Trong khi đó Cung đại nhân còn đang bận vật lộn với cái lỗ chó, hai mắt cứ thế nhìn hai người ôm hôn nhau bước vào phòng, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng thở dốc và rêи ɾỉ đứt quãng truyền ra, còn lại thì không thấy bất cứ thứ gì.
Ông tức giận đấm vào mặt đất, nữ nhi có cha mới, liền ném người cha ruột là ông ra xa tám trăm dặm.
Cái gì gọi là xui càng thêm xui, uống nước lạnh còn bị sặc, thời điểm Cung đại nhân đang bị kẹt ở lỗ chó, thì có một con chó Shiba vừa lúc đi ngang qua, nhìn thấy cái mông Cung đại nhân không ngừng lắc bên này bên kia, nó tiến lên và sau đó hàng loạt tiếng “A ô” vang lên.
Tiếng hét đầy đau đớn của Cung đại nhân vang vọng toàn bộ Tạ phủ.
Tiếng la của ông dẫn toàn bộ người của Tạ phu chạy đến, và lúc này ông mới được giải cứu ra khỏi cái lỗ chó ấy.
Trên mông Cung đại nhân bị thương nặng được người Tạ phủ nâng trở về nhà, nhưng cũng coi như trong họa có phúc vì nữ nhi Tùng Mai sẽ trở về chăm sóc ông.
Rốt cuộc thì Tạ hầu gia Tạ Duẫn vẫn là một người biết đạo lý, nào có chuyện phụ thân bị thương, mà nữ nhi không trở về chiếu cố.
Chẳng qua, đối với Cung đại nhân mà nói, ông thà rằng Tùng Mai không trở về, bởi vì khi nàng trở về, thì ba nhãi con kia cũng đã trở lại.
Mỗi ngày đều ở trước mặt Cung đại nhân trình diễn một hồi đông cung sống nùng tình mật ý, làm cho Cung đại nhân nằm liệt trên giường ngày nào cũng nôn ra ba lít máu.
Nhưng bất hạnh lại nối tiếp bất hạnh xảy ra với ông, bởi vì Cung Ngụy đã thả tin ra ngoài, khiến cho danh tiếng của Tùng Mai càng ngày càng lan xa.
Vì thế trong nhà đã xảy ra vài chuyện như này.
Thời điểm Tùng Lan và Tùng Cúc đi ra ngoài dạo phố, bị một nhóm nhân sĩ giang hồ và người dị tộc cưỡi ngựa bắt đi.
Nguyên nhân là do bọn chúng nghe nói tiểu thư Tùng Mai ở kinh thành nổi danh là người có dung mạo khiến người khác phải kinh sợ, nên bọn chúng nghĩ hai muội muội nàng hẳn cũng xinh đẹp như hoa, vì vậy học theo cách làm của Tạ gia cướp người chạy.
Mà điều làm cho Cung đại nhân không chấp nhận được là hai nhóm người này không thể so với Tạ phủ bên kia, nhà bọn họ tốt xấu gì cũng là một gia tộc lớn, lại sống ở kinh thành, ông nếu muốn gặp nữ nhi một chút thì chỉ cần da mặt dày trầy xíu mông là thấy được.
Nhưng hai nhóm người kia thì khác, một bên là người trong võ lâm, một bên còn lại thiết kỵ thảo nguyên, nếu gan lì chống trả, thì ông không chỉ không thấy được mặt nữ nhi, ngay cả mạng cũng không còn.
Ngay tại lúc cả thân xác và tâm hồn Cung đại nhân đều vô cùng mệt mỏi qua một đêm liền bạc trắng đầu, lại còn nhận được thánh chỉ do hoàng đế muốn khâm điểm Tùng Trúc làm phi tử.
Đối với Cung gia mà nói, đây vốn là một chuyện vô cùng tốt, nhưng Tùng Trúc lại đào hôn.
