*ấn theo dõi truyện để tụi mình ra chương nhanh hơn nha!
Cô gái nhỏ bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng làm run rẩy nhưng vẫn ăn sạch chất lỏng màu trắng đυ.c này.
Sau khi bắn tinh vào xong, Dịch Hướng Thư mới rút dương vật đã mềm từ trong miệng cô ra.
Cả người cô mềm nhũn, nằm sấp trên đùi anh, thở dốc kịch liệt.
Dịch Hướng Thư vươn cánh tay, ôm cô đứng lên, ra tay cởi bỏ cái qυầи ɭóŧ tình thú, ném nó sang một bên.
Hạ Dĩ Mặc cúi người xuống, rút ra một cái hộp ở dưới bàn hội nghị.
Sau đó lấy ra một cái qυầи ɭóŧ ren mỏng gợi cảm, tròng lên từ mắt cá chân trắng nõn nhỏ yếu của cô.
Hạ Dĩ Mặc thấy anh làm loại chuyện này trong phòng họp, vẻ mặt đỏ bừng: "Rốt cuộc là anh đã mua bao nhiêu thứ này?"
"Em luôn cằn nhằn là tôi xé quần áo của em, nhân dịp lễ tình nhân đang có hoạt động ưu đãi nên tôi thuận tay mua cả một tá cho em."
Người đàn ông lưu manh nói loại chuyện biếи ŧɦái này như chuyện thường tình vậy.
Hạ Dĩ Mặc: "..."
Sau khi Dịch Hướng Thư thay quần lót cho cô xong thì ôm eo cô lên, chuyển cô ngồi qua một nơi khác, để cô ngồi gần bên cái bàn hội nghị.
"Em nhìn này, bàn hội nghị cũng bị ướt da^ʍ của em làm ướt, lỡ như bị người khác phát hiện thì phải làm sao."
Hạ Dĩ Mặc quay đầu sang chỗ khác, thoáng nhìn qua mặt bàn đang dính đầy da^ʍ dịch trong suốt, cô hừ một tiếng lên án anh: "Tất cả đều là do anh gây ra, anh mau thu dọn sạch sẽ."
Giờ phút này lỗ sau vẫn còn chứa một quả trứng rung.
Dịch Hướng Thư lấy ra một đôi giày đế bằng mềm mại ở trong hộp, ngồi xổm xuống, nắm lấy đôi chân đang đung đưa của cô.
"Được rồi, tuy nay chúng ta tan làm sớm nhưng chúng ta vẫn phải nắm chặt thời gian hẹn hò."
Người đàn ông ngẩng đầu mỉm cười với cô, hai tròng mắt đào hoa chứa ánh sáng lấp lánh.
Cô nhẹ ừ một tiếng, khuôn mắt dưới cặp kính đen có chút vui vẻ.
*
Hạ Dĩ Mặc bước ra khỏi phòng họp trước, để anh ở lại dọn dẹp mớ hỗn độn, còn bản thân thì chuẩn bị tan làm.
Lượn quanh hai con phố, nhìn thấy chiếc xe thể thao chói lóa đậu ở ven đường.
Hẹn hò mà đi chiếc xe thể thao màu đỏ bắt mắt như vậy à?
Cô cẩn thận nhìn xung quanh, sau đó cô mở cửa xe ngồi vào ghế phụ.
Còn chưa kịp nói gì, Dịch Hướng Thư đã cầm một hộp tinh xảo được trang trí bằng ruy băng, đặt vào trong tay cô.
Hạ Dĩ Mặc nghi ngờ hỏi "Cái gì vậy" rồi mở nó ra.
Hoa sao được bó lại bên cạnh nhau đập thẳng vào mắt cô, bó hoa được gói bằng giấy màu vàng càng làm sáng rực, kết hợp với mặt giấy trong suốt, hợp lại với các ngôi sao nho nhỏ màu trắng tạo thành một bó hoa lớn.
Dịch Hướng Thư vừa nghiêng người giúp cô cài đai an toàn, vừa cười khẽ nói: "Lễ tình nhân vui vẻ."
Đây quá thật là lễ tình nhân đầu tiên sau khi bọn họ xác định quan hệ.
Hạ Dĩ Mặc ngửi mùi hoa dịu nhẹ: "Cảm ơn anh."
Cô nhanh chóng hôn một cái vào gương mặt góc nghiêng đẹp trai của anh đang phóng to trước mắt.
Dịch Hướng Thư còn muốn hôn thêm vài cái, sau khi nhìn đồng hồ, không thể chậm chạp được nữa, lập tức khởi động xe.
Chuyện hẹn hò thế này voins rất bình thường.
Nhưng hai người bọn họ không công khai mối quan hệ nên khi hẹn hò phải lén lút như vậy.
Dịch Hướng Thư tốn chút thời gian để đưa vòng đến một quán ăn lâu năm ở Thành Nam để ăn bữa cá nướng.
Dự định tiếp theo là đến rạp chiếu phim tư nhân trước, xem một bộ phim văn nghệ mà cô đã thích rất lâu.
Lúc trước kéo cô tăng ca theo mình nên cô không có thời để đi xem, sau đó bộ phim này đã không còn chiếu rạp.
Dịch Hướng Thư ngoan ngoãn ngồi xem phim với bạn gái, khi ra ngoài đã là mười giờ tối.
Hạ Dĩ Mặc cho rằng hành trình kế tiếp đó là về nhà.
Nhưng Dịch Hướng Thư lại thần bí đeo bịt mắt cho cô, nói muốn đưa cô đến một nơi.
Một nơi mà anh đã chuẩn bị rất lâu.