Nhưng tay của Cố Tích đã bị trói nên cô không thể giãy giụa nữa, đôi mắt có chút ẩm ướt, nước mắt lưng tròng nhìn hắn, như thể cô vẫn không thể tin được sao anh mình có thể làm được điều này.
Cố Chính Sơ cởi cúc áo sơ mi của cô, hai bầu ngực mềm mại bọc trong chiếc áσ ɭóŧ ren trắng hiện ra trước mặt hắn, hắn không cởi ra mà chỉ kéo chúng xuống, tay kia áp lên bắt đầu xoa mạnh, hai bầu ngực trắng tuyết lả lướt linh động, nhìn quả nho hồng phấn mê người, hắn cúi đầu ngậm lấy, một tay phủ lên bên còn lại mạnh mẽ xoa bóp.
“Ưm…”
Bị hắn ngậm bộ ngực nhạy cảm, cô gái trẻ không cầm lòng nổi cong người lên, như thể cô muốn đưa bộ ngực của mình vào sâu trong miệng hắn vậy.
“Đừng nóng vội... hôm nay anh sẽ không thô lỗ như vậy đâu …”
Cố Chính Sơ bảo cô đừng nóng vội, thật ra hắn mới là người nóng vội nhất, ham muốn trong đáy quần đã đẩy chiếc quần âu lên rồi, hắn đứng dậy, mở nút thắt lưng và cởϊ qυầи ra.
Hắn không có kinh nghiệm, gần như bị điều khiển bởi bản năng, cho nên mới lấy ra đã lập tức đẩy vào, Cố Tích chưa hoàn toàn ướt mà đã bị hắn đưa thứ cứng rắn của mình vào.
“Đau…” Cô hừ một tiếng.
Cố Chính Sơ dừng lại một chút, giảm tốc độ và từ từ tiến sâu vào bên trong.
Sau khi cọ xát vài lần, nước nhờn tiết ra, cô đã đủ ướt, hắn mới đút hẳn vào.
Lần này Cố Chính Sơ thay đổi mấy tư thế nhưng hắn chỉ húc theo kiểu khác nhau, chẳng có chút kỹ năng nào, lúc sau, trong lần đâm vào từ phía sau, hắn xoa bóp hai bầu vυ' của cô rồi hung hăng đưa đẩy mạnh bạo, bắn hết toàn bộ vào trong cơ thể cô.
Khi hắn gần xong và trong tâm trạng vui vẻ, cô mới hỏi một cách yếu ớt.
“Anh, nhỡ em có thai thì sao?”
Cố Chính Sơ nhớ ra điều này, hắn nói với cô rằng ngày mai hắn sẽ mua thuốc cho cô, về sau hắn sẽ đeo bαo ©αo sυ.
Đúng vậy, đó là một kẻ ngốc nhưng không phải là đồ ngốc.
Cố Chính Sơ ôm cô dỗ dành cô vài câu, bảo cô đi tắm rồi đi ngủ sớm, mặc quần áo cho cô, mặc quần vào, ăn uống và lau sạch sẽ rồi hài lòng rời đi với bộ dạng mặt người dạ thú.
Cố Tích cũng không muốn hắn ở lại phòng mình ngủ, cho nên cô không thèm quan tâm đến điều đó.
Nhưng bây giờ cô có thể thấy Cố Chính Sơ coi cô như một món đồ chơi của hắn.
Điều này là tốt nhất, cô cũng sợ rằng hắn thực sự thích cô, nếu không sẽ lọt đến tai Cố Phú Quốc, cô sợ rằng mình sẽ bị đuổi ra khỏi nhà. Sau tất cả, mặc dù cô là “con gái” của ông, nhưng ông vẫn là một người trọng nam khinh nữ!
Mấy ngày tiếp theo, Cố Chính Sơ dường như đã thích việc “làʍ t̠ìиɦ” với cô, hắn sẽ vào phòng cô mỗi đêm để trao đổi với cô về tính cảm anh trai em gái khăn khít.
Trông cô có vẻ đau khổ, không cam tâm tình nguyện nhưng cũng không làm loạn ồn ào.
Tất nhiên, cô luôn như cá chết trên giường, Cố Chính Sơ cũng bắt đầu cảm thấy không hài lòng, hắn cố gắng hết sức để làm cho cô phải rêи ɾỉ, Cố Tích ước rằng hắn sẽ sớm chán chơi với cô rồi đi tìm những người phụ nữ khác, cho nên cô càng cố chấp bướng bỉnh, để mặc hắn muốn làm gì thì làm, nhưng cô sẽ không bao giờ phối hợp với hắn.
Cố Chính Sơ dù không vừa lòng nhưng hắn vẫn kiên trì tìm đến cô.
Mãi cho đến khi Cố Phú Quốc trở về, hắn tự mình kiềm chế lại, Cố Tích mới yên tâm, cuối cùng cô cũng không phải diễn kịch trên giường mỗi đêm, kỳ thật để không phải khuất phục hắn, cô cũng không có hứng!
Mạnh Cần Ngôn xin nghỉ phép để chăm sóc mẹ nên đã nhiều ngày trôi qua anh không đến lớp, nhưng anh vẫn dành thời gian để gặp Cố Tích, cả hai vẫn gặp nhau trong thư viện.
Nhưng không giống như trước đây, Mạnh Cần Ngôn rất ngạc nhiên khi biết rằng bạn gái của mình đã bắt đầu chuyên tâm học hành.
Tất nhiên, học chắc chắn là một điều tốt.