Ngày thứ hai, lúc Kiều Ngôn tỉnh lại lục Khuê đã không ở đây nữa, hôm nay là thứ ba, có lẽ đối phương đến công ty rồi, trên giường đặt một bộ quần áo sạch sẽ cùng một tờ giấy, trên đó có một dãy số, chắc là số điện thoại của Lục Khuê.
Kiều Ngôn suy nghĩ một chút rồi lưu số điện thoại của Lục Khuê lại, Kiều Ngôn cũng không bạc đãi chính mình, cậu ăn bữa sáng thịnh soạn ở tầng dưới rồi mới rời đi.
Cho dù đã ăn một lần, nhưng Lục Khuê vẫn có sức hấp dẫn rất lớn với Kiều Ngôn, bởi vì mọi phương diện của người đàn ông này đều rất ưu tú, bất kể là tiền tài, vẻ ngoài, vóc người, hay là địa vị xã hội.
Có điều mấy ngày nay sau khi Trình Lộ đi công tác về liền dán chặt vào mà trông chặt cậu, đã vậy Kiều Ngôn và Trình Lộ đều làm ở Trình thị, Kiều Ngôn lại là thư ký của anh, đừng nói đến việc Kiều Ngôn chủ động liên hệ với Lục Khuê, cậu muốn đi ra ngoài một mình thôi Trình Lộ cũng phải đi theo rồi.
Thực ra Kiều Ngôn cũng có chút phiền về việc Trình Lộ như vậy, cậu sớm đã có chú chán, hơn nữa mọi thứ của Lục Khuê đều hơn Trình Lộ, cậu đương nhiên là muốn người đàn ông như Lục Khuê bên nhau.
Lần thứ hai Kiều Ngôn nhìn thấy Lục Khuê là ở trong công ty, đối phương áo mũ chỉnh tề, làm gì còn dáng vẻ thú tính quá mức của tối hôm đó nữa.
Mặt mày lạnh nhạt ánh mắt lạnh lẽo, có điều dáng vẻ cấm dục, người sống chớ đến gần này lại làm cho trong lòng Kiều Ngôn nổi lên chú ý.
Kiều Ngôn cởi vài cái cúc áo sơ mi, sau đó theo Lục Khuê vào nhà vệ sinh, Lục Ngôn kéo người vào trong vách ngăn, như thể đã chờ cậu từ lâu.
Kiều Ngôn bị đặt trên cánh cửa, phía sau dán vào một thân hình rắn chắc khác, thanh âm của người đàn ông từ tính lại trầm thấp, cảm giác vừa tê vừa buốt bên tai khiến Kiều Ngôn không thể đứng vững.
"Cậu là thư ký của Tiểu Đường?"
Tiểu Đường chính là Trình Lộ.
Kiều Ngôn nghiêng đầu ừm một tiếng, đường nét duyên dáng trên cằm nhìn rất đẹp.
"Nó là bạn trai của cậu?"
Lục Khuê hỏi Kiều Ngôn liền quay đầu qua không nói lời nào, Lục Khuê ép chặt hơn chút nữa, "Trả lời."
Kiều Ngôn lại lảng tránh, cậu mềm giọng khẽ thì thào: "Ưʍ...Thưa anh, anh làm đau tôi rồi."
"Cái đồ dâʍ đãиɠ cậu." Kiều Ngôn không nhìn thấy mặt của Lục Khuê nhưng nghe được giọng nói bất mãn của đối phương "Có bạn trai rồi còn câu dẫn tôi? Cậu không biết tôi là cậu của Tiểu Đường à? Quyến rũ cậu của bạn trai, cũng giỏi thật đấy."
Quần bị cởi ra khiến mông của Kiều Ngôn mát lạnh, Lục Khuê vỗ mạnh mấy cái trên đó, trên làn da trắng nõn liền bị ửng đỏ, cái mông bị đánh run rẩy, làn da trắng nõn đỏ ửng như quả đào căng mọng và mọng nước.
Kiều Ngôn run rẩy, "Trước tiên, thưa anh..."
"Mới thế đã ướt rồi?" Lục Khuê nói, ngón tay liền cắm vào trong mật huyệt mà khuấy đảo, giọng điệu có vẻ tức giận rồi, trước đó cũng chưa thấy hắn nói nhiều như thế, khiến cho Kiều Ngôn lúng túng rồi nói tiếp:"Từng bị bao nhiêu người làm rồi mà lại nới lỏng như vậy?"
"Không có ai...Chỉ từng cho anh làm thôi, chẳng nới lỏng chút nào." Kiều Ngôn đem mặt chôn trên cánh cửa, âm thanh trầm thấp.
Lục Khuê nắm lấy cằm của Kiều Ngôn bắt cậu quay lại, cắn cắn gò má của cậu, trên da thịt mỏng manh mềm mại nhanh chóng bị để lại một dấu răng, "Nhóc lừa đảo, gọi chồng đi rồi tôi tiến vào."
Hai chân của Kiều Ngôn như nhũn ra, có có thể dùng sức nhón mũi chân mới không bị run chân ngã, mức độ dịch thể ngọt ngào tiết ra tỉ lệ thuận với độ trống vắng của Kiều Ngôn, mà Kiều Ngôn hiển nhiên không phải là người có cốt khí gì cả.
Kiều Ngôn quay đầu dùng đôi mắt ướt sũng nhìn Lục Khuê, rõ ràng không khóc những cái mũi lại trở nên hồng hồng khiến cho người ta yêu thương, "Chồng, chồng ơi, chồng cᏂị©Ꮒ em đi..."
Được toại nguyện, dươиɠ ѵậŧ thô to nóng rực kia xuyên quá dịch thể giàn giụa ngọt ngào tiến sâu vào trong huyệt nhỏ, chưa cho Kiều Ngôn cơ hội thở lấy hơi Lục Khuê đã lại bất chấp va chạm vào.