Bệnh Tương Tư Của Thiếu Gia

Chương 8: Trêu đùa

"Giang Khang! Tại sao anh ta lại ở đây?"

Ánh mắt Giang Khang nhìn chằm chằm vào cô. Mạng Thanh có chút lo sợ và né ánh mắt của cậu ta.

"Bác bảo vệ đi đâu rồi, sao lại để đám người cấp cao này lái xe vao đây chứ." Cô bạn nói.

Bỗng đằng sau có tiếng của các cô gái đang nói chuyện và càng tiến lại gần hai người.

"Vũ Tình lợi hại thật nha!".

"Nhờ cậu mà tụi mình mới được đến Tiểu Cảng Thành chơi đó."

Vũ Tình cùng các cô bạn bước lại gần chiếc chào hỏi.

"Chào Giang Khanh, Hạ Khang."

Bạn Giang Khang nhiệt tình nói:

"Các mỹ nữ lên xe đi nào. Đừng để bị ướt nhé!"

Vũ Tình vội vàng lên xe của thiếu gia Giang Khanh vẻ mặt đầy hớn hở."

Bước vào xe kêu Giang Khanh. Nhưng ánh mắt của cậu ta cứ nhìn về hướng hai người Mạng Thanh đang đứng gần đó.

Anh ta lên tiếng gọi:

"Này, đằng kia..."

"Lên xe, đưa cô ra trạm xe bus."

Mạng Thanh lên tiếng từ chối.

"Cảm ơn anh. Không cần đâu."

Anh ta tiếp lời:

"Lên xe, đừng để tôi nói lần thứ ba."

Cô vẫn đinh ninh trả lời:

"Không cần.."

Trong tình huống khó xử Vũ Tình lên tiếng cắt ngang hai người.

"

Cậu là học sinh lớp môt có đôi mắt không tốt đúng không? Mau lên xe đi."

Chiếc xe đằng sau Hạ Khang ngồi lái nói:

"Vãi Chưởng! Giang Khanh từ khi nào tốt bụng vậy, thật sự là quan tâm người khuyết tật."

Mạng Thanh biết rõ tính cách của anh ta với tình hình hiện tại thì, nếu mình không lên xe thì anh ta sẽ nhất quyết không rời đi.

Cô nhắm mắt thở dài, rồi cùng cô bạn mình lên xe.

Chiếc xe chạy về hướng trạm xe bus.

Cô nhìn qua cửa sổ xe và thấy sắp đến trạm, cô vội lên tiếng:

"À! Trạm xe bus đằng kia cho chúng tôi xuống ở đó !"

Giang Khanh trả lời với giọng điệu trêu đùa:

"Quả thật là cô không bị mù."

Rồi anh ta đạp ga chạy nhanh vượt qua.

Mạng Thanh thầm nghĩ có lẽ sắp có chuyện rắc rối đây.

"Mình có làm gì anh ta đâu, vì sao anh ta lại tỏ thái độ chán ghét như vậy?"

"KÉTTTTT..." Tiếng phanh xe đừng trước tụ điểm dành cho các tầng lớp vui chơi [Tiểu Cảng Thàn].

Cô nhìn lên tòa nhà đồ xộ và nghĩ:

"Nơi này cách với nhà khá xa làm sao có đủ tiền để bắt xe về đây."

Tiếng bước chân đằng đi tời giọng Giang Khánh nói:

"Này học sinh giỏi ghé vào đây chơi."

Cậu ta vừa nói vừa bước vào cánh cửa tòa nhà, hai bên có những người nhân viên đang đón tiếp khách, lên tiếng chào khách:

"Chào Giang thiếu gia"

Anh ta không quên quay lại nhìn Mạng Thanh với ánh mắt đầy gian xảo.

Lòng anh ta nghĩ:

"Không phải xem thường bọn tôi à? Vậy thì phải chơi đùa một chút nào."

Mạng Thanh nhìn Giang Khang và biết không phải anh ta đang hỏi ý kiến, mà anh ta không đạt được mục đích thật sự của mình thì không, dễ dàng bỏ qua."

Cô bạn Mạng Thanh quay qua nhìn cô với vẻ mặt lo sợ, cô lên tiếng:

"Noãn Chanh chúng ta vào thôi."

Nhưng đằng sau Vũ Tình chứng kiến những việc mà từ nãy đến giờ Giang Khanh làm cô nhìn Mạng Thanh với vẻ mặt đầy nghi ngờ.

Cô bạn Vũ Tình nói:

"Vũ Tình, cậu đừng lo, Tớ vừa hỏi Hạ Tuấn Minh, cậu ấy nói con nhỏ mù kia hôm qua đánh Giang Khanh.

"Hơn nữa cô ta xấu xí thế kia thì Giang Khanh dĩ nhiên sẽ không có hứng thù gì với cô ta đâu."