Tiểu Tình Nhân

Chương 7: Play phòng bếp (H)

“Tốt quá!” Cô hôn hôn yết hầu của anh coi như khen thưởng.

Bùi Dục Uyên khẽ dùng sức, đem Lý Tinh La đặt lên bàn không chút khó khăn, sau đó chèn vào giữa hai chân của cô tách chân của cô ra hai bên. Bàn tay to lớn liên tục vuốt ve thân thể mềm mại của cô, âm thanh liếʍ mυ'ŧ vang lên một cách ái muội. Tay phải của hắn vòng qua dưới nách đỡ lấy cổ của cô cố định thân thể của cô một cách vững vàng, tay trái luồn vào dưới váy, cởϊ qυầи lót của cô ra, cách một lớp qυầи ɭóŧ mỏng manh, hắn nhẹ nhàng xoa nắn miệng huyệt của cô.

Cô rên lên vài tiếng.

Ngón tay hắn lập tức cảm nhận được sự ướŧ áŧ. Hắn kéo qυầи ɭóŧ nhỏ vướng bận ra, đem ngón tay chậm rãi đẩy mạnh vào.

Lý Tinh La nhịn không được vặn vẹo thân thể, hai tay ôm lấy cái đầu đang làm loạn trước ngực mình.

Bùi Dục Uyên gieo từng viên dâu tây lên bộ ngực đầy đặn mượt mà của cô, cho đến khi ngực cô ướt đẫm, hắn mới dừng lại. Vật giữa hai chân hắn đã nóng rực cương cứng đến phát đau nhưng hắn luôn nhẫn nại đối với cô. Hắn cầm hai chân thon dài thẳng tắp của cô vòng qua trên eo, cầm lấy côn ŧᏂịŧ đã rỉ chút nước của mình đâm vào hoa huyệt nhỏ hẹp vừa nóng vừa ẩm ướt.

“A…” Cảm nhận được dị vật tiến vào, Lý Tinh La không nhịn được nắm chặt tay.

Bùi Dục Uyên khó chịu kêu lên một tiếng, cô gái nhỏ của hắn đúng là làm hắn không thể kiềm chế được. Hắn đưa đẩy vài cái rồi nhẹ nhàng ôm cô đặt lên trên cửa.

“A…ưm… Chậm, chậm một chút…” Đột nhiên thay đổi tư thế làm cho gậy thịt nóng hổi bên trong hoa huyệt chọc tới chôc sâu nhất bên trong, cô hơi chịu không nổi.

Trong lúc làʍ t̠ìиɦ cô gái nhỏ luôn luôn nghe lời hắn. Bùi Dục Uyên ngậm mυ'ŧ cái lưỡi mềm ngọt của cô, một tay thì véo lấy hoa hạch của cô gãi gãi.

Cánh tay trắng nõn của cô vòng qua ôm lấy cổ hắn, hai chân thon dài thì quấn chặt eo hắn. Đúng là rất ngoan.

Hắn từng chút từng chút mà đâm thọc, vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, cố gắng để cô thích ứng với vật to lớn của mình.

“A… ưm…” Trong cơ thể bỗng nhiên dâng lên từng đợt tê dại và ngứa ngáy làm Lý Tinh La không biết phải làm sao, chỉ biết ôm chặt người đàn ông trước mặt, hai chân không nhịn được mà cọ sát hắn miệng thì rêи ɾỉ làm nũng vừa thúc giục vừa tỏ ra oan ức.

Bùi Dục Uyên cắn nàng một cái coi như trừng phạt, đúng cô gái nhỏ vô lương tâm,vậy mà hắn còn phải dỗ dành: “Ngoan, anh sợ em chịu không nổi, bây giờ lập tức cho em…”

Vừa nói xong, hắn lập tức mạnh mẽ lắc hông, liên tục đâm chọc từng cái từng cái vừa nhanh vừa mạnh.

Lý Tinh La bị đâm tới thân thể không ngừng nảy lên, vừa rơi xuống lại bị hắn hung hăng xỏ xuyên qua.

Tư thế này giúp hắn đi vào thật sâu, tầng tầng nếp uốn mềm mại nhanh chóng bị côn ŧᏂịŧ thô to nghiền ép mở ra, hoa huyệt liên tiếp thất thủ. Lý Tinh La du͙© vọиɠ được thỏa mãn, thân thể bị kɧoáı ©ảʍ vui sướиɠ đánh gục, nhỏ giọng khóc thút thít.

Hoa huyệt căng thẳng liên tục co rút đè ép làm côn ŧᏂịŧ hắn càng cứng rắn, toàn thân Bùi Dục Uyên sung sướиɠ thư thái, hai tay hắn chống lên cửa, “Bảo bối, ôm chặt anh…”

Lý Tinh La dùng sức ôm lấy hắn bên trong cơ thể co rút mãnh liệt, như là có cái miệng nhỏ nhắn mυ'ŧ lấy hắn, Bùi Dục Uyên dần dần mất kiểm soát. Hắn lắc hông dồn dập, không ngừng cắm vào rút ra, liên tục nghiền nát, dồn sức đâm chọc xoay tròn khối thịt mềm bên trong làm cho Lý Tinh La run rẩy không ngừng, nhưng vẫn cố gắng ôm lấy hắn.

Dưới sự va chạm mạnh mẽ, cô gái nhỏ nhanh chóng cao trào, mở to đôi mắt ướt sũng, vòng eo mềm mại nhỏ nhắn cùng với hai chân kéo căng, hoa huyệt và tử ©υиɠ co rút từng đợt, cổ họng tràn ra tiếng rêи ɾỉ nũng nịu, bị Bùi Dục Uyên làm lêи đỉиɦ cao trào.

Dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình bị cô gái nhỏ liên tục đè ép mυ'ŧ vào, qυყ đầυ bị lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ tưới lên ướt đẫm, Bùi Dục Uyên ở trong kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ không gì sánh được mãnh liệt chọc vào rút ra một trận, mồ hôi từng dòng chảy xuống trên cơ thể cường tráng của hắn.

Hình như còn chìm sâu vào trong dư âm sau khi cao trào Lý Tinh La vô ý thức rêи ɾỉ quyến rũ, cánh tay không còn sức lực, ngay lúc cô chuẩn bị té xuống, Bùi Dục Uyên kịp thời ôm lấy cô, mạnh mẽ đem cô ấn vào bụng dưới của mình, vật thô dài trông cơ thể nhanh chóng lớn lên một vòng, gắng gượng vểnh lên hung hăng đâm vào chôc sâu nhất bên trong hoa huyệt.

“A... ưm… quá… quá… sâu… ưm… a… a…” Cô gái nhỏ hốc mắt đỏ bừng, khóe mắt ngấn nước, thân thể nhỏ xinh bị hắn đâm chọc hết sức yếu đuối, cô yếu ớt cầu xin làm hắn dâng lên sự thương tiếc, nhưng lại càng muốn hung hăng mà xỏ xiên cô, nhìn cô nằm dưới thân mình vẻ đẹp nở rộ chỉ vì hắn, duy nhất của hắn.

Không phí thời gian để suy nghĩ sự mâu thuẫn này, hắn liên tục sáp mấy chục cái rồi nhanh chóng rút ra, ôm Lý Tinh La xoay người đặt lên trên bàn, nâng cái mông vểnh của cô lên, dồn sức cắm vào cái huyệt chặt khít tiêu hồn kia, chất lỏng nhớp nháp văng tung tóe.

“Anh… Lớn quá… A…” Cô gái nhỏ run rẩy chống hai tay, bụng nhỏ căng phồng quá mức, nam nhân phía sau đem côn ŧᏂịŧ của hắn cắm thẳng vào, giống như muốn đâm thủng cô. Cường hãn hữu lực thọc vào rút ra làm cô lung lay sắp đổ, trong miệng ngắt quãng rêи ɾỉ, “A… a… ưm… căng… A… Ư… Sâu…” Không nói được câu hoàn chỉnh.

Lúc này trong phòng bếp, tiếng nam nhân thở dốc nặng nề, tiếng nữ nhân rêи ɾỉ quyến rũ xen kẽ tiếng nước bạch bạch, còn có âm thanh hai búi thị và thân thể va chạm, y như xuân dược trợ hứng cho bọn họ.

Bùi Dục Uyên ngẩng đầu, hai mắt nhắm lại, sắc mặt khó nhịn,cảm thấy chưa thỏa mãn mà tiếp tục xâm nhập, ở trong tử ©υиɠ nhỏ tùy tiện làm mưa làm gió, khuấy đảo tới nổi ý thức Lý Tinh La muốn nổ tung, nhấn chìm cô trong cực hạn kɧoáı ©ảʍ vui thích, thân thể trắng nõn sướиɠ tới run lên trong miệng chảy ra nước miếng mà không biết.

“A a a… Sâu quá… Căng quá… Không chịu nổi a… ưʍ.. a… Buông tha… em đi…” Cao trào liên tục làm Lý Tinh La sung sướиɠ muốn ngất đi.

Hoa huyệt chặt chẽ liên tục co rút dồn ép, cuối cùng Bùi Dục Uyên cũng không kiềm nổi, sung sướиɠ mãnh liệt làm hắn muốn bắn, hắn như phát điên mà hướng đến hoa huyệt làm hắn dục tiên dục tử không biết mệt mỏi mà cắm vào mấy chục lần, cuối cùng đem côn ŧᏂịŧ cứng rắn hung hăng chọc vào chỗ sâu nhất. Bỗng nhiên hắn dừng lại, khàn khàn rên lên khêu gợi, cánh mông run rẩy thỏa thích bắn vào ở trong ở thể cô.

"A… a… bảo bối..."

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuồn cuộn không ngừng như một thanh kiếm mạnh mẽ phóng vào hoa huyệt ấm nóng nhanh chóng lấp đầy bên trong.

Bụng nhỏ co giật nhanh chóng phình lên như cái trống.

Cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn sâu vào vừa mạnh lại vừa nhiều, Lý Tinh La bị nóng tới run run một cái, động tình kêu lên: "A… Nóng… Nhiều quá rồi… Ưm… a...Căng quá… Đầy quá ưm a… A..." Cô rêи ɾỉ không ngừng.

Một lát sau, bụng cô thật sự chứa không hết, lúc này không chỉ nghẹn khó chịu chủ yếu là bạch trọc của hắn vẫn còn từng đợt từng đợt mà bắn vào cơ thể cô, bụng rất căng… cô run rẩy đem mông ép xuống, hỗn hợp bạch trọc và dâʍ ɖị©ɧ trong cơ thể từ nơi hai người kết hợp ồ ạt chảy ra, rơi xuống mặt đất thành một vũng nước lớn.

Biết cô khó chịu, Bùi Dục Uyên thở gấp, xoay người nằm trên người cô, hắn biết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình quá nhiều nhưng mà chuyện này hắn cũng không có cách nào khống chế, hơn nữa hiện tại hắn vẫn còn tiếp tục...

Vậy nên hắn chỉ đành thân mật cọ cọ mặt cô dịu dàng an ủi, khống chế côn ŧᏂịŧ của mình trong cơ thể cô nhẹ nhàng co rút để phóng thích hoàn toàn và kéo dài dư âm cao trào cho cô.