Okida Sakura - Nam - 18 tuổi - từ hôm nay trở thành cựu chú thuật sư.
Còn nhớ năm đó cậu còn nhỏ, thấy ruồi bọ tiện tay đập chết thì bị đáng ngờ nam xông lên dụ dỗ vào tổ chức đa cấp mê tín dị đoan… Giỡn đó, Sakura thấy chú linh ngứa mắt nên đập chết, dù sao còn nhỏ không hiểu gì nên cũng không biết sợ.
Gần đó lại có thành viên Cửa Sổ hay giám sát gì đó thấy liền biết là cậu có thể điều khiển chú lực, cực kì tiếc tài nên lập tức lại gần khen ngợi, giải thích chú linh làm gì, còn tiện thể lộ ra tiền thưởng khi phất trừ chú linh.
Sakura hồi nhỏ vừa trẩu, vừa ngu, vừa ham tiền, còn có mộng anh hùng nên tất nhiên đồng ý rồi. Sau quá trình mượn sách tự học và chờ đến tuổi để đi học, và đến trường Kyoto vì gần nhà thì…
“Ông đây đéo làm nữa!”
Sakura nhận ra mình đã tiết kiệm đủ tiền và mấy thằng cấp trên nó dở hơi thế nào đó, nếu không phải thuật thức của Sakura khiến tồn tại cảm của mình bị xem nhẹ thì đã sớm bị chú linh bậc hai với bậc một (do giám sát đánh giá sai cấp bậc) tiện tay gϊếŧ chết.
Chúng mày đối xử với nhân viên hiếm hoi như thế sao? Dù có cố ý hay không thì suýt chết vẫn là sự thực. Sakura cho rằng sinh mệnh trên hết, rút lui có trật tự, chúng ta không thuộc về nhau.
Sakura cũng không trở về sống với cha mẹ, sợ hai người cằn nhằn về việc cúp học đi đến trường tôn giáo, còn bỏ dở nửa chừng.
Nghĩ đến việc học, Sakura nhìn lại khoản tiết kiệm còn lại sau khi mua nhà, cảm thán việc làm chú thuật sư nó dở dở ương ương nhưng tiền lương đúng là cao thiệt.
Tất nhiên có lẽ cũng có một phần lý do là vì cậu mua nhà tại vùng ngoại ô thay vì trung tâm thành phố, giá nhà rẻ hơn, tuy không có một số nơi vui chơi như rạp chiếu phim nhưng chủ yếu là dân cư ở đây thiếu nên chú linh cũng sẽ thiếu và không tinh ranh như thành phố lớn.
Cùng lắm ngươi lâu lâu quơ tay diệt mấy con cấp bốn cùi ghẻ là được. Không phải vì tiền hay vì đại nghĩa gì, đơn thuần là ai sẽ cho phép sâu bọ bu lấy xung quanh đâu.
Tiếp tục học là không thể (lười), khoản tiết kiệm còn cầm cự được một thời gian dài, nhất là chi phí ở đây thoáng rẻ hơn trong thành phố, Sakura còn có thời gian để suy tư mình tính làm gì tiếp.
———
Vẽ một con muỗi lên tay sau đó cho em người qua đường một cái chát, chú linh bị phất trừ và em người qua đường cảm ơn cậu khi thấy con muỗi to tổ chảng còn thấm máu trong lòng bàn tay. Sakura cảm thấy mình quả là một đứa bé lanh lợi, tuy có thể dùng thuật thức đè thấp độ tồn tại nhưng bị người ta nhìn thấy nhảy tưng tưng như một thằng điên cùng không khí đấu trí đấu dũng có chút cờ hó.
Trên đường đi đến đã nghĩ đến mình muốn làm gì, Sakura mua một đống công cụ làm bánh và quay video, quyết định sống ảo.
Sau một tháng héo mòn nhìn video ố dề của người khác, Sakura cảm thấy mình chơi chơi cũng không sao. Dù sao không làm gì khiến người sắp héo rồi.
Nhưng chưa kịp lắp đặt thiết bị thì cậu phát hiện trong hộp kem có chú thai… đứa nào đóng gói mất nết thế này?
Tính dồn chú lực xem thử có thể lợi dụng nó chưa sinh ra trực tiếp phất trừ không nhưng rất tiếc cậu chỉ là một cái cựu chú thuật sư cấp ba, thực lực cùi ghẻ, không thể phất trừ thứ mà cậu bây giờ mới nhận rõ là đặc cấp chú thai.
Nhưng chơi bậy lại bất ngờ có tác dụng tốt. Không hiểu vì sao mà cái chú thai và Sakura hình thành liên hệ. Chú linh chưa sinh ra, không được ra ý kiến liền bị kí hiệp ước bất bình đẳng (cảm gác giống mấy đứa không hiểu sao bị Thiên Dữ Chú Phược), rõ ràng sức mạnh vượt trên Sakura nhưng lại trở thành thức thần của cậu rồi.
Tất nhiên không phải không có chỗ tốt, thuật thức của nó vốn chỉ có thể cho thấy mấy thứ nhỏ nhoi không đáng kể trong quá khứ, còn trải qua mã hoá. Bây giờ nó có thể biết chi tiết của quá khứ ở chế độ full HD, và thoáng nhìn lén “tương lai”. Thậm chí nó còn có thể đọc luôn vấn đề của thằng nào đó tên Toji dù cho thằng này chú lực bằng 0, đáng lẽ không bị dính nhân quả.
