Tuyệt Địa Sủng Ái

Chương 5: Chu Thừa Nghiêu

z`“Anh Dã.” Lý Dương hô: “Sao vậy?”“Không có gì.” Lâm Dã nhìn cậu bé trước mặt, người cao một mét tám trở lên, đầu đinh rất khốc. Mũi thẳng, ngũ quan cứng rắn lộ ra cỗ hung hãn sắc bén. Tay cầm di động thon dài khớp xương rõ ràng, trên ngón vô danh xăm hình diều hâu.

Lâm Dã vượt qua hắn đi về phía Lý Dương, đặt di động lên bàn, Lý Dương quay đầu lại nhìn, “Người kia nhìn giống TigerK.”

Lâm Dã nhìn lại, “KG-TigerK?”

“Ừm, bây giờ là người nổi tiếng trong vòng người, con cưng của công ty quảng cáo.” Lý Dương nhấp một hớp nước ô mai, nói: “Uống rượu không?”

Đúng lúc cậu bé kia cũng quay đầu, ánh mắt hai người xa xa chạm nhau, đó là một đôi mắt ngang ngạnh đè nén tình cảm sâu lắng. Mặc chiếc áo len màu đen nhàn nhã, phía sau là hoa văn diều hâu, đôi cánh kéo dài đến tay áo. Quần ôm phác họa ra đường cong thẳng tắp của đôi chân dài, rất gợi cảm.

“Gần đây thế nào?”

“Như cũ.” Lý Dương chọn xong đồ ăn đưa máy tính bảng cho Lâm Dã, ngước mắt nhìn Lâm Dã một hồi, nói, “Cậu trở về có dự định gì không?”

“Không biết.” Lâm Dã chọn một phần cơm chiên trứng, thả menu xuống cười khẽ một tiếng: “Chưa có dự định gì cả.”

“Mấy ngày trước, người ngắm bắn TigerK chính là cậu đúng không?”

“Cái gì?”

Trên mặt Lâm Dã không một biểu tình, ngón tay lau qua mép ly nước, nước là nước lạnh, đầu ngón tay lây dính hơi nước.

“Lúc TigerK livestream bị người khác ngắm bắn lên hotsearch, thao tác của người đó rất giống cậu.” Lý Dương nói xong liền tức giận bất bình: “Móa, thật sự là thời đại khác biệt. Lúc ấy chúng ta ẵm chức quán quân thế giới cũng mới mấy vạn fan hâm mộ, giống như hotsearch năm đó. Bây giờ bọn họ đều hơn mấy triệu fan hâm mộ, hơi một tí là lên hotsearch, TigerK thả cái rắm cũng có thể lên hotsearch.”

Lâm Dã để ly nước uống xong xuống, mấy năm trước chơi game không nổi như bây giờ, ít người chú ý, bây giờ không giống nhau: “Nói chuyện chính đi.”

“Kỹ thuật của cậu không thụt lùi, gần giống như thời đỉnh cao, bây giờ tay không sao chứ?”

Thói quen của một người không thể thay đổi, bọn họ cộng tác nhiều năm, có thể nhìn ra Lâm Dã cũng không ngoài ý muốn, huống chi Lâm Dã treo lên ID Hawk.

“Không có việc gì.”

“Đến làm mảng livestream với tôi không? Kỹ thuật của cậu cộng thêm tài ăn nói của tôi.”

Lâm Dã không ngờ Lý Dương sẽ đề nghị như vậy, thoáng nhướng mày. Lý Dương mở rượu ra rót hai ly, một ly đặt trước mặt Lâm Dã: “Tôi đến hạn hợp đồng với ZA, không định ký tiếp, đánh chức nghiệp không cầm thưởng cũng không có tiền, còn không bằng tự làm một mình. Bây giờ một streamer nhỏ một năm thu nhập cũng mấy trăm vạn, sống nở mày nở mặt. Huống chi những thứ này chúng ta có chút kỹ thuật, nhân khí của tuyển thủ già còn chưa mất.”

Trước khi Lâm Dã đi, Lý Dương vẫn cho mình là nòng cốt của đội. Trên thực tế không có Lâm Dã, hắn ta ngay cả cái rắm cũng không bằng. Sau khi Lâm Dã giải nghệ hắn ta chỉ có chút phong quang ngắn ngủi, rất nhanh liền xuống dốc.

Tốc độ giải tán của FW rất nhanh, Lý Dương dựa vào nhân khí tích lũy trước đó ký vào chiến đội ZA. Thi đấu điện tử vô cùng tàn khốc, không có thực lực chỉ có thể bị ghẻ lạnh. ZA có thể để hắn làm dự bị cũng không phải gây khó dễ cho hắn, mà là thực lực của hắn chỉ có thể làm dự bị.

