Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 16: Song long nhập động (H++)

"Gruuu… Hư hư… Ực ực ực… Nuốt bao lâu cũng không hết vũng cam tuyền của nàng! Bảo bối! Sẵn sàng rồi sao?" Nhị Vương luyến tiếc rời môi khỏi hai lỗ nhỏ của nàng, thả mông nhỏ run run giật nẩy vào vòng ôm của Đại Vương.

Đại Vương tay trái ôm vòng qua lưng nàng dỗ dành, tay phải ba ngón thọc nhanh vào huyệt động non nớt ngoáy ngoáy đào bớt tìm thêm chút mật hoa để thuận lợi hắn cho hùng căn chen vào.

"Ứ… Ư ư ư ư… Ư ư ư ư… Hức hức…" Cực hạn kɧoáı ©ảʍ vây quanh nàng thư thái thỏa mãn kéo dài, dư vị mê hồn vẫn còn quấn lấy không buông.

"Thì ra nàng thích dùng lưỡi ngoáy lỗ nhỏ! Hahaha!" Nhị Vương bật cười lớn, ba ngón tay của hắn cũng thọc ngoáy khuấy lộng lỗ nhỏ phía sau.

"Ứ Ứ Ứ… Ứ Ứ Ứ… ư ư ư… Trời ơi, đừng ngoáy nữa! Đừng móc thịt huyệt của ta! Ô ô ô…" Song trọng tập kích sướиɠ khoái lại trào dâng khiến thân thể nàng run rẩy co giật liên hồi, quá mức quá mức sướиɠ khoái rồi, ô ô ô.

"Tự chống vững hai chân nào! Bọn ta sẽ không chống đỡ cho nàng nữa! Hahaha!" Đại Vương quỳ bò dựng đứng kéo nàng dán sát vào ngực.

Nàng tự dang tay ôm vào cổ hắn giữ vững đôi chân đang run rẩy đứng lên, bị hắn vặn bẻ hai đùi trở thành tư thế đứng tấn, banh rộng chân tâm.

Tay hắn cầm giữ đỉnh đầu hùng căn thô lớn gồ ghề đầy gân guốc cọ mài vào lỗ nhỏ sưng húp đáng thương của nàng.

"Ứ ư ư ư… Ô ô ô… Vương! Vương! Đừng vào nữa được không? Đừng thọc lỗ nhỏ của ta nữa! Nát mất rồi! Ô ô ô…"

Nàng sợ hãi rêи ɾỉ cầu xin, thỏ thẻ bên tai hắn, đôi môi mυ'ŧ hôn liên tục lấy lòng. Mông nhỏ vểnh vểnh cao muốn né tránh sự ma sát khó chịu rát buốt nơi chân tâm, liền bị bàn tay mạnh mẽ của Nhị Vương từ phía sau nắm giữ lấy eo thon nhấn xuống.

Thêm một đỉnh đầu hùng căn sưng lớn gồ ghề đầy mụn thịt tròn lít nhít, có đến hai đầu nấm xếp chồng lên nhau vô cùng kinh khủng. Chà xát miệng huyệt phía sau đau buốt vừa mới bị người khám phá của nàng.

Đại Vương trước tiên đè ấn mạnh hùng căn, mạnh mẽ nhấp mông xuyên suốt đội lên vách ngăn tử ©υиɠ của nàng, tách mở cánh cửa thâm cung ra một lỗ nhỏ.

"Á….Aaaa…. Ô ô ô… Rát quá! Đau quá! Lớn quá! Ô ô ô… Thật là thô! Thật là cứng! Ô ô ô…" Nàng nhảy dựng dựng dựng hai chân đang banh rộng chống xuống mặt giường, mông nhỏ vặn vẹo lung tung càng muốn tránh thoát lại càng bị thọc sâu.

"Ô ô ô… sâu quá rồi! Sâu quá rồi! Vương! vương của ta! Xin chàng! ô ô ô…" Nàng hoảng hốt nhảy luôn hai chân ôm quặp lấy eo hắn, cả thân thể dính liền dán sát.

Mặt nhỏ đỏ bừng thút thít úp trán vào vai hắn khóc nức nở.

Bờ mông vểnh vểnh ra sau tìm lối thoát thân.

"Hư… Gruuu!" Nhị Vương chỉ chờ có thế, lập tức thúc mạnh nhét hùng căn sưng phồng thô bạo thọc sâu vào trong mị huyệt non nớt mẫn cảm, đội lên vách ngăn đáy huyệt muốn tìm đường đập tan cánh cửa cuối cùng để xỏ xuyên vào nơi bí địa thầm kín nhất.

