"Không la hét quá nhiều! Nàng sẽ mất sức biết sao?" Nhị Vương nhét ba ngón tay chắn lấy môi nàng, thỏ thẻ bên tai.
Hắn đỡ lấy nàng rời khỏi vòng ôm của đại ca, ôm sát để nàng nghiêng người lên trước.
Nàng run rẩy nức nở chống hai tay lên ngực Đại Vương.
Đại Vương đôi tay xoa nắn cặp đùi non mịn nhỏ nhắn của nàng vuốt ve ve vuốt.
"Á….Aaaaa…Ứ ứ ứ ứ…Ưm ư ư ư… Ứ Ứ Ứ….Ô ô ô…" Nàng đau! Rất đau! Rất đau! Lỗ nhỏ thứ hai rõ rệt cảm nhận được đầu nấm của hắn đang cường thế nhét vào.
"Ngoan! Chầm chậm nuốt vào! Huyệt động của nàng vô cùng co giãn, đừng sợ! Còn nếu nuốt không được hùng căn của ta nghĩa là da^ʍ trùng đã hết tác dụng với cơ thể nàng! Ta lại sẽ thả con da^ʍ trùng lông lá đó vào huyệt động non nớt mới mẻ thơm hương xử nữ nàng của nàng để nó liếʍ mυ'ŧ mở rộng! Nàng cảm thấy thế nào?"
"Ứ ư ư… Ô ô ô ô…Ô ô ô ô…" Nàng hoảng sợ cắn chặt ba ngón tay của hắn, ánh mắt đáng thương lắc đầu nguầy nguậy.
"Vậy thì ngoan! Không la hét quá nhiều phải giữ sức lại! Cố gắn thả lỏng bản thân, ta giúp nàng nuốt vào!"
Dứt câu tay trái hắn ôm ghì lấy ngực nàng, phối hợp cùng đôi tay của đại ca đang ôm lấy hai mảnh mông của nàng, chầm chậm nâng nhích thân thể nhỏ nhắn run rẩy lên cao, nhả ra cự căn thô lớn của Đại Vương.
"Á…..ứ ư ư ư…. Ứ Ứ Ứ… ư ư ư…" Dũng đạo của nàng bị cự vật ma sát co rút run rẩy không ngừng.
Cự căn bị kéo ra đến khi chỉ còn vướng lại phần đầu nấm thô lớn trong nộn huyệt của nàng mới chịu dừng lại.
"Á…..Aaaaa…. Ứ ư ư ư… Ứ Ứ Ứ…." Nàng chịu không nổi vung vẩy đầu, bọn hắn càng kéo nhẹ nhàng càng khiến dũng đạo của nàng bị ma sát thêm kịch liệt, đau rát buốt nhói như có lưỡi dao sắc bén đang cứa qua thịt non của nàng.
"Hư… Thả lỏng! Nàng muốn cắn gãy ta sao?" Đại Vương nhẫn không được rùng mình, nấm đầu bị huyệt động ướŧ áŧ chật khít của nàng thít chặt, sướиɠ khoái lan tràn đến từng lỗ chân lông.
"Ứ ứ ứ… Ô ô ô ô…" Nàng vô cùng khó chịu, nước mắt rơi lã chã, môi lưỡi bị ba ngón tay chặn lại không cách nào kêu khóc xin tha.
"Gruuu…" Nhị Vương quỳ ngồi hẳn lên hai chân của đại ca, chen hung khí thô dài nhắm ngay lỗ nhỏ thứ hai của nàng kê vào thật chuẩn xác.
Gồng mông tàn nhẫn thúc mạnh eo muốn lỗ nhỏ nuốt vào nấm đầu thứ nhất của hắn.
PHẬP….
"Á…………………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……..Á……………..A…Aaaaaaaaaaaa….."
"Ứ ứ ứ… Ứ ư ư…Ứ ư ư ư…. Ô ô ô…."
"Ứ…Ứ ư ư ư… Ư ư ư ư ư….Ô ô ô…" Nàng liên tục nấc lên rên siết, môi cắn chặt lấy ba ngón tay của hắn, gục đầu nức nở. Hai bàn tay phải vòng ôm lấy bụng dưới của chính mình, cảm nhận rõ ràng sự co thắt kịch liệt đến từ dũng đạo.
"Ô ô ô…Ứ Ứ…Ô ô ô…" Thân thể bé nhỏ run rẩy giật nẩy không ngừng, bị bốn bàn tay mạnh mẽ như gông xiềng xích chặt lấy nàng không cách nào động đậy.
"Gruuuuuu…. Thật quá mức co giãn! Vào cả một cái nấm đầu vẫn không thể xé rách được huyết màng của nàng!" Hắn cảm nhận rõ rệt đầu nấm bị huyết màng kéo căng chặn lối, mỏng manh như thật sự rất kiên trì chống lại dị vật ngoại xâm.