Bây giờ Lâm Dã trở về, Lý Dương vừa tìm được cọng cỏ cứu mạng.

“Chúng ta tiếp tục hợp tác, tổ hợp song L của năm đó ngóc đầu trở lại nhất định có thể nổi.” Lý Dương uống rượu xong, rót thêm một ly, hắn mới hai mươi lăm tuổi, đã sinh ra dầu mỡ của trung niên, “Rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp chuyển sang làm streamer đều nổi lên, cậu nhìn Lucifer, người ta rất nổi, phí ký kết hơn trăm triệu.”

Lâm Dã cầm ly lên uống một hơi cạn sạch rượu ướp lạnh, “Tôi không muốn dùng ID Hawk đánh livestream.”

Sắc mặt Lý Dương trở nên khó coi, hồi sau mới nói, “Lại bắt đầu lại từ đầu rất khó, streamer mới không có tiếng tăm gì thì chừng nào mới nổi? Lâm Dã, cậu thực tế chút đi.”

“Đây là sự kiên trì của tôi, tôi không cần Hawk, tôi có thể livestream cùng cậu.” Lâm Dã nói: “Làm được như lời tôi nói, ngày mai chúng ta bắt đầu, không được thì thôi.”

Im lặng hồi lâu, Lý Dương nói: “Được.”

Bữa lẩu này bỗng chốc ăn tới mười một giờ đêm mới kết thúc, Lý Dương uống say, nắm bả vai Lâm Dã: “Người anh em, tôi coi trọng cậu! Thật đó, cậu không giống với những người khác.”

Ra khỏi thang máy, gió lạnh xen lẫn khí ẩm tốc thẳng vào mặt, bên ngoài trời mưa, nhiệt độ không khí đột nhiên hạ xuống, Lâm Dã run lập cập, kéo mũ che đầu lại, Lý Dương đấm một đấm lên vai Lâm Dã: “Chúng ta chắc chắn sẽ thành công!”

Lâm Dã nắm chặt cổ áo Lý Dương lôi ra cửa vẫy tay đón xe, một chiếc taxi lái tới, Lâm Dã mở cửa xe đẩy Lý Dương vào, Lý Dương víu lấy cửa xe say khướt nói: “Tám giờ sáng mai chúng ta cùng livestream, tôi dẫn cậu, bây giờ cậu không có fan hâm mộ, tôi có, tôi bảo kê cậu.”

Lâm Dã muốn trả tiền xe cho Lý Dương, trước kia anh thường xuyên chiếu cố những người khác như vậy, mở ví tiền ra cũng trắng như mặt, lại cất ví tiền vào túi quần, đóng cửa xe lùi ra sau một bước: “Ngày mai gặp, về đến nhà nhắn tôi một tiếng.”

Xe taxi lái đi, Lâm Dã ngẩng đầu nhìn ra xa xa. Đêm khuya ẩm lạnh, mưa phùn lất phất rơi xuống đất, dưới ánh sáng hiện lên ánh sáng trong. Anh chỉ biết chơi game, bây giờ cũng không có lựa chọn nào khác.

Thực tế chút, mộng tưởng đáng giá bao nhiêu nhân dân tệ [1]? Tôn nghiêm đáng giá bao nhiêu nhân dân tệ? Nhưng Hawk là kiên trì cuối cùng của anh, anh chỉ còn lại ID Hawk này.

[1] Mao tiền: Nhân dân tệ (RMB), đơn vị tiền tệ của Trung Quốc. Theo tiêu chuẩn ISO-4217, viết tắt chính thức của Nhân dân tệ là CNY, tuy nhiên thường được ký hiệu là RMB, biểu tượng là ¥. Ở đây tác giả để là Mao tiền nhưng mình để nhân dân tệ cho dễ hiểu.

Trạm tàu điện ngầm đã đóng cửa, xe buýt cũng nghỉ làm, Lâm Dã lấy hộp thuốc lá từ trong túi ra ngậm. Không tìm được cái bật lửa, Lâm Dã một tay đút túi, dựa lên tường thở ra một hơi, lấy điếu thuốc xuống kẹp vào giữa ngón tay, mở điện thoại gọi DiDi [2].