"Á……Aaaaaaaaaaaa……Á…….A……Á……Aaaaaaaaaaaaa……"

Nàng ngẩng cao đầu khóc rống, hai chân tự do thả chống xuống mặt giường đá, giẫm đạp nhúng nhảy co rút quẫy loạn vẫn không cách nào thoát khỏi hai thanh khóa thịt thô lớn đang nằm sâu trong nộn huyệt yếu ớt mong manh.

"Á….Aaaaaaaaa…. Ô ô ô… Cứu cứu ta! Cứu cứu cứu ta! Ô ô ô… Đau quá! Đau chết ta rồi! Sâu quá! Ô ô ô! Đừng vào nữa mà đừng vào! Ô ô ô…" Thân thể bé nhỏ tách ra khỏi vòm ngực cứng rắn của Đại Vương, tất cả trọng lực dồn lên chân tâm non nớt, đôi tay đập loạn vỗ liên hồi vào ngực hắn, thân hình nhún nhảy co giật điên cuồng quẩy đầu xin tha.

"Hư… Ư Ư… Gruuuu… Hộc hộc hộc…"

"Hộc hộc hộc… Gruuu!"

Hai vị thú vương liên tục thở dốc cố kìm nén lại thèm muốn rong ruổi thọc nát nộn huyệt ướŧ áŧ mê hồn của nàng.

Đại Vương dùng đôi tay mạnh mẽ giữ lấy eo nàng giúp nàng không vì quẩy loạn mà té ngã.

Nhị Vương đôi tay luồn ngang qua nách nàng chống vào hai vai của đại ca, giữ nàng không bị ngã ngang, nhưng lại để mặc nàng giãy giụa khóc kêu, âm thanh kiều đề vũ mị của nàng bọn hắn vô cùng thích nghe nha.

Hắn nhấc mông lại lần nữa lôi kéo cự căn rời khỏi huyệt nộn chật khít của nàng, kéo theo tầng tầng lớp lớp mị thịt dính chặt không rời.

"Á…..Aaaaaa….. Đừng kéo ra! Đừng kéo ra nữa mà! Ô ô ô… Đau chết ta! Đau quá! Đau đau đau! Á…….Aaaaaaaa…." Nộn huyệt vừa khai phá vô cùng chật trất làm sao chịu nổi sự tàn phá mài sát tàn nhẫn của cự căn, nàng đau đến tê tâm liệt phế kêu khóc thảm thiết.

"Tiết ra thêm mật hoa, có thêm mật hoa nàng liền dễ chịu! Ngoan! Gruuu… hư hư hừm!" Hắn làm sao không biết nàng đau đớn? Mị huyệt bị mụn thịt của hắn khóa lấy kéo theo ra ngoài thế này thì làm sao nàng chịu đựng nổi?

Nhưng hắn cũng đã nhẫn hết nổi rồi nha, nên á, hắn liền cong mông dập mạnh liên hồi.

Phụt… Phập phập phập phập phập phập phập phập… Rút ra thọc vào đội ngày càng cao lên cửa đáy huyệt của nàng như muốn đâm nát xuyên vào.

"Gruuuuu…." Đại Vương cũng không thua thế, lập tức dập mông, lỗ nhỏ của hắn đã ướt đẫm mật dịch lại từng được khai phá vào sâu đến cấm địa cuối cùng.

Hiện tại hắn chỉ cần dùng cường lực hung bạo vặn bung cánh cửa đáy huyệt của nàng là sẽ lập tức có thể xông vào bên trong nơi thánh d9ie5 ấm áp mê người.

Phụt Phụt Phụt… Phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập….

"Á…Á…….Á…….Á….Á….Á…..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……" Nàng cuồng loạn đạp chân gào khóc, nơi tư mật hoàn toàn bị khóa dính vào hai thanh khóa gây thịt thô lớn không cách nào thoát ra.

Mật dịch tuôn tràn ướt đẫm nơi ba người kết hợp tạo thành vũng trơn nhớp hòa cùng vài tia máu loãng đỏ tươi vô cùng da^ʍ mỹ bắt mắt.

"Á…..Aaaaaaaaaaaa…..Ứ ứ ứ…. Ứ ứ ứ…. Cứu! Ô ô ô… Ứ ứ ứ ư ư ư…. Ô ô ô…"

Nàng hỗn loạn quẩy đầu kêu khóc, tay chân giãy giụa giật nẩy, dũng đạo co rút vặn xoắn lấy hai cự căn thô lớn gồ ghề ra ra vào vào cọ mài tàn phá đâm thọc khắp vách tường hoa non nớt của nàng.

"Á….Aaaaa…..Á…..Aaaa….Á….Aaaa…Á…A…Aaaa…. Ô ô ô…. Ứ Ứ Ứ Ứ…. Hức… Ô ô ô…"