The Author's Pov - Góc Nhìn Của Tác Giả

Chương 22: Chợ Đen [2]

"Rồi hiểu luôn..."

Nghe thấy kế hoạch đầu tư của Ren, khuôn mặt của Smallsnake không khỏi nhăn lại trong thất vọng.

Quá sức ngu ngốc.

Cậu ta cũng bắt đầu nghi ngờ tại sao mình lại được chọn.

Lúc đầu, cậu ấy nghĩ rằng có thể là đã bằng cách nào đó, người ta bắt đầu biết về tài năng xuất chúng của mình, nhưng bây giờ cậu ấy bắt đầu tin rằng lý do duy nhất là bởi vì không có môi giới nào khác muốn làm việc với cậu ấy!

Bán khổng cổ phiếu của tập đoàn dược phẩm CB, một gã khổng lồ trong ngành dược phẩm và đầu tư vào cổ phiếu của tập đoàn WV á?

Từ quan điểm của một người đầu tư, đây là một khoản đầu tư quá sức sai lầm.

Với hiệu suất hiện tại của tập đoàn CB, cổ phiếu dự kiến của họ sẽ còn tăng cao và xa hơn nữa.

Hơn nữa, với các mối quan hệ rộng của mình, Smallsnake có thể biết trước nếu có điều gì xẩu sẽ xảy ra trong công ty.

Nhưng không có dấu hiệu bất thường nào trong tập đoàn CB cả, cho thấy rằng đây là một khoản đầu tư quá sai lầm.

Điều thậm chí còn khó hiểu hơn là cậu ta mắc chi lại cần thuê một nhà môi giới chợ đen cho thể loại giao dịch này.

Các nhà môi giới chợ đen chỉ được thuê khi ai đó muốn che giấu danh tính của mình khỏi con mắt tò mò của thế giới khi đầu tư chứng khoán.

Đặc biệt là các khách hàng đang muốn tránh được sự truy đuổi của chính phủ.

Nhưng điều đó chỉ có thể áp dụng cho tội phạm thôi.

"Có lẽ cậu ta sắp sẽ gϊếŧ một người nào đó quan trọng ư?"

Smallsnake vừa nghĩ vừa nhìn chằm chằm vào chủ nhân của mình từ trên xuống dưới.

Làm gì có chuyện đó.

Đánh giá qua phong thái và sức mạnh của cậu ta, cậu ta không thể nào là một công tử đại gia nào đó, cộng với việc ước tính đại khái rằng sức mạnh của cậu ta chỉ vào khoảng hạng G hoặc F.

Không đời nào cậu ta có thể gϊếŧ bất kỳ ai đủ quan trọng để gây biến động cổ phiếu. Với sức mạnh quá kém kia thì không bao giờ.

"Có lẽ cậu ấy đang cố gắng che giấu danh tính của mình vì cậu ấy quá xấu hổ khi công khai giao dịch của mình chăng?"

Smallsnake nghĩ và lắc đầu cay đắng.

Theo những gì cậu ta thhay6, đây có lẽ là giả thuyết hợp lý nhất mà cậu ta có thể đưa ra.

Ý là, cho dù có nhìn như thế nào đi chăng nữa, thì khách hàng của cậu ta không phải là một tên sừng sỏ hay một người nào đó đủ mạnh để ám sát một nhân vật quan trọng nào cả.

Điều khiến cậu ta khó chịu nhất về thương vụ này là mức độ tự tin của người chủ của mình. Phong thái của cậu ta giống như của một người biết chắc chắn kiếm được tiền từ thương vụ vớ vẩn này.

Cậu ta bị ảo à?

Không cần biết smallsnake nhìn nó như thế nào, thương vụ này chỉ đơn giản là quá ngu ngốc.

Tuy nhiên, sâu thẳm trong trái tim cậu ta, có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, cậu ta hy vọng khách hàng của mình đúng.

"Chà, ai biết được, có lẽ cậu ta sẽ đúng rồi sao..."

Smallsnake vừa nghĩ vừa không thể không cười nhẹ trước viễn cảnh gần như không thể xảy ra.

Thay vì chỉ thắc mắc, tốt hơn hết là chỉ nên thực hiện theo yêu cầu của khách hàng.

Đôi khi chính ta có thể ngạc nhiên đấy.

Hơn nữa, chính sách chính mà tất cả nhân viên của {Lost Reapers} phải tuân theo là:

- Không bao giờ thắc mắc về danh tính khách hàng.