"Ứ…Ô ô ô…Ứ Ứ Ứ…." Tha cho ta! Tha cho ta! Ô ô ô… Đau quá! rát quá! Căng trướng quá rồi! Ô ô ô…"
"Hư… Nấm đầu của đệ đang cách vách thịt đỉnh vào nấm đầu cự căn của ta! Thật sự sướиɠ chết rồi! Chật khít siết chặt… Gruuuu…. Sảng!!!" Đại Vương ngửa đầu ra sao, đến hắn còn sướиɠ khoái đến mức muốn phải quẫy đạp hai chân đây này.
"Hư…Đệ biết! Sảng chết đệ! Đại ca chuẩn bị, khi đệ xé nát huyết màng thì lập tức dập mạnh mông nàng xuống nhé!"
"Ô ô ô… Ô ô ô….Ứ Ứ Ứ… Ô ô ô" Đừng mà! Đừng mà! Đừng làm như vậy với nàng! Ô ô ô.
"Nhớ lấy! Nàng càng ít gào khóc sẽ càng không bị lao lực hiểu sao? Không nghe lời liền thả da^ʍ trùng đầy lông lá vào lỗ nhỏ của nàng!" Nhị Vương bỏ ba ngón tay rời khỏi môi nàng, đôi tay ôm chặt lấy thân thể nhỏ nhắn run rẩy sợ hãi đang nghiêng người hướng lên trước, giữ chặt dán vào vòm ngực hắn.
"Hức… Ta sẽ ngoan! Nhẹ nhàng thôi! Cầu xin chàng! Cầu xin chàng mà! Hức hức … Ô ô ô…" Nàng oằn mình run rẩy, nén lại âm thanh nấc lên thật nhỏ thật nhỏ cầu xin .
"Muốn xỏ xuyên vào bên trong nàng thì phải nhanh và mạnh, bảo bối! Chậm chạp chỉ khiến nàng thêm đau đớn! Ngoan! Lập tức sẽ ổn thôi!" Nhị Vương yêu thương hôn lên má nàng, tay phải ôm quấn lấy ngực, tay trái vòng xuống vịn lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn đang áp lên bụng dưới của nàng, hắn bóp chặt giữ vào xương mu.
"Ngoan! Nàng thả lỏng! Lập tức sẽ ổn ngay thôi!" Giọng trầm khàn của hắn dịu dàng ấm áp thoang thoảng bên tai.
"Hức hức hức…" Nàng ủy khuất run giọng cố nén lại âm thanh nghẹn ngào, chậm rãi thở ra thả lỏng bản thân.
Nàng biết nàng không có đường lui, bọn hắn không cho nàng đường lui.
Đôi tay run run vịn chặt bụng dưới, nàng sợ hung khí của bọn hắn lập tức sẽ đâm xuyên qua bụng nhỏ của nàng ô ô ô.
"Gruuu…" Nhị Vương mạnh mẽ gồng mông, cơ bắp toàn thân căng trướng phồng lên cuồn cuộn. Đôi tay ghì siết lấy nàng.
Thúc mạnh hung khí thô dài gồ ghề cong cong có đến hai đầu nấm khủng bố xỏ xuyên qua tấm huyết màng mỏng manh.
Lỗ nhỏ phía trước cũng bị ép nuốt trọn lấy cự căn thô dài của Đại Vương.
PHỤT …. PHỰT….. Huyết vụ bắn ra tung tóe khắp huyệt động, tấm màng mỏng bị trăm ngàn mụn thịt lớn nhỏ mài sát xé rách tả tơi.
"Á…………………..Aaaaaaaaaaaaaaaaaa…….."
"A………………….Á…….Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"
"Cứu mạng! Cứu cứu mạng! Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa………"
Nàng ngẩng cổ hét thảm, gào rống vang rền của một góc trời. Chim thú sợ hãi bay tứ tán, tất cả giống cái quanh đó đều sợ hãi hoảng hốt bụm chặt lấy lỗ nhỏ của chính mình, bọn họ nghe rõ mồn một tiếng huyết màng bị kéo căng xé rách với lực đạo kinh khủng.
Lỗ nhỏ non nớt mới lần đầu tiên thừa hoan liền bị thọc thủng xuyên qua tới tận vách ngăn cổ đáy huyệt.
Chật trất, co siết, điên cuồng vặn xoắn như muốn nghiền nát dị vật xâm lăng.
"Gruuu…. Rống Rống Rống Rống ………A……………………."
"Rống………… Rống Rống Rống…………….."
Hai vị thú vương cuồng dã rống lớn, gần như mất đi bình tĩnh, hai mái đầu tóc bạch kim lắc mạnh chập chờn đầu hình sư tử trắng, gần như muốn tiến vào trạng thái hóa hình.
"Á……………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……." Nàng oằn mình xụi lơ, gục đầu hai mắt hoàn toàn mất đi tiêu cự, thân thể nhỏ nhắn run rẩy kịch liệt, hai cái nộn huyệt cùng nhau cuồng loạn co bóp vặn xoắn giật nẩy liên hồi.