Số học sinh trong lớp đặc biệt đông, không cần ngẩng đầu Úc Duệ cũng cảm nhận được, ít nhất có một phần ba số học sinh tụ tập lại thỉnh thoảng lại liếc nhìn cậu.
Úc Duệ nở nụ cười ôn hòa, trong lòng hiếm khi vì một người nào đó mà hơi bực bội.
Không lâu sau, cậu cảm thấy có người đến bên cạnh bàn mình, rồi dừng lại.
Úc Duệ dừng bút ngẩng đầu lên——Kiều Thịnh Vũ đứng bên bàn cậu.
"Có chuyện gì không?" Úc Duệ ôn hòa hỏi.
Kiều Thịnh Vũ biểu cảm phức tạp, "Không có gì..."
Úc Duệ: "Nếu không có chuyện gì, thì tôi còn phải—"
"Anh Duệ, xin lỗi, chuyện này tại tôi lắm mồm!"
Úc Duệ sửng sốt, "Chuyện gì?"
"Chính là chuyện giữa anh, Tạ Lê và Bùi An An."
"...... Giữa ba chúng tôi, có chuyện gì?"
"Anh Duệ anh còn giấu tôi thì chẳng có ý nghĩa gì, hai chúng ta cũng là bạn học một năm rồi đúng không? Hơn nữa, trước đây học chung lớp, Bùi An An thường xuyên tìm anh hỏi bài hoặc thế nào, làm sao có thể không có chuyện gì?"
Úc Duệ: "...”
Úc Duệ buông bút, "Thế thì liên quan gì đến Tạ Lê?"
"Lúc đó Tạ Lê đang nhìn chằm chằm, tôi khuyên anh ấy rằng anh và Bùi An An có lẽ đã sớm tình đầu ý hợp, tốt nhất anh ấy đừng lãng phí thời gian vào Bùi An An nữa. Sau đó, sau đó anh ấy tức giận."
"……"
Úc Duệ mất nửa ngày mới tìm lại được giọng nói của mình, "Ý cậu là Tạ Lê thích Bùi An An?"
"Đúng vậy."
Nghĩ đến cô bạn gái có ảnh chụp thân mật trong điện thoại của Tạ Lê, Úc Duệ nhức đầu hỏi: “Cậu chắc chứ?"
"Ngay cả khi lúc đó không chắc chắn thì bây giờ cũng chắc chắn rồi——Nếu không thì tại sao anh ấy lại tức giận như vậy?"
"……"
Úc Duệ im lặng.
Cậu thừa nhận, những gì Kiều Thịnh Vũ nói dường như rất có lý——Nếu không thì cơn giận của Tạ Lê thực sự quá khó hiểu.
Kiều Thịnh Vũ vỗ vai Úc Duệ, thở dài.
"Vì vậy, anh Duệ, lần này tại tôi, để anh đắc tội với Tạ Lê——Anh không biết anh ta khó chọc đến mức nào đâu, thật đấy."
Úc Duệ nhướng đuôi mắt, "Tạ Lê khó chọc?"
"Đúng vậy," Kiều Thịnh Vũ lo lắng nói, "Bây giờ tôi chỉ sợ, Tạ Lê sẽ không tìm anh đánh nhau chứ?”
Kiều Thịnh Vũ nói xong, thấy ánh mắt Úc Duệ lạnh nhạt, không khỏi chột dạ, gãi đầu chuyển chủ đề, "Vậy anh Duệ và Bùi An An có..."
"Tôi đối xử với mọi bạn học đến hỏi bài, bất kể nam nữ, đều giống nhau, cô ấy không có gì đặc biệt." Úc Duệ không chút do dự phủ nhận, sau đó chuyển giọng, "Tôi nhớ trước đây cậu cũng nói Tạ Lê không dễ chọc, tại sao vậy?"
Kiều Thịnh Vũ nói mơ hồ, "Chính là, nghe nói về một trận đánh nhau của anh ấy... ôi, tóm lại anh Duệ anh có thể tránh xa anh ấy bao xa thì tránh xa anh ấy bấy nhiêu. Người như anh ấy kiêu ngạo lắm, chúng ta là học sinh bình thường anh ấy không thèm để mắt đến, không biết tại sao anh ấy lại để mắt đến Bùi An An——Anh cũng xui xẻo, thế mà lại vòng vo thế này rồi đắc tội với anh ấy."
Úc Duệ không nói gì.