Cứu Vớt Đôi Song Sinh Tình Nô Xinh Đẹp

Thế giới 2 - Chương 25: "Muốn em giúp anh không?"

Nghe được tin này, máu trong người Tần Mục dâng lên, trong lòng chợt xộc lên lửa giận hừng hực, xông tới trường học không nói hai lời tẩn cậu học sinh nam kia một trận.

Hắn không hề nghĩ rằng một người trưởng thành không cần phải chấp nhặt với một học sinh nam mới 17, 18 tuổi, vẫn đánh như thường, đợi khi đánh xong cần bồi thường thì bồi thường, cần trừng phạt thì trừng phạt, trường học không dám làm mích lòng Tần Mục, liên tục cam đoan sẽ xử phạt học sinh nam theo đúng quy định, lúc này Tần Mục mới dẫn Bùi Mộc Thu về.

Cũng may vết thương của Bùi Mộc Thu không nghiêm trọng, chỉ là bụng ăn một đá, má trái ăn một đấm. Da dẻ của cậu mềm mại, cả một mảng màu xanh tím, khóe miệng bị đấm chảy màu, thoạt nhìn cũng phải giật mình, Tần Mục không an tâm nên mang Bùi Mộc Thu đến chụp phim, chắc chắn người không bị sao mới thở phào nhẹ nhõm.

Cả quá trình Bùi Mộc Thu đều rất kiên cường, không hề chảy một giọt nước mắt, ngược lại còn an ủi Tần Mục rằng mình không đau chút nào, hiểu chuyện đến mức khiến người ta đau lòng, trước khi ngủ còn săn sóc chuẩn bị cho Tần Mục một ly sữa nóng.

Tần Mục hết sức cảm động, ừng ực ừng ực uống hết ly sữa để không phí phạm tấm lòng Bùi Mộc Thu.

Không bao lâu sau cơn buồn ngủ kéo tới, Tần Mục bèn nằm xuống, hắn không hay biết Bùi Mộc Thu vào phòng và đứng ở bên cạnh nhìn hắn thật lâu.

Lúc trước ông chủ chợ đen có đưa cho Tần Mục một bình thuốc nhưng bị hắn ném đi, là Bùi Mộc Thu nhặt lại được, bỏ vào trong ly sữa, đây là loại thuốc mê mới có kèm theo công hiệu kí©ɧ ɖụ©. Thuốc mê kiểu này hoàn toàn không có hại với cơ thể người, chỉ là ý thức người uống phải sẽ trở nên mơ màng, cả người không có sức lực, điều tuyệt vời nhất là ngày hôm sau sẽ không nhớ gì về tối hôm qua, chỉ cho là mình ngủ một giấc.

Tần Mục ngủ không bao lâu thì tỉnh giấc vì nóng, theo bản năng đá cái mền đang đắp trên người ra, vẫn rất nóng, cơ thể nặng nề như bị rót chì.

Kéo lung tung áo ngủ đang mặc, dùng hết tất cả sức lực mới hơi gỡ được cái cổ áo ra, mồ hôi chảy ra từng chút từng chút dính dính cả người, một lúc sau Tần Mục đổ mồ hôi nhễ nhại, toàn thân như vừa được vớt lên từ sông.

Tần Mục khó chịu than nhẹ một tiếng, không biết tại sao lại nóng như thế, dường như có chất lỏng gì đó chảy ra từ bên trong. Trong lúc mê loạn, hắn không biết đó chính là nước da^ʍ chảy ra từ âʍ ɦộ, qυầи ɭóŧ bằng bông vải ướt nhẹp nước da^ʍ, bám chặt vào âʍ ɦộ.

Ngứa quá đi.

Cứ như có vô số con kiến đang bò loạn ở bên trong, cái âʍ ɦộ thuộc về phụ nữ này từ trước tới nay chưa từng ngứa như vậy, Tần Mục muốn vươn tay sờ nhưng thứ chạm vào lại là áo ngủ màu trắng, đầu óc đang trì trệ khiến hắn thậm chí không biết xốc vạt áo lên, chỉ có thể không chịu được khép hai chân lại khẽ cọ mông vào giường.

"Ô. . . ."

Môi âʍ ɦộ chịu sự đè ép nên tách ra hai bên, qυầи ɭóŧ ướt đẫm khảm vào trong âʍ ɦộ, ép chặt cái bướm non nớt mềm mại thành hai cái bánh bao.

Động tác kẹp chân của hắn khiến qυầи ɭóŧ thành một cái dây nhỏ không ngừng ma sát với thịt bướm, hơi làm dịu đi sự thống khổ nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều, Tần Mục trầm giọng "a" một tiếng. Từ trước đến giờ chưa từng phải bất lực như thế này, bây giờ hắn chủ hy vọng có một người đến giúp hắn, như thể nghe được tiếng lòng của hắn, một giọng nam khàn khàn vang lên bên tai: "Muốn em giúp anh không?"