Chính sách thời bấy giờ là ở nơi nào kết hôn, ở nơi nào lập nghiệp thì sẽ định cư ở tại nơi đó. Thành phố vui vẻ tiễn bạn đi nhưng lúc này sẽ không mở vòng tay ấm áp ra chào đón bạn trở về.
Nơi mà cô định cư, về sau sẽ phát triển nhanh chóng và trở thành một đô thị loại một – Hải Thành.
Nhưng vào lúc ấy, nơi đó chỉ là một làng chài nhỏ. Các lãnh đạo còn chưa đi thị sát xuống khu vực phía Nam, và Hải Thanh vẫn chưa phát triển.
Năm 1978, Đường Tiểu Lệ tổ chức lễ cưới ở nông thôn với Hàn Học Lễ, cuộc sống cũng không diễn ra như cô mong đợi. Không ngờ một năm sau, chồng của cô đã thi đỗ vào đại học ở Dương Thành, còn cô thì lại thi trượt.
Người chồng ở nông thôn đã đi đến Dương Thành để học đại học, nhưng cô thì lại phải vĩnh viễn ở lại làng chài nhỏ này.
Đường Tiểu Lệ muốn hộc máu.
Sau khi cô liên hệ với bên Dương Thành thì người thân bên kia trả lời rằng không thể tìm được đơn vị nào để sắp xếp công việc cho cô nên đã bảo cô ấy trước tiên đừng quay trở lại.
Nhà mẹ đẻ của cô vốn dĩ là một gia đình tái hôn nên tình huống cũng hơi phức tạp.
Cô muốn đi cùng với chồng nhưng chồng của cô lại phải ở trong ký túc xá của trường học, không có điều kiện đưa cô đi cùng.
Cô lại không hòa hợp với mẹ chồng lắm.
Tất cả mọi người đều đang muốn quay trở lại thành phố nên Đường Tiểu Lệ cũng đang suy nghĩ về điều đó.
Cô dựa vào các mối quan hệ xung quanh để hỏi thăm tin tức.
Cũng ngay tại lúc này, hàng xóm Lưu Mai Diễm – người có địa vị như một vị thần trong thôn xuất hiện.
Lưu Mai Diễm nói với cô rằng cô ta đã đến Cảng Thành làm việc vài năm và khi trở về thì cô ta đã nắm trong tay khá nhiều tiền gửi tiết kiệm ở ngân hàng, thu nhập cao gấp mấy lần một người nông dân cày ruộng cả đời ở quê.
Nhưng Đường Tiểu Lệ cảm thấy chuyện vượt sông như này cũng quá đáng sợ. Cô còn không biết bơi lội, nếu rơi xuống sông thì chắc chắn cô sẽ chết.
Hằng năm, có không ít người chết do muốn nhập cư trái phép nên đã vượt qua sông.
Lúc này, Lưu Mai Diễm an ủi cô, giúp cô tìm được một kẻ buôn lậu đáng tin cậy và có thể đi thuyền qua đó.
Cho dù có rơi xuống sông thì cũng có thể ôm lốp xe để bơi qua. Mực nước sông cũng không cao, bây giờ cũng không phải là mùa mưa nên không có gì nguy hiểm cả.
Nhưng, không ngờ rằng, người tính cũng không bằng trời tính, cuối cùng vẫn xảy ra chuyện.
Tất cả mọi thứ dường như đã nằm ngoài tầm kiểm soát của cô.
Mãi cho đến khoảnh khắc rớt xuống sông thì cô mới nhận ra, bản thân cô đang sinh sống trong một quyển sách. Và nhân vật chính trong quyển sách đó chính là Lưu Mai Diễm.