Lão Nam Nhân

Chương 44

Cậu thấy lão nam nhân bị bịt miệng trói trên giường. Lão nam nhân kích động lắc đầu, sau lưng có tiếng gió thổi lướt qua, một lọ hoa đập vào đầu em trai.

Lão nam nhân sợ run, tim muốn ngừng đập, trơ mắt nhìn máu trên đầu em trai rơi xuống sau đó quỵ gối xuống đất.

Anh nhìn em trai bị sinh viên đá văng sang một bên, hắn rút con dao sau người.

Sinh viên nhếch miệng, thờ ơ cười:"Tiểu thiếu gia, cậu cũng đừng có trách tôi, ai kêu cậu khiến ông chủ tức giận như vậy."

Trong cổ lão nam nhân đột nhiên phát ra tiếng hét dữ dội, hốc mắt anh đỏ bừng, gân xanh nổi lên, giống như con thú bị nhốt.

Sinh viên nhẹ nhàng "a" một tiếng, sau đó nhìn lão nam nhân lại nhìn em trai:"Người tình mờ ám của anh, quả nhiên là cậu ta."

Lão nam nhân căm giận nhìn sinh viên, giống như muốn dùng ánh mắt mình ăn tươi nuốt sống sinh viên.

Sinh viên xoay xoay con dao trên tay:"Yên tâm, tôi không có ý định gϊếŧ cậu ta, có điều cần dày vò hành hạ cậu ta mà thôi."

Hắn ngồi xổm xuống, nắm tóc em trai, đầu ngón tay ấn vào vết thương của đối phương, muốn ép đối phương tỉnh lại.

Chỉ nghe thấy tiếng loảng xoảng, lão nam nhân ngã xuống đất, không ngừng giãy giụa.

Sinh viên cau mày nhìn lão nam nhân, cuối cùng cũng đứng dậy đi về phía lão nam nhân, vừa đi vừa nói:"Tiền ở trên người anh, anh có thể còn đắt hơn tiểu thiếu gia."

Hắn duỗi tay ôm vai lão nam nhân, thấy má lão nam nhân đỏ ửng vì bị ngã, còn có khóe miệng đang rỉ máu.

Hắn dùng ngón tay chà khóe miệng lão nam nhân:"Tôi còn muốn hỏi, tiểu thiếu gia sao lại bị anh mê hoặc, để lại tất cả tiền cho anh."

Lão nam hất cằm, muốn thoát khỏi tay sinh viên.

Ánh mắt sinh viên nguy hiểm:"Nếu anh không nghe lời, sau khi tôi xử lí anh, tôi sẽ để bọn họ dùng thuốc tra hỏi anh. Bọn họ xuống tay còn độc ác hơn tôi, nếu anh muốn trở thành thằng ngốc. Cuối cùng, cũng vẫn là tôi muốn chơi sao thì chơi thôi."

Lão nam nhân trợn mắt nhìn, trong mắt có hoảng hốt và sợ hãi.

Sinh viên liếʍ môi:"Yên tâm, tạm thời tôi không nhẫn tâm biến anh thành thằng ngốc." Hắn thả lão nam nhân ra, đi đến cạnh em trai, sau đó kéo cổ áo em trai, lôi người về phòng ngủ cậu.

Lão nam nhân ngã dưới đất, trơ mắt nhìn em trai bị kéo vào, giày ở chân cậu rơi xuống.

Lần đầu tiênanh hận mình vẫn còn liên lạc với em trai, hận mình quen biết người không rõ ràng, dẫn sói về nhà.

Tiếng sấm ngoài cửa vang lên không ngừng, cửa phòng em trai đóng lại trước mắt anh.

Lão nam nhân nằm trên đất, dùng sức vùng vẫy, muốn gỡ tay ra.

Sinh viên thủ pháp chuyên nghiệp, trói anh không thể cựa quậy tay, nhưng lão nam nhân giống như không muốn sống nữa, anh lấy chân với lấy mảnh sứ vỡ, dốc sức mài cổ tay.

Đồ sứ không có cắt được thứ trói tay, ngược lại cắt vào thịt trên tay anh.

Mùi máu tanh tràn ra khắp nơi, lão nam nhân hô hấp dồn dập, động tác không ngừng.

Một tiếng ầm ầm vang lên, trong phòng "cạch" một tiếng, mất điện.

Động tác của lão nam nhân dừng lại, sau đó anh nghe thấy tiếng súng.

Lão nam nhân đần người, ngơ ngác nhìn cánh cửa kia.

Lúc cửa phòng ngủ lần nữa được mở ra, lại là một tiếng sấm, lóe sáng khuôn mặt sinh viên đứng sau cửa.