"Khát nước... Tôi... khát nước "
Doãn Kiệt thều thào cầu xin, hai ngày nay thứ y ăn chỉ toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ một chút nước lã cũng chẳng có, cổ họng y khô khan nói chuyện rất khó
Hai tay y bị gã trói bằng dây thừng trên đỉnh đầu, máu bầm tụ thành một mảng lớn có rỉ máu. Phía dưới của y không khá hơn mọi lần là bao, máu cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ thi nhau chảy xuống giường tạo ra một đống bầy nhầy nhơ nhuốc
"Muốn uống cũng được , em ngồi lên nó, tự động đến khi tôi bắn thì em sẽ được uống "
Gã liếʍ môi tưởng tượng cảnh Doãn Kiệt chủ động ngồi lên dươиɠ ѵậŧ gã chắc chắn rất tuyệt. Y đồng ý ngay tức khắc, y khát đến không chịu nổi rồi, gã cởi trói y ,y cố gắng giữ vững cơ thể không để mình ngã xuống, mông nhấc lên đặt ngay dươиɠ ѵậŧ gã mà ngồi thụp xuống, mặt y nhăn nhó, bị thao lộng hai ngày liền tiểu huyệt mềm mại hơn rất nhiều còn thêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng máu làm vật bôi trơn rất dễ nuốt trọn dươиɠ ѵậŧ gã
Y thở hắt ra, nhấp mông lên xuống hầu hạ gã, không còn sức nên y làm rất chậm khiến gã nhíu mày, nắm eo y đè xuống sâu hơn mới hài lòng
"Tôi khá thích em như vậy, được rồi ,uống nước đi "
Y nhanh tay nhận lấy cốc nước uống ừng ực cạn đáy, cổ họng được một trận thoải mái y ho khan vài tiếng . Gã thương tình cho y vào phòng tắm vệ sinh thân thể sạch sẽ, nếu không là Alpha chắc bây giờ y cũng đã mang trong mình giọt máu bẩn thỉu của gã rồi
Vậy mà lúc trước còn thương tâm cho Thạc Trân gặp phải bạn thân y khá xui xẻo còn an ủi người ta nữa chứ, bây giờ y có khác gì Thạc Trân đâu? Còn tệ hại hơn Thạc Trân nữa, ít ra Kim Tại Hưởng còn yêu cậu còn y thì chỉ là công cụ tìиɧ ɖu͙© thoả mãn Hạ Vũ Đồng bất cứ khi nào gã cần thôi
Thạc Trân được đưa đến bệnh viện, cậu bị suy kiệt thân thể ngủ li bì hết một ngày mới tỉnh dậy, trải qua sự việc lần này, cậu dính Tại Hưởng nhiều hơn bình thường, sự việc trước kia hắn làm ra cậu sẽ bỏ qua, hạnh phúc trước mắt cứ nắm giữ đừng để nó vượt mất mà hối hận
"Em không ăn nữa đâu "
Cậu lắc đầu nguầy ngậy không chịu ăn cháo, Tại Hưởng kiên quyết ép cậu phải ăn hết, mới tỉnh dậy trong bụng không có gì mà còn không chịu ăn nữa. Hắn nghiêm mặt nhìn cậu một lúc, cậu xoay mặt đi tránh né nhưng cái nhìn rất lộ liễu không chịu được, đành phải quay qua để hắn đút cháo
Cậu bĩu môi "Anh hết thương em rồi còn ăn hϊếp em "
"Tôi có thể cho em tất cả thứ em muốn, làm nũng bao nhiêu cũng được.Còn việc ăn uống của em tôi sẽ không mềm lòng để em muốn gì được nấy, được đằng chân lên đằng đầu "
Cậu ăn xong thì nằm xuống ngủ, do thuốc uống có cộng thêm thuốc ngủ, hắn ngồi nhìn Thạc Trân một chút rồi rời đi, dặn dò hai vệ sĩ đứng ở cửa, ngoài hắn ra không ai được phép vào càng không được cho cậu ra khỏi cửa
"Bác tìm cháu có việc gì? "
Doãn Quân cha của Doãn Kiệt, ngày ông tới thăm con trai thì phát hiện người đã không còn, chăn trên giường bệnh còn có một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trộn lẫn với máu, ông điên tiết sai người tìm kiếm nó nhưng không tìm ra hết cách đành nhờ Kim Tại Hưởng
"Cháu sẽ cho người tìm giúp bác, bác nên biết một điều Doãn Kiệt không phải tự nguyện mà bị ép buộc "
Doãn Quân ngồi thất thần ở đó, trong đầu lộn xộn cả lên khiến ông khá nhức đầu câu nói của Tại Hưởng cứ quanh quẩn bên tai
---
Các trang web này là các trang ăn cắp mong các bạn trở về acc chính chủ mà đọc .Mình chỉ đăng duy nhất mỗi s1apihd.com ngoài ra không còn đăng ở đâu nữa
Sáng ra thấy có bạn nhắn bên bộ " Hôn nhân đáng sợ " là đang đọc trên wiki mà bạn ấy tưởng mình đăng trên ấy nên mình thông cảm và bạn ấy đã chuyển qua đọc s1apihd.com rồi.Mình khá là bực công sức mình ngồi viết mà một vài bạn biết rõ là web ăn cắp nhưng vẫn đọc, thật không còn gì để nói🙃(p′︵‵。)