Khi Dương Diệp mở mắt ra, màn ngủ trên đỉnh đầu, hoa văn trên giấy dán tường phía xa, bàn làm việc cạnh giường đang rung chuyển không ngừng, nhưng thật ra chỉ có tầm mắt của anh lay động mà thôi.
Rõ ràng anh vừa mới chìm vào giấc ngủ không lâu, nhưng lại nữa bị đánh thức bởi chuyện tồi tệ như vậy.
Toàn thân anh tê dại mềm nhũn, điều hoà trong phòng vừa nóng vừa nhớp nháp, nhiệt độ cơ thể lại lần nữa bị ép tăng lên khiến anh cảm thấy nóng khát, vừa mới hé miệng, thế mà lại chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ khàn khàn mềm nhũn: "Ưʍ... a..."
Đôi chân thon dài rắn chắc của anh bị tách ra quấn lấy vòng eo gầy dẻo dai của người đàn ông, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© giữa hai chân nửa cứng nửa mềm rủ xuống cơ bụng trơn bóng săn chắc, mà phía dưới bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nam lại có â.m đạo của nữ. Cấu tạo khác hẳn với người bình thường khiến cho â.m hộ này so với phụ nữ nhỏ hơn không ít, lúc này â.m hộ non nớt mềm mại lại bị ép buộc phải nuốt ăn dương vậ.t so với những đàn ông bình thường còn to dài hơn khiến người ta không khỏi sợ hãi.
Â.m hộ múp míp hồng hào bị thọc đến rối tinh rối mù, hai cánh hoa sưng đỏ bị ép mở lớn tạo thành lỗ tròn bao chặt lấy dương vậ.t, giống như không thể tách rời cắn lấy hung khí lớn đang xâm lấn lãnh thổ.
Với sự ra vào đầy hung ác, miệng thịt mềm múp đứt quãng liên tục phun nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã được bắn vào lúc trước, bị giã thành bọt trắng ở chỗ giao hợp, còn lại bắn tung toé lên bụng dưới của cả hai, tản ra mùi vị tanh nồng da^ʍ mỹ giống như dã thú đang động dục, tràn ngập khắp căn phòng ngủ rộng lớn.
"Ư a!" Khoang bụng của Dương Diệp co rút, hai chân theo bản năng khép lại, kẹp chặt lấy người đàn ông đang đè phía trên, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, mày rậm khoá ở bên nhau, ánh mắt mờ mịt vô hồn.
dương vậ.t của Phủ Tinh Lan quá lớn, mà â.m đạo của anh lại quá hẹp, mỗi một lần qυყ đầυ bự thúc mạnh vào cổ t.ử cu.ng, kɧoáı ©ảʍ tê dại và buốt nhói nơi khoang bụng buộc anh phải cao trào lần nữa. Nước da^ʍ bắn ra xối ướt nhẹp qυყ đầυ cứng ngắc nóng hổi, rồi lại bị đẩy dồn vào trong cơ thể, bôi trơn nơi giao hợp giữa hai người càng thêm thông thuận hơn.
Dương Diệp không đếm được đây là lần thứ mấy anh lêи đỉиɦ, dương vậ.t hoàn toàn không thể bắn ra thứ gì nữa, nhưng â.m hộ lại không có cách nào khống chế bị cưỡng chế thọc đến lần lượt phun nước.
Anh cũng không thể phân rõ đây là quan hệ cùng thuận hay hành vi này của đối phương còn có thể tính là cưỡиɠ ɧϊếp nữa không. Quan hệ của bọn họ rốt cuộc cũng giống như cuộn chỉ rối vậy, đã hoàn toàn thoát khỏi cốt truyện, anh vắt óc suy nghĩ nhưng căn bản không thể cứu vớt được nữa, lại còn rơi vào kết cục như này.