[2] DiDi (DiDi Chuxing Technology Co / 滴滴 出行): phần mềm gọi xe bên Trung Quốc, cũng giống như Grab bên Việt Nam. DiDi là một công ty vận tải có trụ sở tại Bắc Kinh. Công ty cung cấp dịch vụ vận chuyển dựa trên ứng dụng, bao gồm thuê taxi, thuê xe riêng, chia sẻ đi xe xã hội và chia sẻ xe đạp; dịch vụ giao hàng theo yêu cầu; và các dịch vụ ô tô, bao gồm bán hàng, cho thuê, tài chính, bảo trì, vận hành đội tàu, sạc xe điện và hợp tác phát triển phương tiện với các nhà sản xuất ô tô

Chi phí dự tính từ đây về đến nhà là 108, Lâm Dã nhấn gọi xe trên điện thoại.

Anh rất phiền khi trời mưa.

Một chiếc xe việt dã màu đen lái tới, logo của Mercedes rất dễ thấy, Lâm Dã nghiêng đầu nhét điếu thuốc vào miệng lại. Mùi vị của thuốc lá có thể làm cho cảm xúc nôn nóng của anh lắng lại một chút, anh lùi về sau một bước, xe việt dã ngừng trước mặt anh.

Lâm Dã lấy điện thoại di động mở DiDi ra, bây giờ chạy DiDi cũng xa xỉ như vậy? Lấy G [3] để chạy?

[3] G: (Geländewagen) là dòng xe địa hình, việt dã của hãng Mercedes. Đây là dòng xe nổi tiếng, với kiểu dáng độc đáo, phong cách nổi trội, nhưng có giá thành rất cao.

Cửa sổ ghế lái phụ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt lạnh lùng của thiếu niên đầu đinh, hắn mặc áo hoodie đen, bên ngoài khoác áo khoác jean, ngón tay thon dài khoác lên trên vô lăng, hơi nghiêng đầu, đôi mắt ngang ngạnh vô cảm nhìn thẳng anh.

“Là DiDi à?” Sim điện thoại Lâm Dã bị đứng, vẫn kẹt ở giao diện vào DiDi, anh nhanh chóng gõ màn hình điện thoại.

Chu Thừa Nghiêu nhướng mày, khoát tay chỉ hàm hồ gật đầu: “Ừm.”

Lâm Dã tiếp tục chọc màn hình điện thoại, nhìn thấy phía trên bên phải nhắc nhở không có mạng, không có tiền điện thoại ngừng phục vụ mạng.

Đệt!

Lâm Dã kéo cửa xe ghế phụ ngồi vào, nói: “Thật xin lỗi, điện thoại của tôi bị mất mạng.”

Chu Thừa Nghiêu đánh vô lăng, xe chạy trên đường chính. Ngón tay của hắn khẽ vuốt tay lái, mắt nhìn Lâm Dã: “Đi đâu –” nhanh chóng ngừng nói, một tay cầm tay lái, tay kia lấy điện thoại ra mở khóa màn hình cho có.

Wechat Thiên Minh nhảy ra, “Đệt! Nửa đường ném chúng tôi ở đây, cậu còn là người sao?”

Chu Thừa Nghiêu chợt nghe Lâm Dã nói: “Phổ Đông.”

Chu Thừa Nghiêu ném điện thoại lên trên bàn điều khiển, “Đường nào?”

Lâm Dã cũng không suy nghĩ nhiều, rất nhiều khách sau khi lên xe xong tài xế sẽ xác nhận lại nơi khách đến. Nói xong địa chỉ, tiếp tục lướt điện thoại, xác nhận điện thoại hết tiền mới buông xuống. Một bàn tay đưa tới, ngón tay rất dài, móng tay cắt sửa rất sạch sẽ.

Lâm Dã đột nhiên ngẩng đầu, cậu bé nâng cằm, tiếng nói trầm thấp: “Anh cần hộp quẹt không?”

Giọng nói rất quen, hình như Lâm Dã đã từng nghe ở đâu đó, anh nhìn hộp quẹt trong tay cậu bé. Trên hộp quẹt màu bạc có hoa văn tối màu, rất tinh xảo, Lâm Dã nhìn điếu thuốc trên tay mình, nhận lấy hộp quẹt: “Cảm ơn.”

Hai tay thu về khoác lên tay lái, Lâm Dã không châm thuốc, anh không có thói quen hút thuốc trong xe người khác. Chất cảm của cái hộp quẹt rất tốt, có trọng lượng nhất định, hẳn là một cái nhãn hiệu không tệ.

Lâm Dã để hộp quẹt xuống, quay đầu nhìn đường cong cằm cứng rắn lạnh lẽo của cậu bé, dừng lại một lát hỏi: “Cậu có bằng lái chưa?”

Không phải Lâm Dã quá phận, người này nhìn không giống người trưởng thành.