- Không bao giờ thắc mắc về hành động của khách hàng.

Do đó, ngay cả khi cậu ấy muốn thuyết phục khách hàng của mình đừng đầu tư như vậy, cậu ấy không thể không đặt thắc mắc về quyết định của khách hàng theo chính sách của {Lost Reapers}.

Thở dài bên dưới chiếc mặt nạ của mình, smallsnake nhanh chóng xem xét các điều khoản của mình và ký vào nó.

Ít nhất thì cậu ấy cũng được trả tiền.

Thật bất ngờ khi thấy khách hàng đầu tiên của mình sẽ mất rất nhiều tiền.

Nhìn thấy những hành động thiếu tế nhị của smallsnake, tôi không khỏi phì cười.

Mặc dù cậu ấy đang đeo mặt nạ, nhưng biểu cảm của cậu ấy lại lộ rõ đến vậy.

Qua cái cách mà cậu ta nao núng khi nghe về thỏa thuận, và cách cậu ta chùng vai khi nhận ra rằng cậu ta đang giao dịch với một khách hàng ngu ngốc thật quá dễ đọc.

‘Rồi cuối cùng cậu ta sẽ cảm ơn mình sau."

Tôi nghĩ thầm khi thích thú khi nhìn vẻ mặt đầy bỡ ngỡ của cậu ấy.

"Vậy cậu định đầu tư bao nhiêu?"

"hmm ... hiện tại tôi có khoảng 10.000 U có thể đầu tư, nhưng tôi đang có kế hoạch đầu tư ít nhất gấp 5 lần con số đó. Vậy tầm khoảng 50.000 U? Có thể ít hơn? Ai biết được, chắc khoảng đó."

"..."

Smallsnake đã bắt đầu rơi nước mắt dưới lớp mặt nạ của mình.

Đầu tư kiểu quái gì vậy trời?

10.000 U? 50.000U?

Với điều này, smallsnake có thể khẳng định chắc chắn rằng khách của mình không phải công tử thừa tiền.

Với số tiền ít ỏi như vậy, ngay cả khi bằng cách nào đó bạn dự đoán đúng đi nữa, thì số tiền bạn kiếm được nhiều nhất chỉ tầm ba chữ số.

Đầu tư quá ít như vậy thì đầu tư làm gì?

Nhắc nhở bản thân về các quy tắc của {Lost Reapers}, Smallsnake cam chịu với thực tế khắc nghiệt.

"Ok-ay, vậy bây giờ cậu có mang tiền không?"

"Không, tôi chỉ có khoảng 10.000 U thôi."

"Được rồi, vậy khi nào thì đầu tư?"

"Hmm ... một khi tôi kiếm đủ tiền, tôi nghĩ vậy."

"Hả?"

"Một khi tôi kiếm được nhiều tiền hơn."

"..."

Ngay lúc này, smallsnake đã có thể suy đoán ra một điều về danh tính của chủ nhân của mình.

Cậu ta là một tên phản diện.

Một tên phản diện ác ôn rất thích bắt những nhân viên làm việc chăm chỉ như cậu ta phải chịu khổ sở.

Nhìn thấy dáng người rũ rượi của smallsnake, tôi không kìm được tiếng cười.

Tôi có thể đã đi quá đà một chút, nhưng tôi thực sự thích trêu chọc cậu ấy.

Yếu ớt đi về phía ghế của mình, Smallsnake ngồi xuống trong khi ôm đầu trong tuyệt vọng.

"V-Vậy c-cậu tính kiếm t-tiền như thế nào?"

Cậu yếu ớt nói khi cố gắng hết sức để lấy lại bình tĩnh.

"Ồ, tôi sẽ đi đến một hầm ngục và ... hả?"

-Klang!

Từ trên ghế ngã xuống, smallsnake có thể thấy rõ ràng đời sống của mình đang vụt qua trước mắt.

"Tôi đã làm gì mà ra nông nổi vậy hả trời này..."

Quay người lại, tôi gần như không thể kiềm chế được tiếng cười của mình.

Toàn thân tôi bắt đầu run rẩy không kiểm soát được do cố gắng nhịn cười.

Đây có lẽ là phản ứng hài hước nhất mà tôi từng thấy trong đời!

Phải mất một tiếng đồng hồ sau, smallsnake mới lấy lại được bình tĩnh, nhưng phong thái hiện tại của cậu ấy khác xa so với lần đầu tôi vừa gặp cậu ấy.

