Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 1 - Chương 4: Cuồng bạo phá thân (H++)

"GRUUUU…" Thiên Minh ngẩng cổ thét dài, cuối cùng du͙© vọиɠ của hắn cũng đã cuồng bạo bùng cháy.

Hắn híp đôi mắt đỏ ngầu nhìn thân thể bé nhỏ rêи ɾỉ quỳ bò loạn đạp bên dưới thân thể, bị một tay của mình giữ lấy.

Như Nguyệt hoàn toàn không thoát ra khỏi được cơn đau đớn thống khổ, mất khống chế quẩy mạnh.

Cánh tay giữ lấy bụng nhỏ của nàng nàng thêm dùng lực kiềm giữ, Thiên Minh nghiến mạnh răng, tàn bạo thọc sâu đội xuyên qua tầng lá thuần khiết mỏng manh tượng trưng cho sự trong trắng của nàng.

PHỰT….

Âm thanh căng nứt rách toạc vang lên rõ mồm một trong căn phòng tĩnh mịch.

"Á……A…..a a a a aaaaaaaaaaaaaaaaaaa—" Nàng giật mình ưỡn cong thân thể, hai chân thon dài co rút loạn đạp, mười ngón chân co quắp rút gân.

Mông mỏ vểnh cao căng tròn, mị huyệt non nớt thống khổ lên cơn co giật từng hồi.

Cự căn hung bạo một đường xông thẳng đâm vào cửa tử ©υиɠ của nàng, bị cánh cửa tử ©υиɠ liều mạng kịch liệt ngăn cản mới chịu dừng lại.

Dục căn thô dài nóng bỏng của hắn vẫn còn một phần gốc rễ nằm ở bên ngoài.

Mị huyệt bị dục căn thô dài nhét đến tràn đầy kéo phẳng không còn một chút nếp gấp nhỏ, từng tầng mị thịt bị ép căng ra, bao vây run rẩy cọ xát liếʍ láp dị vật ngoại xâm.

Hai mép thịt kiều nộn bên ngoài cửa huyệt bị cự vật căng tràn lấp kín, mép thịt bị tàn nhẫn kéo dãn với cường độ quá lớn đã trở nên trong suốt nhìn thấy rõ từng tia máu đỏ tươi bị nhốt chặt từ bên trong, cửa huyệt yếu ớt dán chặt vây kín vòng quanh dục căn thô lớn.

Từng dòng huyết xử nữ bên trong huyệt động kín kẽ không cách nào thoát ra ngoài, chảy loạn quấn khắp bề mặt cự vật nóng bỏng.

"Ứ… ư …ư ư ư… đau … ô ô ô…" Nàng đau đớn bất lực, đôi chân run rẩy vô thức banh ra cố gắng mở rộng nới lỏng huyệt động để giảm bớt cơn đau như có ai đó tà ác cường ngạnh nắm xé thân thể nàng rách ra làm hai nửa.

"Gru!!!" Thiên Minh cũng không muốn nhẫn nại thêm nữa, hắn rùng mình thúc mạnh hông đảo lộng.

Hắn tà ác cường thế xoay tròn dục căn muốn dùng lực vặn bung nới lỏng huyệt động chật khít không khe hở của nàng.

Hắn muốn dập mông rong ruổi phá nát huyệt mềm non nớt chật hẹp này ngay lập tức.

Hắn không muốn chờ đợi thêm nữa, nên hắn quyết định dùng phương thức trực tiếp nhất là hung hăng vặn bung lỗ nhỏ của nàng.

"Á….. A….. Tướng công! Xin chàng dừng lại! Đừng thọc nữa! Rách mất rồi! Thϊếp rách mất rồi! Ô ô ô ô!" Nàng ngẩng cổ kêu khóc, thân thể bé nhỏ rụt rụt muốn trách thoát, bụng dưới của nàng bị hắn giữ lấy không cách nào thoát ra.

Miệng tử ©υиɠ non nớt chưa bao giờ bị người chạm qua, hiện tại bị hắn bắt ép thừa nhận từng trận tàn ác đâm thọc quấy phá.

"Đừng mà! Đừng vào nữa mà! Ô ô ô…"

Mật dịch tuôn tràn róc rách trào khắp bắt đầu bôi trơn huyệt động chật khít.

Sau vài lần bị dục căn tàn nhẫn đâm thọc thì cuối cùng đường hành lang non nớt cũng có được một chút lơi lỏng co dãn.

"Hừ!" Thiên Minh rùng mình, gồng cứng thân thể tàn bạo dùng lực rút mạnh dục căn thô dài ra khỏi mị huyệt nhỏ bé chật chội của nàng.