Phía trước đèn đỏ, xe ngừng lại, hắn quay đầu mắt đen nhìn thẳng Lâm Dã, tay đưa xuống cầm hộp đồ lên. Bên trong xe yên tĩnh, ngoài cửa sổ là mưa phùn, trên đường xe cộ thưa thớt, không khí không khỏi thoáng đãng.

Bằng lái đưa tới trước mặt anh.

Chu Thừa Nghiêu, sinh năm chín tám, năm nay hai mươi hai tuổi.

Ảnh chụp rất chói mắt, đầu đinh cá tính, ngũ quan hết sức bén nhọn. Khuôn mặt khốc như vậy, chỉ có người này.

Chu Thừa Nghiêu cất bằng lái, đèn tín hiệu phía trước chuyển sang xanh, hắn khởi động ô tô đi tiếp. Lâm Dã để hộp quẹt bên cạnh hộp đồ, lấy ra hộp thuốc lá từ túi quần đặt vào, mới phản ứng được thiếu gì: “Phần mềm tự động trừ tiền hả?”

Chu Thừa Nghiêu lại ừ một tiếng.

Bây giờ điện thoại Lâm Dã không có mạng, không có cách nào thanh toán trên điện thoại.

Xe đến bên ngoài nhà trọ Lâm Dã, mưa đã tạnh, Lâm Dã xuống xe nhiệt độ bỗng nhiên giảm xuống, anh rụt cổ lại kéo mũ áo hoodie lên, đóng cửa xe nhanh chân đi về phía nhà.

Về đến nhà là không giờ bốn mươi, Lâm Dã vừa vào cửa đã đi thẳng tới toilet, vọt vô tắm nước nóng người mới như sống lại. Trời ẩm ướt âm lãnh như muốn nửa cái mạng của anh, Lâm Dã tắm rửa xong ném quần áo ướt vào máy giặt, lau tóc đi đến trước máy vi tính kéo ghế ngồi xuống.

Ngày mai muốn livestream với Lý Dương, đã đồng ý thì phải làm tốt, anh rời khỏi giới này quá lâu, rất tụt hậu. Lâm Dã mở livestream trên Pineapple ra, muốn nhìn xem người khác livestream thế nào, mặc dù trước kia anh từng livestream, nhưng dù sao cũng đã qua hai năm.

Trang đầu sắp xếp đẩy mạnh quảng cáo Tuyệt Địa Cầu Sinh, vẫn như cũ là chiến đội KG, Lâm Dã nhấn vào xem Thiên Minh đang livestream. Kỹ thuật của Thiên Minh không cần phải xem, con gà này, Lâm Dã một mình gϊếŧ cậu ta hai lần.

Trước mắt Thiên Minh là streamer lớn đứng thứ hai của Tuyệt Địa Cầu Sinh do Pineapple phân loại, đứng đầu bảng là TigerK, lưu lượng lớn nhất Tuyệt Địa Cầu Sinh.

Nhưng mà bây giờ TigerK không có livestream, Lâm Dã đành coi Thiên Minh livestream, có chút ít còn hơn không có. Thiên Minh mở camera, mặt mập mạp dưới màn hình, trong miệng còn ngậm cổ vịt.

“Ngày mai bay tới Berlin, ngủ không được, lên đánh hai trận.” Thiên Minh một bên lải nhải, một bên thao tác. “Tôi solo [4], Hầu Tử uống nhiều đi ngủ. Các cậu hỏi TigerK? Các cậu đoán cậu ta đi đâu?”

[4] Trong PUBG có 3 chế độ chơi là solo (đơn), duo (đôi), squad (bốn người)

Lâm Dã để khăn mặt xuống, cầm điện thoại trên bàn lên mở khóa, thông báo nhảy ra liên tục. Tin nhắn từ DiDi, Lâm Dã sửng sốt mở ra, bên trong liên tiếp dấu chấm hỏi: “Tôi đến rồi cậu ở đâu? Passat màu đen biển số xe Thượng Hải XXX7.”

“Cậu đâu? Điện thoại cậu sao không gọi được?”

“Có ở đó không? Cậu ổn không?”

“Có bắt xe không? Không bắt thì cậu hủy đi!”

“Phiền cậu hủy chuyến!”

“Không chờ được cậu, hủy chuyến!”

Thời gian là mười một giờ năm mươi hai, Lâm Dã nhanh chóng mở đơn đặt xe nhìn thấy mình bởi vì không lên xe đúng hạn dẫn đến đơn bị hủy chuyến, bị trừ bốn đồng.

Trên đơn đặt xe hẹn trước là xe Passat màu đen.

Vậy đại G kia là từ đâu tới? Ai chở anh về?