Cậu ta giống như một nhân viên công ty văn phòng đã cam chịu số phận của mình.

Nhìn chằm chằm vào vẻ mặt vô hồn của cậu ta, tôi khẽ mỉm cười.

Mặc dù smallsnake rất có năng lực, nhưng lý do chính thúc đẩy tôi liên hệ với cậu ấy không phải là đống kỹ năng xuất sắc của cậu ấy, mà là sự tận tâm đối với công việc.

Cậu ấy là kiểu người coi mọi công việc một cách nghiêm túc.

Vì vậy, dù yêu cầu đó có ngớ ngẩn đến đâu, một khi đã được chấp nhận, cậu ấy sẽ luôn cố gắng hoàn thành nó theo cách tốt nhất có thể.

Hơn nữa, cậu ấy là người có thể giữ kín miệng mồm.

Ngay cả khi cậu ta bị trói xuống ghế và bị tra tấn không ngừng, cậu ta sẽ không bao giờ tiết lộ gì cả.

Con người rất đáng tin cậy.

"Được rồi, chúng ta đừng đi sâu vào các chi tiết cụ thể của thỏa thuận. Chỉ cần tin tưởng ở tôi là được."

Nhìn chằm chằm vào tôi trong vài giây, smallsnake thở dài và cuối cùng chấp nhận kế hoạch tài chính ngớ ngẩn của tôi.

"Được thôi, dù sao thì tôi cũng không có quyền thắc mắc..."

"Thực ra, tôi vẫn cần sự giúp đỡ của cậu."

Khẽ liếc nhìn tôi, smallsnake quay trở lại với phong thái kinh doanh của mình.

"Cậu cần dịch vụ nào khác từ tôi?”

"Tôi cần một người môi giới xác quái vật."

"Haaa ... vậy tôi đoán cậu không hề đùa khi đề cập đến ngục tối ban nãy."

Gật đầu, tôi tiếp tục giải thích kế hoạch của mình.

"Đừng lo lắng, tôi sẽ an toàn thôi. Hơn nữa, tôi chỉ đi đến một ngục tối hạng F nên không có gì quá khó khăn hết. Điều tôi cần là xử lý những xác quái mà tôi sẽ mang về từ ngục tối."

Cậu ấy gật đầu, lấy ra một tờ giấy và bắt đầu viết nguệch ngoạc trên đó.

"Hầm ngục hạng F ... hmm, giá thị trường hiện tại là khoảng 1.000 U cho mỗi xác quái vật bình thường và 5.000 U cho quái vật trùm."

"Nếu tính đến điều kiện xác chết, khoản thanh toán có thể tăng lên..."

"Hơn nữa, nếu bằng cách thần kỳ nào đó mà cậu kiếm được lõi quái vật hạng F, cậu có thể dễ dàng bán nó với giá 100.000 U tùy thuộc vào kích thước của nó."

Quay đầu về phía chỗ tôi đang đứng, Smallsnake nhanh chóng quay cuồng khi cậu ta từ từ vạch ra một kế hoạch cho tôi. "Theo những gì cậu đã nói với tôi, cậu muốn đầu tư ít nhất khoảng 50.000U."

"Xem xét rằng cậu đang có 10.000 trong số 50.000 U mà định đầu tư, cậu sẽ cần thêm khoảng 40.000 U"

"Nếu muốn kiếm được nhiều như vậy trong ngục tối hạng F thì phải gϊếŧ 40 quái vật hạng F, 8 con trùm hoặc tìm một lõi hạng F, và như vậy sẽ còn lại rất nhiều tiền dư."

Nhíu mày bên dưới chiếc mặt nạ của mình, smallsnake đưa cho tôi tờ giấy, trong đó cậu ấy đã tính toán những việc có thể tôi cần làm để huy động vốn được 40.000U.

"Đây là một dàn ý đơn giản về những việc cậu cần làm để huy động được nhiều tiền như vậy."

"Hơn nữa, đó là chưa bao gồm phí vào hầm ngục, hoa hồng và chi phí chi trả cho đồ nghề của cậu."

Nhìn chằm chằm vào tôi thật sâu, smallsnake hỏi.

"Cậu có chắc về điều này chứ?"

Cười toe toét, tôi ngồi trước mặt cậu ấy và nói.

"Nếu tôi không chắc về điều này, tôi đã không đến đây rồi."

"..."

"..."

Sau khi nhìn chằm chằm vào tôi trong một phút kiên quyết, smallsnake gật đầu và đứng dậy.

