Mặc dù hai viên trứng nhìn thoáng qua có hơi quá nhỏ, nhưng lại vô cùng đáng yêu không chịu được, thậm chí khiến cho người ta muốn bắt nạt mà gảy mấy lần.
Hiện tại Cam Minh Tri giơ chân lên, lộ ra nữ huyệt được che giấu ở phía sau, không có bộ lông che giấu, hai mép thịt mũm mĩm khép kín chặt chẽ, dựa theo động tác của cậu mà khẽ run.
“Nơi này của cậu hai…”
“Gì cơ?”
Thấy Cam Minh Tri dường như vốn không biết, yết hầu Hạng Hồng Đạt có hơi ngứa, cuối cùng không tự chủ được đưa tay đi tới sờ soạng.
Ngón tay thon dài có vết chai sần sờ lên mép thịt, sau đó chọc dần vào, bên trong non nớt vô cùng, giống như mang theo sức hút.
Ngón tay luồn vào trong động mấy lần, Cam Minh Tri phản ứng rất lớn, lập tức đánh cho hắn một cái tát.
“Ai cho phép anh dùng bàn tay dơ bẩn sờ vào tôi?”
Hạng Hồng Đạt ngẩng đầu lên nhìn Cam Minh Tri một cái, dường như ý thức được gì đó: “Cậu hai biết mình có cái này sao?”
Một cái nữ huyệt ngây thơ mà dâʍ đãиɠ, nhìn qua thật dị thường.
Nghe thấy câu hỏi của hắn, Cam Minh Tri có chút mơ màng theo bản năng: “Cái này làm sao?”
Cậu chỉ nghĩ đây là một bộ phận trên người mình thôi, không có cảm giác tồn tại gì, không hề khác những nơi khác.
Nhớ tới bên ngoài từng lưu truyền cậu hai vô cùng đẹp đẽ nhưng lại thường xuyên trắng trợn cướp đoạt, bắt nạt, làm nhục người khác, Hạng Hồng Đạt không nhịn được thầm nở một nụ cười.
Hắn có hơi ngạc nhiên, Cam Minh Tri đến tột cùng là đẹp như thế nào, đến cuối cùng vẫn rất đơn thuần như vậy, cũng không biết ở thân dưới của mình có một cái huyệt như vậy.
Cậu hai được bảo vệ rất tốt mà lớn lên lại có nữ huyệt, được cưng chiều đến mức coi trời bằng vung rồi làm nhiều việc ác, cũng không sợ có chuyện gì ngoài ý muốn, bản thân bị bắt nạt sẽ không nhịn được trực tiếp cho phá vỡ nơi này.
Rót cho cậu một bụng tinh thì chắc chắn rất đẹp.
Đối với Cam Minh Tri , Hạng Hồng Đạt cũng không có quá nhiều tức giận, cho dù hắn vốn đang có dị năng thổi phồng dự phòng, chỉ vì không muốn gia nhập thế lực nhà họ Cam, lại bị cậu hai nổi bật này cướp được rồi bị đưa tới thành người hầu.
Nhưng mãi cho đến bây giờ, cho dù giúp Cam Minh Tri đeo giày, đút cơm, cởϊ qυầи áo, Hạng Hồng Đạt cũng không cảm thấy nhận được cái gì.
Chỉ vì danh tiếng của cậu hai không tốt, nên trước khi đến, trong lòng hắn có chán ghét và khó chịu.
Nhưng ở hiện tại…
Suy nghĩ quỷ dị này đã biến mất rồi, hiện tại lại biến thành bộ dạng này, nhìn mình còn đang chen ngón tay ở bên trong, đáy mắt Hạng Hồng Đạt âm trầm.
Dường như có nước chảy ra, dính dính nhớp nhớp, trơn trượt chảy xuống dưới men theo bắp đùi.
Cam Minh Tri hơi nhíu mày, không chịu đựng được nữa, nói: “Khó chịu, có thứ gì đó chảy ra, sẽ chảy vào qυầи ɭóŧ mất.”
“Vậy tôi giúp cậu hai rửa sạch sẽ nhé?”
Sau khi nói xong, Hạng Hồng Đạt lập tức cảm thấy mình thực sự bị quỷ xui ma khiến.
Ngày hôm qua đã trúng một cước cứng rắn còn không nói, còn muốn rút cả roi ra, hôm nay nhìn thấy đầu ngón tay dính nước, còn bị đẩy ra để lộ một chút thịt non khiến cho hắn miệng đắng lưỡi khô, còn muốn cố gắng giúp cậu “rửa sạch”.
“Cậu hai, nếu tôi dùng dị năng thì sẽ có thể làm ướt sàn nhà, dọn dẹp không sạch, hay là đi vào phòng tắm đi.”
Cam Minh Tri gật gật đầu, căn bản không nhận ra được có điểm không đúng, ngược lại còn chủ động vươn tay ra: “Bế tôi đi, còn nữa… Bỏ tay anh ra.”
“Được, cậu hai.”
Hắn rút ngón tay ra, quả nhiên đã được phủ lên một lớp nước da^ʍ, có thể bởi vì lí do tính chất nên mang theo vị ngọt kỳ lạ.
Hạng Hồng Đạt gần như không có suy nghĩ mà đưa ngón tay vào trong miệng, quả thật có một mùi vị ngọt ngào.
Thật sự ngọt.
Nhận ra được động tác của Hạng Hồng Đạt, Cam Minh Tri nhíu lông mày theo bản năng: “Anh bẩn vậy, cái gì cũng cho vào trong miệng được.”
“Rửa sạch mà thôi.”
“Rửa sạch?”
Lúc này Cam Minh Tri mới nhận ra được điểm không đúng, sau khi được bỏ vào bồn tắm lớn mới hừ một tiếng: “Nói trước, tôi không cần anh dùng miệng giúp tôi rửa sạch, anh rất bẩn.”
“Vừa bẩn vừa thối.”
Lúc này Hạng Hồng Đạt lại có hơi hối hận vì tối hôm qua bản thân cố ý phạm sai lầm để bị phạt.