Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 2 - Chương 9: Vương! Xin chàng tha cho thiếp ( H++)

"Á…. Ứ ư ư ư ư… Tha cho ta… xin ngươi ô ô ô…"

Nàng nằm ngửa trên giường băng hai chân banh rộng giữa không trung, mông nhỏ bị xoáy nước nâng lên dán chặt nơi kết hợp cưỡng ép huyệt động non nớt mềm mại của nàng phải nuốt trọn lấy hung khí sắc bén đâm thọc từ trên cao xuyên thẳng xuống tận đáy tử ©υиɠ.

"Ô ô ô… Ta muốn chết! Con cá thối! Ô ô ô!" Nàng gọi đến xoáy nước nâng lấy hai chân đang bị bang rộng đá đạp tứ tung của mình lên, nàng mỏi chân quá ô ô ô. Nhưng khép hai chân lại càng đau rát ô ô ô… nàng muốn chết ô ô ô.

"Gruu… Nàng gọi bổn vương là gì?" Giao Nhân Vương gồng mình, tàn nhẫn dập mông thọc xuống càng sâu như muốn nghiền nát đáy tử ©υиɠ non nớt của nàng.

"Á…. Aaaaa…….. Vương! Vương của thϊếp! Xin chàng! Cầu xin chàng! Ô ô ô ô…" Con cá thối, ta sẽ cắn nát đầu ngươi, ô ô ô.

Đau chết nàng rồi, đau chết rồi ô ô ô.

"Hừ! biết nghe lời từ sớm có phải tốt không?" Giao Nhân Vương hừ lạnh, nhưng động tác hắn cũng không hề nhẹ nhàng, mà ngày càng mạnh bạo, bắt đầu nhấp mạnh mông, rút ra tận cửa huyệt động non mềm rồi lại dập mạnh thọc sâu xuyên thẳng một đường xông qua tầng tầng lớp lớp mị thịt uốn lượn kéo căng đội sâu tận đáy.

Phụt Phụt Phụt Phụt phụt…

"Ô ô ô… Ô ô ô… Ta muốn chết! Đồ da^ʍ tặc, cưỡng bức con gái nhà lành! Ô ô ô…"

Nàng đau đớn oằn mình khóc rống, mị huyệt non mềm bị hắn cọ mài thọc xuyên thời gian dài đau rát căng trướng sưng rộp.

Mặc dù mật dịch liên tục được phun ra như suối, nhưng vẫn không đủ cho lửa nóng của hắn cọ sát đốt cháy đến cạn khô.

Âm thanh huyệt động dần dần trở lên nhớp nháp nhầy nhụa do mật dịch bị ma sát bốc hơi vang lên nhóp nhép nhóp nhép nhóp nhép vô cùng mất hồn.

"Ha… Cưỡng bức à? vậy để bổn vương cho nàng biết rõ, như thế nào là cưỡng bức thọc nát lỗ nhỏ của nàng!" Thân thể quá lâu không có được nơi trút bỏ dục hỏa khiến hắn ray rứt khó chịu. hiện tại được lỗ nhỏ kiều nộn của nàng bao lấy liếʍ mυ'ŧ khiến hắn thư thái đến phát cuồng.

"Chuẩn bị tinh thần đón chào đàn cá nhỏ đầu tiên của nàng đi! Hắc hắc hắc!" Tiếng cười tràn ngập sắc dục của hắn vang vọng cả căn phòng, khiến cho mặt nước xung quanh run rẩy lăn tăn gợn sóng.

"Ô ô ô… Ta chỉ muốn sinh mèo con hổ con! ô ô ô… Ta không muốn sinh ra cá con ô ô ô…"

Giao Nhân Vương mặc kệ nàng kêu khóc, hắn xoay ngược thân thể nàng nằm úp sấp, quỳ bò dang rộng hai chân, xoáy nước lần nữa dùng để kê dưới bụng nhỏ của nàng, nâng lên thân trên.

"Á….. A……Aaaaaaaaa….." Nàng đau đớn vùng vẫy, bị hắn cường ngạnh xoay vòng, huyệt động bị hung khí sắc bén thô nóng ngoáy tròn xoay quanh đấu phá lung tung.

Giao Nhân Vương quỳ bò đè ép lên thân thể nhỏ của nàng, răng nanh cạ cạ lên chiếc cổ thon nhỏ mịn màng.

Eo hông dùng lực đẩy đưa nhồi nhét cự căn vào sâu bên trong.

Mồ hôi chảy ròng ướt đẫm thân thể hắn, hắn cũng thực bi thôi cái con mèo nhỏ chút éc này có thụ thai nổi cá con của hắn không nữa, hắn bắt về nàng dâu kiểu gì thế này cơ chứ?

Đôi bàn tay lần nữa đè úp lên lưng bàn tay của nàng, mười ngón xen kẽ.

hắn chỉ nắm giữ lại đôi tay nàng, toàn bộ thân thể bé nhỏ hắn không muốn quá đè ép khiến nàng bức bách, dù sao lỗ nhỏ của nàng cũng bứt không ra được cự căn của hắn.

"Gruuu..."

Giao Nhân Vương rùng mình cong mông, tất cả cơ bắp toàn thân hắn căng phồng cuồn cuộn, âm thanh thét dài vang vọng.

Hắn khép chặt hai mắt, nắm giữ chặt lấy đôi tay bé nhỏ của nàng, dồn lực vào hông thúc mạnh.

"Á…..Aaaaaaaa…. Á….. Aaaaaa…. Đau quá… Buông! Đau quá ô ô ô! Cứu cứu thϊếp! Vương! Vương! Ô ô ô!" Nàng cuồng loạn quẫy mông khóc rống, hai chân quẫy đạp rướn cao thân thể trong vô vọng.

Nàng càng điên cuồng quẫy đạp lỗ nhỏ càng bị cự căng khổng lồ thọc sâu tận đáy, tàn bạo quấy phá đảo lộng vách tường hoa non nớt.

"Ô ô ô … Ô ô ô… Vương! Vương! Xin chàng! Ô ô ô…" Huyệt động của nàng co thắt kịch liệt, điên cuồng cắи ʍút̼ lấy cự căn thô lớn nóng bỏng.

Mông nhỏ của nàng vì quá mức đau đớn mà nhảy dựng dựng lên giật giật liên hồi.

Mật dịch chảy róc rách tràn lan ướt đẫm, hòa cùng chút ít máu xử nữ còn sót lại kéo thành tơ chảy xuống bên dưới mặt giường đọng thành vũng.

"Ô ô ô… Thϊếp không chịu nổi! Vương tha cho thϊếp ô ô ô…"

"A…………." Giao Nhân Vương ngẩng đầu gầm thét, toàn bộ lông tơ đang ngoan ngoãn nằm yên dán dính sát dục căn của hắn bỗng nhiên bung xõa mềm mại, vô cùng mềm mại mịn màng, cọ khắp toàn bộ hành lang thịt non của nàng.

"Á…. Ô ô ô … ô ô ô… Cứu! Cứu với! Ô ô ô ô…" Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức kịch liệt khiến nàng bị sóng triều đánh úp, hai mắt trắng dã hoàn toàn chìm sâu dưới đáy biển du͙© vọиɠ.

Thân thể quằn quại co giật cuồng loạn.