Yêu Đương Với Chủ Nhiệm Lớp Của Con Gái

Chương 6: Hôn môi lấy hơi cũng không biết

Rốt cuộc Giang Noãn cũng hít thở được không khí trong lòng, hé môi liều mạng thở dốc.

“Hôn môi lấy hơi cũng không biết?”

Phản ứng của cô ngây ngô đến mức khiến Trình Tự có chút ngạc nhiên vui mừng, càng thúc đẩy du͙© vọиɠ của anh.

“...Anh đừng xằng bậy.” Cô nín thở quá đà, đôi mắt đen láy càng như thể đã ngâm nước, trong miệng tràn đầy hơi thở nồng đậm của anh, hoàn toàn không để ý đến đôi tay bị kiềm chế đã được anh buông ra, lúc này đang chống lên áo sơ mi của anh.

“Nhớ phải lấy hơi.” Anh liếc nhìn cô thật sâu, gương mặt tuấn tú lộ ra vẻ khác lạ, thương tiếc nói, lại áp môi xuống, đầu lưỡi nhanh chóng càn quét khoang miệng cô, nuốt nước bọt chỉ thuộc về cô, như thể phải đóng dấu vết của anh lên mỗi một tấc bên trong cô.

Bàn tay mang theo vết chai mỏng của anh vuốt ve eo nhỏ của cô, tay còn lại thì nắm lấy cặρ √υ' đang vểnh cao kia, lòng bàn tay nóng bỏng ấn nhẹ vào đầṳ ѵú đang đứng thẳng, nhẹ nhàng xoa nắn, bầu vυ' mềm mại biến đổi thành đủ loại hình dạng khác nhau trong tay anh, đầu ngón tay lơ đãng lướt qua đầṳ ѵú, cô rêи ɾỉ ra tiếng như thể kêu khóc ở ngay trong khoang miệng anh.

Cả tấm lưng gần như dán hết vào vách tường, phía sau lạnh lẽo, phía trước nóng rực, cô bị kẹp trong hai tầng nóng lạnh, cơ thể không khống chế được phát run.

Cuối cùng anh cũng buông môi cô ra, đầu lưỡi dọc theo chiếc cổ thiên nga xinh đẹp của cô trượt thẳng xuống dưới, nắm lấy một bên vυ', há miệng bao lấy vị trí ở giữa, giống như đang ăn một cái bánh bao lớn mềm dẻo, đầu lưỡi hướng về phía núʍ ѵú cô quấn quanh liếʍ láp một hồi, mυ'ŧ mạnh một cái, cuốn theo núʍ ѵú căng đến đỏ sẫm kia vừa kéo vừa mυ'ŧ.

“Ư... Ưʍ... Đừng...”

Giang Noãn co rụt bả vai, khóe mắt đỏ hoe, cắn môi cũng không thể kìm chế được tiếng rêи ɾỉ phát ra từ cổ họng, gấp đến mức không kìm được nước mắt, từng giọt từng giọt chảy xuống, vừa nhìn đã biết là dáng vẻ bị bắt nạt giữ lắm.Cô hít hít mũi, cơ thể run rẩy kịch liệt, hai tay bấu vào bả vai anh, vừa khóc vừa thở hổn hển, hoàn toàn không kìm chế được. Ngón tay anh như thể có ma lực, đi đến đâu cũng khơi dậy du͙© vọиɠ sâu kín nhất chôn giấu tận đáy lòng.

Cô bị liếʍ đến mức đầu óc choáng váng, cảm giác xấu hổ và kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ dường như đang lôi kéo cô đến cực hạn, muốn xé toạc cả người cô.