Diễn biến tuy dài nhưng thật ra chỉ ngắn ngủi vài giây từ khi Sakura truyền chú lực, chú thai bị dính chưởng lập khế ước, và nó ra đời.
Sakura nhìn chú linh có hình dạng một con mắt có cánh. Thật ra trông còn tính đáng yêu.
Trong đầu còn rối bù xù về lượng thông tin được rót vào não về năng lực của con chú linh này.
Nói thật chỉ cần dựa nó thì bây giờ cậu quay về chú thuật giới liền có thể trực tiếp thăng cấp lên làm chú thuật sư bậc một. Dù cho chú thuật của con chú linh này không có thiên hướng chiến đấu thì cường độ thân thể không kém.
Nhưng mắc mớ gì, với lại sau khi kí kết khế ước tâm ý tương thông thì Sakura biết mình muốn làm gì rồi…
Trước tiên vẫn đi lắp lò nướng và máy quay và để mấy thứ khác vào ngăn chứa đồ đi.
Aoi - từ nay con chú linh tên này - bay theo chủ nhân, nằm lăn trên đầu chủ cực kì đáng yêu, không phù hợp khí chất đặc cấp của nó một chút nào.
———
Chú linh được tạo ra bởi tình cảm của nhân loại, dù đó có là tình cảm tiêu cực thì cũng không thể phủ định sự thật này. Vì thế ngoại trừ loại bản năng gϊếŧ người thì chú linh có thể nhiễm được một số sở thích của nhân loại.
Sakura đút cupcake cho Aoi là vì nó thích chứ mới không phải vì lỡ tay làm quá nhiều và cần xử lý ngay và luôn đâu.
Sau khi sống ảo thành công thì đến lúc thả bay tự mình rồi. Tuy có liên kết khế ước có thể truyền tải tư tưởng nhưng cũng chỉ là tư tưởng mờ mịt. Sakura biết Aoi nhìn thấy thứ gì đó rất thú vị và muốn chia sẻ (tám chuyện) nhưng không thể.
Vì thế bắt đầu sự nghiệp vẽ truyện tranh đi!
Công cụ vẽ cần tốn vài ngày để đưa đến, trong thời gian đó Sakura trực tiếp thả Aoi gặm chú linh dám ngoi đầu lại gần. Có chút vui mừng khi nguy cơ bị người nhìn như một thằng dở hơi cùng không khí đấu trí đấu dũng, nhưng có chút tiếc nuối không thể tiếp tục tát người khác vêu mỏ.
Đời nó là chó má như thế đó, làm gì có biện pháp vẹn cả đôi đường khiến tất cả mọi người đều hạnh phúc đâu.
Vì nhân viên giao hàng đáng tin cậy nên công cụ vẽ đến sau hai ngày. Sakura ngồi lên bàn vẽ, tay cầm bút để mặc cho đuôi Aoi quấn quanh điều khiển vẽ vời.
Cậu cũng muốn lười biếng ngồi một bên cho Aoi tự quấn lấy bút để vẽ nhưng nó cần kích hoạt năng lực, đề phòng khí tức tiết ra để lộ cho giám sát là chỗ này có đặc cấp thì vẫn tiếp xúc với Sakura để che dấu khí tức cho an toàn.
Cậu nhưng không muốn thân phận của mình từ cựu chú thuật sư biến thành nguyền rủa sư đâu.
Với lại xem truyện ngay khi mới ra lò nha, quá tốt rồi. Nghỉ hưu khiến cậu có thời gian đọc truyện nhưng nói thật so với sinh hoạt của chú thuật sư thì tình tiết trong mấy cuốn truyện đó quá nhạt, quá pha kè (fake), không phải không có hàng tốt nhưng đa số vẫn là loại thấp kém sản phẩm làm ra vẻ cao cấp.
Bút chì như bay trên tờ giấy, phong cách cực kì cuồng dã, nội dung bất ngờ có chú linh? Cũng phải thôi, Aoi có thể thấy sự thật đã xảy ra (và dự đoán khả năng có thể xảy ra trong tương lai), chủ đề hiện thực là chuyện bình thường đó mà. Dù cho nếu Sakura đem truyện xuất bản thì đa số người sẽ không tin là thật cho mà coi.
Nhân vật chính hình như là thằng nhóc có tóc phấn hồng nào đó, nhìn thành thích thể dục thể thao của nó, lại nghĩ lại thành tích của mình… Sakura lại lại lại một lần nữa trầm trồ cảm thán quyết định nghỉ hưu ra khỏi chú thuật giới của mình là chính xác như thế nào.
Sau đó vẽ đến cảnh Itadori ăn ngón tay Sukuna…
Sakura lại nhìn ngày tháng, chuyện này là ba tháng trước? Quả nhiên lúc đó quyết định nghỉ hưu là quyết định đúng đắn.
———
Tác giả có lời muốn nói: vì đầu năm nay nhiều add-on làm truyện dễ bị chôm quá, trẫm sẽ đặt pass VIP xu tối thiểu cho mấy chương free. Tổng cộng chỉ có dưới 5000đ một truyện thôi nên chắp vá nha. Cảm ơn ủng hộ Kiss Kiss.
Nếu đứa nào không biết cách nạp tiền thì vào trang tác giả rồi chọn nhắn tin, gửi tin cho mị rồi mị hướng dẫn cho. Hoặc là đọc hướng dẫn sử dụng có trong web.