sự kiện màn hình di động kết nối với máy chiếu rồi bị fan của ảnh đế chửi trào máu đầu, đội ngũ sản xuất sợ sẽ phát sinh vấn đề lần hai, giờ đây vị trí các máy quay đều cố gắng không chĩa vào màn hình di động của khách mời, tránh cho bại lộ việc riêng tư của họ, nếu không lúc đó sẽ "ăn hành" mất.

Cho nên khán giả không thấy rõ trên điện thoại của Thẩm Phất là cái gì.

Chỉ loáng thoáng nhận ra hình như là mã vạch hai chiều.

[Lẽ nào là mã QR danh thϊếp WeChat? Nam năm này có sức hút à nha, vừa gặp đã thêm được WeChat của Thẩm Phất? Mấy khách mời nam khác chắc khóc xỉu ở nhà xí rồi.]

[Aaaaa tại sao D chưa lên? Sắp bị cướp vợ rồi!]

Mặc dù rất cảnh giác đối với nam năm mới tới, nhưng xưa nay thù mới đều không bằng hận cũ, những nhà khác lại càng bất mãn khi fan CP của Giang Thứ Thẩm Phất luôn nhắc Giang Thứ.

[Sao fan thái tử gia ngang ngược giống thái tử gia thế, đang là sàn diễn riêng của Thẩm Phất và người khác, tôn trọng khách mời mới được không? Giờ đã kêu vợ thay thái tử gia luôn? Coi chừng bị Thẩm Phất vả mặt.]

Fan CP Giang Thứ Thẩm Phất lập tức đáp trả: [Nếu không thì sao, anh yêu của mấy cưng đâu có tới, kẻ thua một bậc còn trách người ta mạnh dạn tiến thủ à.]

Thời điểm Giang Thứ chạy đến, màn đối thoại ấy đã kết thúc.

Sắc mặt Cố Chi Đảo khá tệ, trên âu phục trắng còn dính vết cà phê, chật vật hơn so với vẻ tuấn tú lịch sự lúc xuất hiện. Dĩ nhiên, mới tham gia vào chương trình này mà, vẫn phải duy trì thể diện.

Tạm thời chưa nhìn ra chút cảm xúc dị thường nào trên gương mặt anh ấy.

Tổ sản xuất không cản được Giang Thứ, vác máy quay phim chạy theo.

Giang Thứ chen vào giữa hai người đang đi xuống cầu thang, lạnh lùng liếc Cố Chi Đảo, nét mặt dần mất hứng có thể thấy bằng mắt thường: "Nam năm là cậu?"

Cầu thang rất hẹp, thân hình Giang Thứ cao to, Cố Chi Đảo trực tiếp bị chắn đường.

"Cậu Giang." Cố Chi Đảo dứt khoát dừng bước, nhàn nhạt nói: "Nếu không tuân thủ nguyên tắc, thì mọi người đừng chơi nữa."

Anh ấy đã xem mấy kỳ trước, Giang Thứ tuyệt đối có tiếng là một người không theo thông lệ, ai nấy tranh giành cấu xé nhau, lúc nào anh cũng lật bàn, y như con chó canh thức ăn.

Đúng là nhà họ Giang quyền thế ngút trời, nhưng đã lên show này tán tỉnh người ta, thì phải tuân thủ thể lệ show chứ?

Khán giả toàn quốc đều xem, anh ấy thật sự không tin Giang Thứ sẽ dùng mọi thủ đoạn để đi đến đâu.

Giang Thứ phẫn nộ: "Cậu mở quán cà phê này à? Sao tôi không tuân thủ quy tắc? Vừa khéo tạt ngang qua qua chỗ cầu thang đây thôi không được à?"

Cố Chi Đảo: "Ý tôi là, hồi nãy là thời gian trò chuyện của tôi và khách mời nữ, bởi vì lên sân muộn nên dựa theo thể lệ, tôi có vinh hạnh làm quen riêng cùng Thẩm Phất, cậu tới cắt ngang xương là sao?"

Giang Thứ nói bằng giọng lạnh lẽo: "Cậu còn muốn làm quen riêng à."

Cố Chi Đảo thấy không nói với Giang Thứ được, bèn nhìn về phía Thẩm Phất đằng trước.

[Chết rồi, nam năm cầu cứu Thẩm Phất kìa, cứ cảm giác thái tử gia lòng dạ ngay thẳng không làm lại nam năm bề ngoài lịch sự thật ra xấu xa kia ha.]

Giang Thứ không yên tâm lắm cũng ngoái đầu nhìn Thẩm Phất.

Thẩm Phất mệt tim mở miệng: "Đột nhiên anh ấy chạy tới, đúng là ——"