"A………." Giao Nhân Vương mυ'ŧ mạnh lấy cổ nàng, hơi thở bị dục hỏa bao trùm, rùng mình liên tục.
Toàn bộ lông tơ trên thân dục căn lần nữa dựng đứng xuyên qua vách tường hoa siết chặt, lần này không hề phun dịch màu ánh kim, chỉ là dùng để khóa chặt huyệt động không cho nàng giãy thoát mà thôi.
Từng dòng từng dòng tinh binh nóng cháy lần nữa phun trào xối thẳng lên màng nước bao bọc lấy hai viên trứng nhỏ.
Giao Nhân Vương thỏa mãn rút về cự căn, hắn ngã người lăn ra sàn giường băng hì hục thở dốc, nghiêng người ôn nhu nhìn con mèo nhỏ hung hăng bên cạnh.
" Á…. Ô ô ô ô … Nóng! Bỏng chết mèo rồi! Ô ô ô ô…" Hai lần liên tục bị lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng cháy khủng bố chồng chất xối thẳng vào nơi non nớt mềm mại, huyệt động liên tục bị quấy phá nghiền nát thời gian dài khiến nàng đau đến chết đi sống lại.
Nàng vừa bị hắn thả rơi xuống giường, đôi tay nhỏ liền bụm lấy chân tâm gào khóc.
lối vào huyệt động phập phều rách nát, vết nứt chằng chịt giăng khắp miệng huyệt động thậm chí kéo dài vào sâu bên trong.
"Đau quá… Đau quá! Ô ô ô ô…" Nàng lăn lộn quằn quại trườn bò khắp mặt giường băng, lỗ nhỏ đau đớn co rút liên hồi càng khiến nàng rát buốt khóc nấc nức nở.
"Nàng muốn bổn vương giúp nàng làm lành nó sao?" Giao Nhân Vương cười tà mị, trêu cợt kéo thân hình rung giật liên hồi của nàng ôm vào lòng.
Bàn tay chai sạn nóng nhám của hắn sờ lên miệng huyệt đang gánh chịu tổn thương nặng nề của nàng xoa xoa, lại khiến nàng thêm rát buốt.
"Á…. A…. đừng sờ nữa mà đừng sờ! Ô ô ô… Vương của Thϊếp! Ô ô ô…"
"Thật ngoan! Vậy bổn vương thọc thọc ngoáy ngoáy thế này được sao?" Tàn nhẫn đưa hai ngón tay vào trong trực tiếp thọc ngoáy đảo lộng huyệt mềm rát buốt của nàng.
"Á…… A…..Aaaaaaaaaaa…… Xin chàng! Vương! Chữa lành giúp thϊếp! Xin chàng ô ô ô!"
nàng biết hắn sẽ không tốt lành gì giúp nàng trị liệu, hắn là muốn làm lành huyết màng của nàng để lần nữa tiếp tục tàn bạo thọc phá cào rách.
Ô ô ô… Nàng thật sự muốn chết! Ô ô ô…
Nhưng nàng thật sự hết cách rồi, lỗ nhỏ của nàng bị hắn tà ác tàn phá rách toạc rau rát không chịu nổi, nàng đau thốn tận tim.
"Bổn vương thật sự mê chết cái lỗ nhỏ rách nát này của nàng!" Hắn tà ác thọc lộng vào ba ngón tay, ngoáy ngoáy khắp vách tường non nớt.
"Ô ô ô ô… Vương! Thϊếp sinh cá con cho chàng! Đừng thọc nát lỗ nhỏ của thϊếp! Ô ô ô ô!"
Nàng có muốn không sinh liệu có còn kịp sao? Hắn cho phép nàng lựa chọn sao ô ô ô?
Hắn rõ ràng còn thúc ép sinh dục phòng của nàng trưởng thành để cướp lấy trứng non thụ tinh cho con hắn ô ô ô.