"Tôi không biết sự tự tin của cậu đến từ đâu, nhưng vì cậu là khách hàng đầu tiên và duy nhất của tôi, tôi sẽ giúp cậu tốt nhất có thể."

"Cũng không thể đòi hỏi thêm."

Đứng dậy, tôi bắt tay cậu ấy.

"Được rồi, tôi đoán chúng ta đạt đến thỏa thuận rồi nhỉ."

...

Ngay sau khi chia tay smallsnake, tôi đi đến các quầy hàng ở chợ đen.

Bây giờ tôi đã có chút thời gian cho bản thân, tôi có thể xem kỹnhững thứ có bán ở chợ đen.

Lấy ra một tấm thẻ nhỏ màu đen mà smallsnake đưa cho tôi sau khi chúng tôi hoàn tất giao dịch, tôi nhanh chóng đi về phía lối vào của chợ đen, nơi có một cánh cửa lớn bằng kim loại. Nhanh chóng lấy ra 8000 U từ trong túi, tôi đi về cánh cửa.

Bên cạnh cánh cửa lớn bằng kim loại, là một quầy hàng đen gọn gàng tương đối dài.

Đến quầy hàng, tôi kiên nhẫn xếp hàng khoảng mười lăm phút trước khi một nhân viên bán hàng nhanh chóng đến chào tôi tại quầy.

Lấy thẻ đen ra, tôi đưa thẻ cộng 8.000 U cho nhân viên.

Thẻ đen mà tôi đang giữ là một thẻ độc quyền chỉ có thể được sử dụng ở chợ đen, và là phương thức thanh toán chính khi mua đồ ở chợ đen.

Những gì nhân viên đang làm là chuyển số tiền mặt tôi đưa cho anh ta thành một loại tiền điện tử đặc biệt chỉ dành cho thị trường chợ đen.

Mặc dù các giao dịch bằng tiền mặt nhìn chung là an toàn, nhưng nó không hiệu quả lắm khi xử lý các giao dịch có số liệu lớn.

Bằng cách tạo ra một loại tiền điện tử, thị trường chợ đen có thể nhanh chóng giải quyết nhiều vấn đề cùng một lúc.

Thứ nhất, vì tiền điện tử không thể theo dõi được, nó đảm bảo các giao dịch sẽ an toàn.

Thứ hai và quan trọng nhất, nó cho phép thị trường chợ đen hoạt động như một trung gian trong các giao dịch.

Mọi người thường quên điều này khi tham gia thị trường chợ đen, nhưng nơi này tràn ngập những kẻ phản diện.

Mấy tên phản diện về cơ bản là những cặn bã của xã hội không bao giờ coi trọng luật lệ hay chuẩn mực đạo đức nào cả.

Nếu không có ai giữ kiểm soát chúng, chúng có thể đã ép ai đó thực hiện thỏa thuận hoặc thậm chí tệ hơn là dùng tiền giả.

Do đó, với hệ thống thẻ đen, việc giao dịch và kiểm tra xem có gian lận nào diễn ra trong giao dịch trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

Bởi vì ai cũng sử dụng tiền điện tử thị trường chợ đen, tiền giả không thể được sử dụng vì chỉ có tiền tệ chợ đen được dùng ở đây.

Bằng cách này, khi thực hiện giao dịch tại đây, mọi người không cần phải cảnh giác với những trò gian lận tiềm ẩn.

Và nếu có ai đó thực sự đang cố lừa đảo ở đây, các lực lượng bảo hộ trong chợ đen sẽ nhanh chóng giải quyết họ.

"Anh muốn nạp bao nhiêu?"

"8.000 U"

"Được rồi, vui lòng đợi một chút."

Đặt tiền của tôi vào trong một chiếc hộp đen, nhân viên bán hàng nhấn một nút và kiên nhẫn chờ trong vài giây.

-Ding!

Sau khi hộp đen đổ chuông, báo hiệu rằng mọi việc đã xong xuôi, nhân viên lấy thẻ của tôi và đặt lên trên hộp.

"Được rồi, mọi thứ đã sẵn sàng, hãy tận hưởng đi nhé."

Đưa lại thẻ cho tôi, nhân viên kinh doanh mỉm cười và bắt đầu phục vụ khách hàng tiếp theo.

Lấy thẻ của mình, tôi nhanh chóng đi đến xem xét các dãy quầy hàng không bao giờ hết.

"Đến giờ đi mua sắm rồi!"