Tiếng trống đám tang cứ vang vẳng khắp làng, từ đầu làng đến cuối xóm ai đi qua đi lại cũng xì xào bàn tán, bóng đêm dần bao phủ cả góc trời làm cho bầu khí trong làng ngày càng u ám. Cách đây ba hôm, ông Phú, trưởng tộc nhà họ Lê bỗng lên cơn đột quỵ rồi chết giữa đêm trong phòng nhà vệ sinh mà chẳng ai hay biết, đến sáng ra mới có người phát hiện, ông nằm dưới sàn tay chân co rút lại, cả người tím tái, hai con mắt vẫn trừng to khiến con cháu trong nhà ai chứng kiến đều khϊếp sợ.
- Chết mà mắt cứ trừng trừng lên thế tộc ta chắc có điều chẳng lành rồi.
Ả con gái út của ông Phú cứ nói đi nói lại nhiều lần khiến ông Hùng cáu giận, thấy biểu cảm tức giận của chồng bà Minh liền lên tiếng.
- Do cơ địa thôi cô út, cô đừng có nói linh tinh.
- Đó giờ tôi thấy có chết thảm mắt mới mở to thế, cái đó là cái điềm đó chị dâu.
- Mày đừng có mà ở đó nói điên nói khùng, chuyện ba chết không nhắm mắt tuyệt đối không được lang truyền ra ngoài, lo chuyện tổ chức tang lễ cho ba đi.
Chuyện ông Phú chết không nhắm mắt chỉ có vợ chồng ông Hùng, cô út Hoa với thằng Bảo con ông ba Hoàng là biết chuyện. Tuy mạnh mồm mạnh miệng thế nhưng trong lòng ông Hùng cũng có chút bất an, ông lén gọi vợ ra khỏi phòng tang lễ thì thầm to nhỏ gì đó một hồi lâu rồi gọi người lấy xe mời thầy cúng ở huyện khác tới làm lễ cúng. Tin ông Phú mất truyền đi không bao lâu con cháu ở xa đều tập họp về đủ. Linh con ông Hùng là người về trễ nhất, vừa về tới nhà Linh bị mẹ mình đưa vào phòng khoá cửa lại rồi đưa cho cô một chiếc dây chuyền phật dặn dò phải luôn đeo trên mình. Linh không tin vào những chuyện tâm linh, nhưng với thái độ bất an của mẹ mình cô cũng đeo lên cho bà an tâm.
Hai ngày cúng trôi qua người đến nhà viếng thăm vẫn đông đúc như ngày đầu, ông Phú là thương buôn giàu có trong vùng quen biết không ít người, có người ở tỉnh khác cũng đến thấp nhan cho ông. Sáng nay là ngày chôn của ông, người đưa đi nhiều đến mức đi đến đâu là kẹt cứng đến đó, đến nơi thầy cúng làm lễ một hồi rồi bắt đầu hạ huyệt. Khi mai táng cơ bản hoàn thành mọi người trong nhà mới phát hiện ông ba Hoàng không có mặt, cứ nghĩ rằng ông Hoàng chạy xe máy theo sau do trời nắng gắt phải chen chúc trong đoàn người đưa tang nên cảm thấy mệt rồi bỏ về trước. Đến khi mọi người đang dọn đồ đi về thì có người gọi đến báo ông Hoàng trên đường đi đưa tang đã bị ngã xuống kênh gãy cổ mà chết. Linh lấy xe vội đưa thím ba đến nơi xảy ra tai nạn, tới nơi thím ba liền ngất đi, Linh cũng không khỏi sốc khi nhìn thấy hình ảnh ông Hoàng nằm nửa trên đường nửa dưới kênh, đầu vẹo sang một bên, máu chảy ra ở hốc miệng và hai mắt ông vẫn đang trừng to như đang nhìn về phía cô.