Editor: Yang Hy
Trai đẹp tóc dài từ lúc mới đẻ ra đã không kiềm được cái tánh buông thả của mình rồi.
Hắn bắt đầu để tóc dài từ khi vào tiểu học, lúc ấy đang lưu hành kiểu Smart*, nhưng hắn lại chẳng ưng cái xì tai đó một miếng nào, thế nên đã dần dần phát triển thành kiểu không theo đám đông.
*杀马特 – Smart: một trào lưu của giới trẻ bắt đầu từ năm 2008, bị ảnh hưởng bởi visual của Nhật và phong cách Rock n’ Roll của Mỹ, mặc dù người mặc tự xưng là “thông minh, đẳng cấp”, nhưng lại bị dân mạng coi là đám “não tàn”.
Hầu hết những đứa trẻ ở tuổi dậy thì đều không hiểu được thẩm mỹ chính quy mà chỉ biết chạy theo trào lưu thôi.
Vì thế.
Với mái tóc dài ngang eo, cặp lông mày được tỉa tót, đôi môi đỏ mọng, hắn đã thành học sinh có vấn đề trong mắt các giáo viên.
Chiếc áo ngắn tay bó sát, cái quần bút chì và đôi giày tods, hắn là tên nhóc tràn đầy năng lượng có tiếng trong trường.
Anh trai của hắn rất phiền lòng vì chuyện này, hắn đánh nhau gây hoạ, giáo viên tìm anh trai, hắn uốn nhuộm tóc tai, giáo viên tìm anh trai, thành tích của hắn thụt lùi, giáo viên tìm anh trai.
Cuối cùng, khi hắn thành niên và tốt nghiệp cấp ba, anh trai đã thưởng mấy chục vạn xem như chúc mừng hắn, cũng để chúc mừng mình thoát khỏi biển khổ.
Tăng trưởng theo độ tuổi, trai đẹp tóc dài tự nhiên cũng sẽ có ham muốn, khi hắn tự sướиɠ vì đàn ông, hắn đã biết, ồ, mình là gay.
Tuổi càng lúc càng lớn, không chỉ vóc dáng càng dài càng cao, mà thẩm mỹ cũng càng ngày càng bình thường.
Hắn đẹp, là loại xinh đẹp rực rỡ, hắn cũng không che giấu xu hướng tính dục của mình, chuyện đầu tiên hắn làm sau khi vào ký túc xá đại học là thẳng thắn nói ra chuyện này, hắn không ngại, nhưng sợ những người khác để ý.
Hắn cũng không keo kiệt trong việc tỏa ra sức hút của mình, nhưng mắt nhìn lại rất cao, rất nhiều người muốn quen hắn nhưng không ai có thể cua được cả.
Trai đẹp tóc dài có một công việc bán thời gian, không phải vì tiền mà chỉ đơn giản là thích khiêu vũ thôi, hắn nhìn những ánh mắt si mê của cả nam lẫn nữ ở phía dưới là lại thấy vui vẻ.
Hôm nay, hắn vừa mới xuống sân khấu thì đã bị người ta chặn lại.
Thật ra mà nói thì vẻ ngoài cũng được, chỉ là hắn thấy chướng mắt thôi.
Người kia: Cô em xinh đẹp, dáng người đẹp đó, cùng uống một ly không?
Trai đẹp tóc dài muốn bật cười vì tức cái l*иg ngực, cái tên này chắc cũng phải cận cả ngàn độ quá, đến cả việc hắn là nam hay nữ cũng không phân biệt được mà còn dám tới gần.
Trai đẹp tóc dài cố ý trầm giọng xuống: Anh điên à, tôi là đàn ông là đàn ông đó, cái thứ mà anh có thì tôi cũng có, còn to hơn của anh luôn đấy, anh mở cái con mắt đậu xanh của anh ra mà nhìn đi nhá… Hết thuốc chữa thật!
Người kia: Mày là đàn ông á? Tởm thế, quần áo ăn mặc hở hang như vậy, lại còn nhảy múa lẳиɠ ɭơ trên sân khấu nữa… Bị bao nhiêu thằng chơi rồi hả?
Trai đẹp tóc dài nghe mấy câu này nhiều rồi, mặc dù cảm thấy đám này toàn đồ ngốc, miệng chứa đầy cít, nhưng hắn vẫn rất giận đấy.
Hắn xoa xoa cổ tay, vừa định dạy dỗ cái mồm này thay bố thằng chả thì thằng chả lại bị bảo vệ kéo đi mất.
Trai đẹp tóc dài: Ủa?
Vừa ngước đầu lên thì thấy được một người bạn của phú nhất đại ở chỗ lan can lầu hai, người nọ thấy hắn thì cười một cái, trai đẹp tóc dài cũng cười lại.
Hắn lui vào phía sau thay quần áo chuẩn bị về nhà, vừa bước ra khỏi đó và đi ngang qua phòng bao thì cửa phòng lại mở ra he hé, bên trong là một nhóm nam nữ mặc đồng phục học sinh.
Thời buổi này trẻ vị thành niên có thể vào quán bar rồi hả? Còn mặc đồng phục mà vào nữa chứ, giỏi thật.
Tóc dài chuẩn bị rời đi thì trong phòng bao lại rần rần như cái chợ, có một nhóc con cao cao gầy gầy bước ra, xem cái khí chất này thì chắc là học bá rồi.
Cậu chàng đẩy gọng kính đặt trên mũi, mặt mày đỏ hết cả lên, những người khác ở trong phòng ngoái cổ ra nhìn, cậu nhóc quay đầu lại liếc mắt một cái rồi mới lấy hết can đảm mà nói vấp váp: Xin… xin chào ạ… Em… em có thể có được anh…
Tóc dài ra vẻ nghi ngờ: Có được anh?
Mặt của học bá càng đỏ hơn: Em có thể có được… WeChat của anh không?
Tóc dài làm bộ hiểu ra, hắn nổi lên cái tánh trêu đùa, bây giờ mấy đứa con trai đều thú vị như vậy hả?
Tóc dài khảy khảy đuôi tóc của mình: Thì ra là WeChat à.
Tóc dài: Điện thoại.
Học bá: Vâng?
Tóc dài: Không phải là xin WeChat sao? Lấy điện thoại ra đi.
Học bá: Ồ.
Sau đó ngoan ngoãn lấy điện thoại ra, còn mở khóa rồi mới đưa cho tóc dài.
Tóc dài: Ngoan quá ta.
Mặt học bá nóng rừng rực như sắp cháy.
Tóc dài: Xong rồi nè.
Học bá cẩn thận nhìn hắn một cái: Em cảm ơn.
Tóc dài trả lời không cần cảm ơn đâu, sau đó hắn xoay người bước đi, nhưng suy nghĩ sao lại quay ngược trở về, hơi thở khe khẽ phả vào vành tai đỏ ửng của cậu nhóc.
Tóc dài: Lần sau đừng thua nữa nhé.
Tóc dài lùi ra sau rồi xoay người, giọng nói khe khẽ vang lên.
Tạm biệt!