Ban đầu Tùng Trúc nghe theo lời phụ thân định tiến vào Tạ phủ ngủ với tỷ phu, kết quả là, lại gặp hoàng thượng cũng chui vào lỗ chó trộm hương trộm ngọc.
Mặc dù hoàng đế chui vào lỗ chó nhưng sau khi ngài ấy cải trang, thoạt nhìn cũng ra dáng quân tử ngọc thụ lâm phong nên Tùng Trúc nhận nhầm là người Tạ gia, đem ngài ấy trói lại.
Hoàng đế từ trước đến nay chưa bao giờ bị một nữ nhân nào đối xử như vậy, từ lúc bắt đầu là phẫn nộ tới cuối cùng liền biến thành đón nhận, vì thế ngài ấy đã hỏi Tùng Trúc nàng ta là ai trước khi nàng ta rời đi.
Tùng Trúc vung roi, kiêu căng ngạo mạn đứng trước mặt hoàng đế, dùng chân dẫm lên côn ŧᏂịŧ ngài ấy, vẻ mặt ngạo kiều nói: “Nhớ kỹ…… Lão nương là cô nãi nãi ngươi ……”
Kết quả, cứ như vậy hoàng đế nhìn khuôn mặt đầy sự khinh thường lại toát lên vẻ quyến rũ của nàng ta, côn ŧᏂịŧ lại cứng lên, bắn ra ngoài.
Ngay từ đầu hoàng đế cho rằng Tùng Trúc là người Tạ gia, nhưng sau khi điều tra thì căn bản nàng ta không thuộc họ Tạ.
Vì thế hoàng đế nhớ lại những ký ức hôm ấy, vẽ lại dáng vẻ và khuôn mặt của Tùng Trúc, và căn cứ thêm một vài dấu vết, mới xác định được thì ra Tùng Trúc là người Cung gia.
Mỗi khi hoàng đế nhớ lại cảnh tượng bị Tùng Trúc đè, côn ŧᏂịŧ liền cứng, vì vậy ngài áy lập tức quyết định chiêu Tùng Trúc vào cung.
Kết quả là sau khi Tùng Trúc biết ngày ấy người nam nhân nàng ta ngủ là hoàng thường, lại hoàn toàn không có hứng thú với việc vào cung, nên lập tức cuốn gói, chạy.
Vốn dĩ Tùng Trúc rời nhà trốn đi đối với nam nhân Cung gia là một việc cần ăn mừng, nhưng hoàng đế lại không vui.
Người có túi da xinh đẹp yêu kiều nơi nào cũng có, nhưng người có tâm hồn thần kỳ như vậy là độc nhất vô nhị a.
Dưới bầu trời này, đất nào không phải là đất của Thiên tử, Tùng Trúc có chạy đằng trời.
Nàng ta rất nhanh đã bị hoàng đế tóm được áp giải vào cung.
May mắn là, Tùng Trúc và hoàng đế là hai kẻ vô cùng xứng đôi, ngươi dám làm ta dám chịu, oanh oanh liệt liệt lăn lộn nhiều năm, Tùng Trúc cứ thế một đường lăn lộn lên vị trí Hoàng Hậu.
Này cũng coi như làm rạng danh tổ tiên Cung gia, và có một tin đồn liên quan tới dòng họ Cung thị là họ có bí thuật làm điên đảo thiên hạ.
Nhưng mấy ngày nay Cung đại nhân rất không vui, còn nghe nói trong nhà truyền đến tin dữ, , “Lão gia…… Phu nhân cũng bị cướp đi rồi……”
“Cái gì……” Cung Hạ tức giận đến mức hai mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
《 toàn văn hoàn 》
ps: Vốn dĩ chỉ là một bộ truyện viết chơi, cho nên cốt truyện vẫn luôn phát triển theo hướng mở, sau khi viết kết cục liền kết thúc.
Chúc cho mọi người đọc truyện vui vè, hẹn gặp lại lần sau.