Thật là tàn ác hung hãn ô ô ô.
Giao Nhân Vương buồn cười cúi đầu mυ'ŧ lấy cái miệng nhỏ quật cường khó ưa của nàng.
ba ngón tay vẫn liên tục ngoáy lộng, nhưng lại phóng thích ra giọt giọt dịch nhầy giúp lỗ nhỏ của nàng làm lành những vết thương chi chít chằng chịt trải khắp huyệt động non mềm.
"Ứ ư ư ư…" Dịch nhầy mát lạnh sảng khoái khiến tế bào toàn thân nàng tê dại, sướиɠ khoái lan tràn từ mị huyệt rãi dài khắp các tết bào toàn thân.
Mị thịt non nớt tham lam co thắt liếʍ mυ'ŧ lấy ba ngón tay mát lạnh trơn trượt có tác dụng trị liệu của hắn.
"Rít….." Giao Nhân Vương rùng mình, hít một hơi thật sâu, khí tin nhìn dục căn của mình lần nữa dựng đứng sưng phồng.
Chỉ là cảm xúc được mị thịt của nàng liếʍ láp ngón tay thôi đã khiến hắn hưng phấn thế này?
Quả nhiên tiểu mèo hoang của hắn chính là vưu vật trời sinh a!
Chẳng trách hắn càng hoan ái với nàng càng bị du͙© vọиɠ ăn mòn nhấn chìm đến mất luôn lí trí, chỉ còn du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất điên cuồng chiếm đoạt lấy mật ngọt mê hồn ẩn nấp trên khắp cơ thể nàng.
"Ứ ứ ứ ứ ….ư ư ư…" Xương mu nàng giật lên bần bật bần bật, đôi chân thả lỏng tự giác mở rộng để ba ngón tay hắn dễ dàng ra vào xoa dịu từng nếp gấp thịt non bỏng rát sưng phều trong mị huyệt.
"Tiểu yêu tinh!" Giao Nhân Vương nghiến chặt hàm răng nanh bén nhọn, hít thở hổn hển vô cùng trầm đυ.c.
Dục hỏa xông thẳng từ dục căn lên đến tràn ngập đôi mắt đỏ ngầu.
Ba ngón tay hắn hung bạo thọc mạnh, dịch nhầy càng tuôn ra ướt đẫm huyệt động nàng.
Huyết màng lần nữa tái sinh, lại càng đàn hồi co dãn hơn trước.
"Ứ ư ư ư… Ứ ư ư…" Mông nhỏ của nàng nâng lên thật cao, mơ mơ màng màng đuổi theo muốn nuốt chửng cả ba ngón tay hắn vào sâu trong huyệt động.
Giao Nhân vương càng thêm bứt thiết, du͙© vọиɠ đốt người, thọc hẳn bốn ngón tay vào trong lỗ nhỏ của nàng, nong ra thật căng, nhấn mạnh lút vào luôn cả đầu khớp ngón.
Hung ác xoay tròn.
"Á…..A…..Aaaaaaa……. ô ô ô…" Nàng vừa bị đau đớn cùng sướиɠ khoái đánh úp lại.
Đôi chân run rẩy banh rộng, huyệt động co thắt điên cuồng cắи ʍút̼ lấy bốn ngón tay mát lạnh đang chà sát huyết màng vừa được tái sinh của nàng.
"Ô ô ô … Xin chàng! Vương của thϊếp! Xin chàng! ô ô ô…" Nàng mở lớn đôi mắt tròn to long lanh ngấn nước, đôi tay nhỏ chụp lấy cổ tay đang mạnh mẽ quấy phá thọc lộng huyệt động đáng thương của nàng.
Huyết màng bị căng ra trướng đau rát buốt vô cùng vô tận, nàng sắp phát điên, ô ô ô.
"Xin chàng! ô ô ô… Thϊếp chết mất! Chết mất! Ô ô ô…"