"Anh à." Phủ Tinh Lan thẳng lưng dập mạnh vào miệng t.ử cu.ng non mềm yếu ớt, mắt ngựa hôn lên hạt đậu nhỏ xinh ở sâu bên trong â.m hộ, chọc đến mức Dương Diệp thấy hoa cả mắt, cả người run lên, theo bản năng duỗi tay đẩy vào bụng dưới của hắn.
Điều đáng sợ nhất là hung khí thô to kia lại thật sự chọc đến miệng t.ử cu.ng những vẫn còn một nửa ở bên ngoài. Không giống như thứ vũ khí khủng bố dữ tợn kia, da thịt trên người Phủ Tinh Lan lại trắng nõn tinh tế, cơ bụng dưới mịn màng duyên dáng không thua gì những người mẫu trên tấm áp phích.
Hắn có mái tóc ngắn màu hạt dẻ cùng với đôi mắt nâu chăm chú nhìn vào người phía dưới không chớp mắt, mang trong mình dòng máu lai khiến cho da thịt hắn so với người thường còn trắng hơn, đường nét càng thêm rõ ràng, mặt mày tinh xảo, mũi cao thẳng, khuôn mặt tuấn mỹ xinh đẹp rất bắt mắt.
Lúc này hắn đang đắm chìm ở trong tìиɧ ɖu͙© hưởng thụ đến híp mắt, sắc mặt ửng đỏ, bị hô hấp nóng cháy cùng với nụ hôn nóng bỏng khiến cho đôi môi hơi hé mở, cả người toát lên vẻ gợϊ ȶìиᏂ quyến rũ đến khó tả.
Rõ ràng là một mỹ nhân xinh đẹp như vậy, nhưng hành động và khí chất đầy tính xâm lược của hắn lại càng giống như mãnh hổ khoác lên mình bộ da lông mượt mà, lười biếng thưởng thức con mồi không dễ dàng gì mới bắt được.
"Anh hai, rõ ràng anh biết người phụ nữ kia bỏ thuốc em, đúng không?" Phủ Tinh Lan thích thú nhào nặn â.m hộ đang cắn chặt lấy mình, ngón tay thon dài móc lấy âm đế nho nhỏ nổi lên ở giữa, khẽ kéo, chậm rãi nhào nặn thưởng thức, thậm chí còn ác ý dùng móng tay gảy gảy.
"Ưmm a!" Dương Diệp kẹp chặt chân, đè lại cổ tay của hắn muốn ngăn cản, nhưng anh lại không thể cưỡng lại được kɧoáı ©ảʍ bén nhọn truyền tới từ viên thịt da^ʍ kia. Rõ ràng là một người có thân hình cao lớn mười phần nam tính cùng với tướng mạo điển trai, lại cố tình có â.m đạo non mềm của nữ, cả người đều là dấu hôn dấu cắn cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông, chỉ có thể dạng chân giống như da^ʍ phụ không ngừng phun nước nuốt ăn côn ŧᏂịŧ đàn ông.
"Vì sao anh lại muốn đẩy em cho cô ta? Thế mà anh lại muốn đẩy em cho người khác!" Phủ Tinh Lan bắt đầu chất vấn, giọng điệu nhiễm một chút uỷ khuất và tức giận: "Anh hai, em đối với anh tốt như vậy, vì sao anh lại không cần em?"
Lời này vừa nói ra, Dương Diệp lại cho hắn một cái tát, căn bản bất chấp tình huống hiện tại, tức giận đáp trả: "Cút con mẹ mày đi, Phủ Tinh Lan! Ô... Mày con mẹ nó nói, nói rất tốt với tao? Mày suốt ngày chỉ biết cᏂị©Ꮒ â.m hộ của ông đây... ưʍ...."
"Ô......" Nội tâm Dương Diệp vô cùng tức giận, nhưng lúc này lại bị làm tới thần chí hoảng hốt, trong mắt cũng đựng đầy nước mắt sinh lý, rõ ràng dáng vẻ có chút hung dữ, nhưng nhìn qua lại thấy yếu ớt đáng thương.