"Ôi vật nhỏ đáng yêu của ta! Nàng mau mau ngồi dậy ôm lấy đại ca nào! Vểnh mông ra sau, ta giúp nàng dùng lưỡi liếʍ thọc lỗ nhỏ thứ hai nhé!" NHị Vương hưng phấn háo hức đỡ lấy thân thể nhỏ ôm vòng trở lại tựa vào l*иg ngực của Đại Vương.
"Ô ô ô… Ta đau sắp chết rồi! Ta mệt sắp chết rồi! Ô ô ô… Tha cho ta! Tha cho ta! Vương! Vương! Ô ô ô… Chàng đừng có thọc vào nữa mà!"
"Vật nhỏ dễ khóc! Nàng không chết được! Đang ngứa ngáy khó chịu lắm đúng không? Bọn ta sẽ làm cho nàng sung sướиɠ muốn chết đi sống lại nhé! Hahahaaa…" Đại Vương vòng tay ôm sát nàng vào lòng, ve vuốt dỗ dành, môi lưỡi hôn mυ'ŧ gò má đẫm nước mắt.
Hắn rùng mình, gồng mông bắt đầu ra ra vào vào đỉnh lộng chậm rãi nhẹ nhàng nơi huyệt động non nớt bị hùng căn noong lớn trướng căng.
"Á…….Aaaaaaaaa…… Ô ô ô…. Đau! Đau quá! Rát! Ô ô ô… Lớn quá cứu ta! Ô ô ô…" Nàng úp trán vào ngực hắn, hai đùi nhỏ dùng lực từ đầu gối bị hắn giữ lấy, nhếch nhếch vểnh vểnh mông ra sau, tránh cho hung khí sắc bén thọc vào quá sâu trong nộn huyệt mỏng manh.
"Á……………Aaaaaaaaaaaaa……….. Đừng có liếʍ, đừng có thọc lưỡi vào! Ô ô ô! Thốn chết ta! Đau chết ta! Ô ô ô…" Nàng cảm nhận được lỗ nhỏ thứ hai bị Nhị Vương cắи ʍút̼ trêu chọc, hắn còn tà ác thọc thọc lưỡi dài thô nhám đội căng lên huyết màng thứ hai của nàng. Đau quá, đau quá… Ô ô ô.
Nàng cúi đầu nhìn xuống nộn huyệt bị hùng căn thô lớn gân guốc cứng nóng như thiết nung ra vào đâm thọc kéo ra mật dịch hòa lẫn vài tia máu vô cùng đáng sợ.
Vậy mà bọn hắn còn bảo muốn thọc tiếp một cái lỗ nhỏ khác của nàng? Ô ô ô… Không có lương tâm, đồ mãnh thú hung bạo, ô ô ô.
"Đau quá! Đừng kéo nữa! Chàng đừng kéo ra đẩy vào nữa mà Đại Vương! Ô ô ô… Ta rát quá! Thốn quá! Ô ô ô…"
"Nàng đang chê ta quá mức ôn nhu sao? Hahaha! Có muốn ta càng thêm mạnh bạo sao?" Thật ra hắn biết huyệt động vừa trải qua phá thân liền bắt ép phải sinh sản của nàng vô cùng vô tận đau đớn.
Nếu nhị đệ đã có lỗ nhỏ cho riêng mình, thì hắn cũng không cần phải gấp gáp đâm nát cái lỗ nhỏ của hắn. Chậm rãi ra vào hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ được nộn huyệt của nàng cắи ʍút̼ liếʍ láp thật sự quá mức sảng khoái, tê dại đến từng lỗ chân lông.
"Đại ca, nằm ngửa ra giường đặt nàng dán sát lên người! Đệ muốn phá rách cái lỗ nhỏ phía sau này ngay lập tức! Ngay lập tức a a aaaaa—" Nhị Vương rùng mình bẻ cổ, hắn nhẫn hết nổi, nhẫn hết nổi rồi .
Hắn muốn xỏ xuyên qua cái lỗ nhỏ chật khít non nớt mới toanh này của nàng.
"Được!" Đại Vương lập tức nằm ngửa ra giường, đôi tay ép lấy thân thể nàng dính sát vào l*иg ngực, cự căn càng thọc sâu đến tận đáy huyệt đội căng vách thịt.
"Á…………..Aaaaaaaaaaaaaaa….. Á…..Aaaaaaaaaaaaaaa….. Sâu quá! Sâu! Ô ô ô… Thả ta ra! Thả ta ra! Ô ô ô…" Nàng càng nhếch mông rụt lùi huyệt động muốn rời khỏi cự căn bị dán đến tận gốc rễ, càng bị quán tính cùng trọng lực thân thể đè nặng dập mạnh trở về, đau thốn thấu tâm.
"Á…….Aaaaaaaaaaaa…..Á…….Aaaaaaa….Á…. Ứ Ứ Ứ… Ứ ứ ứ ứ ứ…. ư ư ư…. Cứu… Ứ ứ ứ…." Nàng run rẩy mông nghẹn ngào khóc nấc, mông nhỏ căng tròn vểnh cao giật nẩy nẩy nẩy liên tục, tự động giật lên dập xuống liên hồi khiến nàng gần như phát cuồng.
"Á………………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……….Cứu! Á…Á…Á…Á…Á…Á…Aaaaaa…."
Lép nhép nhép lép nhép lép nhép nhép lép nhép lép nhép…
Âm thanh cự căn khổng lồ bị mật huyệt co thắt kéo vuốt xoa nắn điên cuồng vang lên.
"Gruuuuu… Nàng bình tĩnh lại! Bình tĩnh nào! Là do nàng tự dọa mình! Tự dập mông! Ta chẳng làm gì nàng cả!" Nàng còn khóc lóc kêu cứu? Thật là vật nhỏ chỉ giỏi làm loạn mà.
"Chậc chậc!" Nhị Vương hai mắt hằn đỏ đầy tia dục hỏa, thè lưỡi liếʍ môi thèm khát, xem nơi lỗ nhỏ bị cự vật của đại ca căng trướng phập phều kia kìa, chảy tràn mật nước thế kia.
Cái lỗ nhỏ của hắn cũng rỉ rả ướt đẫm mật dịch.
Hắn đưa tay sờ xuống nơi kết hợp, vơ vét mật hoa trơn nhớt của nàng bôi lên chính hùng căn cong cong thô dài, trải đầy mụn thịt lớn lớn nhỏ nhỏ cùng hai cái nấm đầu xếp chồng lên nhau.
Chỉnh lại hai chân nàng quỳ úp sấp dán xát miệng huyệt dính vô tận gốc hùng căn của đại ca.
Hắn quỳ bò dán hai chân ép sát hai chân nàng không cho phép giãy giụa.
Nấm đầu hung tợn mài mài cọ cọ lên lỗ nhỏ thứ hai của nàng.
"Á…. Aaaaaa…. Đừng ép ta xuống, đừng ép dính vào! Sâu quá! Sâu quá! Ô ô ô…. Đau quá! Cứu mạng ô ô ô…"
"Chịu đựng! Nàng sẽ mau chóng quen thôi!" Nhị Vương điều chỉnh xong tư thế, cúi người dán sát l*иg ngực lên má nàng, liếʍ mυ'ŧ hôn nghiến vài cái.
"Ô ô ô… Chàng đừng phá thân! Ta không muốn phá thân! Ta không muốn bị sâu lông chui vào lỗ nhỏ! Ô ô ô…" Bọn hắn còn muốn thả con sâu lông to lớn kia chui vào lỗ nhỏ của nàng, ô ô ô… Thật độc ác, ô ô ô.