Editor: Hanii
Hôm nay là ngày khởi đầu của kỳ huấn luyện quân sự. Nhiệm vụ đầu tiên của chúng tôi là sắp xếp đồ đạc cho gọn gàng ngăn nắp, sau đó quét dọn vệ sinh sạch sẽ. Tôi cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời, đến khi đồng hồ điểm 12 giờ vẫn không tài nào ngủ được, cánh tay đau nhức đến nỗi không nâng lên nổi.
Trong tâm trí tôi cứ đau đáu mãi về chuyện xảy ra ngày hôm qua. Uỷ khuất, không cam lòng, tức giận, vô lực...vô số cảm giác cứ thế chồng chéo lên nhau mà giày vò tôi.
Bỗng nhiên tôi chợt bừng tỉnh, nhớ tới trước kia có đọc qua một cuốn tiểu thuyết ngắn. Nội dung đại khái phê phán hành vi tham ô, nhận hối lộ trái pháp luật, không làm tròn bổn phận mà lạm dụng quyền lực để tư lợi cá nhân, phía sau luôn có một cái đuôi là biểu hiện của sự tham lam ấy. Sau đó càng lạm dụng chức quyền thì cái đuôi cũng ngày càng dài ra, lắc lư ngoe nguẩy ở sau lưng như đang khoe khoang đắc ý vậy. Tuy nhiên kẻ này luôn sợ hãi có một ngày bị người khác tóm được cái đuôi này của mình. Cho đến khi bí mật này bị người ta phơi bày, người kia thế nhưng lại phát hiện bản thân cũng mọc ra một cái đuôi nhỏ không khác gì nhân vật chính trong tiểu thuyết này.
Lại nói đến cái mặt quỷ hiện ra sau lưng học tỷ kia, có phải hay không cũng là biểu hiện cho nội tâm kinh tởm của chị ta?
Tuy nhiên ngoài tôi ra thì không có ai nhìn thấy, giống như tôi chỉ bị hoa mắt vậy.
Tôi không đoán ra được chân tướng sự tình, bất kể là về học tỷ hay những người khác, vấn đề này không còn quan trọng nữa rồi.
Chung quy lại, lỗi không phải do tôi.
Tôi có thể khẳng định chắc chắn, bản thân mình vô tội. Hay nói cách khác, tôi bị người khác hãm hại.