"Á…………Aaaaaaaaaaaaaa………….." Như Nguyệt điên cuồng hét thảm, lỗ nhỏ bị tàn ác xâm phạm thọc lộng đau đớn chưa nguôi lại lần nữa bị hung hãn rút khỏi, như lưỡi dao sắc bén cắt đôi huyệt động kiều nộn yếu ớt của nàng.

Từng dòng máu xử nữ đỏ tươi hòa lẫn mật dịch róc rách luôn trào ra khỏi cửa huyệt bị chà đạp xung huyết sưng tấy của nàng thấm ướt vải trải giường lụa trắng, nở bung ra từng đóa hoa máu diễm lệ thê lương.

Thiên Minh nhịn không được lật ngửa thân thể đang cuồng loạn co giật của nàng, ba hai ngón tay thọc vào ngoáy lộng lỗ nhỏ ướŧ áŧ đang vô thức co thắt phập phồng.

"Ứ ư ư ư…. ô ô ô…" Thân thể nàng bị hắn mạnh mẽ lật ngửa, tay chân quẫy loạn, bụng dưới oằn oại co giật không ngừng nghỉ.

Lỗ nhỏ huyệt động tiếp tục bị ba ngón tay của hắn tà ác khuấy đảo, mật dịch tuôn trào như xối hòa cùng máu loãng ướt đẫm bàn tay hắn.

Thiên Minh hai mắt đỏ rực, ba ngón tay bị lỗ nhỏ tiêu hồn thực cốt của nàng vây lấy liếʍ láp tê dại truyền khắp từng sợ dây thần kinh của hắn.

Hắn rút nhanh ngón tay rời khỏi, thô bạo bắt lấy đôi chân nàng lung tung dang rộng.

Không chút chần chừ, quỳ ngồi giữa hai chân nàng, rướn người thọc sâu.

"Á…..Không cần! Không cần! Buông tha thϊếp! Ô ô ô!"

Huyệt động lần nữa bị cự vật nóng cháy thọc sâu vào tận đáy huyệt, tông thẳng đυ.ng vào cánh cửa tử ©υиɠ non nớt của nàng.

Đôi chân dang rộng của nàng lung tung lẫy đạp, thân thể nho nhỏ co giật rên xiết không ngừng nghỉ.

Đôi mắt to tròn trong sáng của nàng hoàn toàn mất đi tiêu cự, mơ màng vất vưởng, không chốn dung thân, nước mắt đau đớn lăn dài nức nở.

"Hư! Ư!" Thiên Minh nén lại tiếng gầm gừ trong cổ họng, hắn áp người chống hai tay bên hông nàng, vẫn không muốn kìm giữ lại thân thể nhỏ đang quẫy đạp cuồng loạn.

Hắn đặc biệt thích nhìn ngắm nàng sung sướиɠ quằn quại, hoặc khóc rống van xin khi thừa hoan.

Hắn hung hăng gồng mông rút cự vật ra đến gần cửa huyệt liền dập mạnh đảo trở về bên trong, cảm giác huyệt thịt non nớt ướŧ áŧ bao vây cọ rửa liếʍ mυ'ŧ dục căn sướиɠ khoái bất tận.

Phụt phụt phụt phụt phụt phụt…

Âm thanh huyệt động nhỏ hẹp non nớt chật khích bị cự vật nóng cháy tà ác vặn bung đảo lộng.

Từng dòng từng dòng máu đỏ trộn lẫn mật dịch nhơn nhớt thổi đầy bong bóng nhỏ phập phồng phập phồng cuốn theo cự vật tràn ra khỏi huyệt động, chảy dài xuống khe mông bị lùm cỏ khô ráp cằn cỗi mọc ở gốc dục căn ma sát chà đạp đến đỏ rát đáng thương.

"Ô ô ô ô…Dừng lại! Van xin chàng! Thϊếp chịu không nổi! Ô ô ô…" Một xử nữ lần đầu tiên nếm mùi đời như nàng làm sao có thể thừa nhận du͙© vọиɠ khủng bố của kẻ võ phu như hắn?

Từng cú nhấp lộng mạnh mẽ hung tàn như muốn đội xuyên cánh cửa tử ©υиɠ thần bí đang đóng kín mít không một khe hở.

Phầm phập phầm phập phầm phập…

Thiên Minh hoàn toàn mất đi lí trí, sử dụng toàn lực dồn vào eo hông dập mạnh thọc lộng liên hồi tàn nhẫn chà đạp lỗ nhỏ non nớt đáng thương.

Như Nguyệt thân thể co giật từng cơn, nàng quằn quại giãy giụa kêu khóc xin tha không ngừng, nhưng tất cả đều chìm sâu vào bể dục khổng lồ không lối thoát của hắn.