Yêu Đương Với Chủ Nhiệm Lớp Của Con Gái

Chương 5: Hơi thở nóng rực trong miệng áp lên môi cô

!!!!

Rốt cuộc người đàn ông này đang nói gì vậy?!

Giang Noãn quả thực nghi ngờ có phải tai mình nghe nhầm không, hai vυ' vểnh cao nhấp nhô phập phồng dữ dội theo tiếng thở ra gấp gáp, ngay cả quả nhỏ trên đỉnh kia cũng run lẩy bẩy nhảy lên.

Cảnh này đã tác động mạnh mẽ đến thần kinh thị giác của Trình Tự.

“Anh... Anh ăn nói bậy bạ... Gì đó.”

Trong đôi mắt tựa như đá obsidian(*) của Trình Tự tràn đầy du͙© vọиɠ, toàn thân toát ra hơi thở hormone nam tính làm người ta hít thở không thông, ngỗ ngược bừa bãi bao trùm hết thảy, anh dường như đang cười, trong không khí truyền đến tiếng cười khẽ không nặng không nhẹ.

*黑濯石

Như một cái búa nhỏ gõ mạnh vào trái tim bé bỏng của Giang Noãn.

Giang Noãn nghe thấy tiếng cười ý vị khó hiểu, toàn thân trở nên nóng bừng không thể giải thích được, trong chốc lát, hơi nóng tràn đến tứ chi xương cốt, thiêu đốt cơ thể trắng nõn của cô thành màu đỏ tươi chói mắt.

Bụng dưới đột nhiên thắt lại, phía dưới lại có một dòng nước ấm từ từ chảy ra ngoài...

Không đợi cô hiểu ra, giây tiếp theo, khuôn mặt tuấn tú của anh đột nhiên biến lớn, hơi thở nóng rực trong miệng áp lên môi cô.

“Ưʍ...”

Anh há miệng ngậm lấy môi cô, cô kinh hô một tiếng trong miệng anh, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, vừa vặn tạo ra thuận tiện cho cái lưỡi to dày kia.

Lưỡi anh mạnh mẽ chui vào khoang miệng cô, mặt lưỡi thô ráp liếʍ qua hàm răng của cô, quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại của cô dây dưa không dứt, đỡ lấy đầu lưỡi nhỏ của cô vừa bú vừa mυ'ŧ, bên tai toàn là tiếng nước tấm tắc do anh tạo ra.

Da^ʍ mị lại xấu hổ.

Tuy nói Giang Noãn đã sinh con, nhưng khi ở cùng Phan Việt, chưa từng trải qua nụ hôn mãnh liệt như vậy, nhiều nhất chỉ là chuồn chuồn lướt nước, còn về trên giường, càng không có cảm giác lêи đỉиɦ như Lâm Kiều Kiều nói, làm cho xong chuyện, giống như hoàn thành nhiệm vụ, cho đến khi cô mang thai, Phan Việt không bao giờ chạm vào cô nữa.

So với Phan Việt, lần này cô trực tiếp bị hôn cho choáng váng, đầu lưỡi bị mυ'ŧ vừa đau vừa tê dại, không ngăn được tiếng kêu rên phát ra từ trong cổ họng, cô cực kỳ mắc cỡ, cơ thể cứng ngắc thoáng cái đã mềm nhũn, chất lỏng bên dưới chảy ra càng mãnh liệt.

Hai chân cô kẹp chặt lại với nhau, hơi cử động, đã cảm thấy qυầи иᏂỏ ướŧ áŧ.

Những phản ứng này xa lạ đến đáng sợ.

Anh hôn một lúc, cuối cùng cũng dừng lại.