Cô Gái Béo Ở Thập Niên 70

Chương 34

Trần Kiến Hoa không biết lý do còn rất cảm động, có người ngay cả ăn cơm vẫn nghĩ cho mình thì sao anh có thể không cảm động, vì vậy cơm nước xong xuôi anh còn chủ động nói muốn đi đến sông bắt cá.

Ngô Mai biết thời tiết bây giờ trên sông đã đóng băng, bình thường bắt cá đều phải đυ.c một cái lỗ trên băng, sau đó cá sẽ chạy đến, cô cũng không ngăn cản mà chỉ nói: “Nếu anh bắt được cá thì đưa một con đến nhà Đại Quân bọn họ là được.”

Trần Kiến Hoa đương nhiên là đồng ý, mẹ Trần ở một bên nhìn hai đứa nhỏ có thương có lượng, trong lòng cũng vui mừng hơn nhiều.

Sau khi mẹ chồng nàng dâu hai người cầm chén đũa dọn dẹp xong, Ngô Mai liền trốn ở trong phòng ngủ đông, mặc dù trên giường mới đổi ga trải giường nhưng khi nhớ đến buổi sáng điên cuồng cô không khỏi có chút mặt đỏ tim run.

Càng như vậy cô càng cảm thấy muốn hướng đến những ngày tháng tốt đẹp hơn.

Ngủ được một lát, sau khi tỉnh dậy cô phát hiện Trần Kiến Hoa vẫn chưa trở về, cô liền đi đến sân sau nhìn nhìn, thấy mẹ Trần đang cho gà ăn, mấy con gà đều được nuôi to cường tráng, đây cũng là do nhà họ Trần có nhiều trứng gà.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

“Mẹ, chờ đầu xuân chúng ta đi mua một số đồ ăn và hạt giống rau đi, đến lúc đó làm cho trong vườn có đầy thức ăn ngon.”

Mẹ Trần cười gật đầu: “Được, vậy sau này cái nhà này con cứ thu xếp là được, mẹ cũng lớn tuổi rồi, có rất nhiều việc không có tinh thần, không bằng mấy đứa trẻ tuổi như con.”

Ngô Mai vội vàng xua tay: “Mẹ, mẹ nói cái gì vậy, nếu mà Kiến Hoa nghe được mấy lời mẹ nói còn tưởng là con lập tức muốn xen vào nhà mình đó, con nghĩ mình sớm xây xong vườn rau xanh một chút, điều này giúp cho chúng ta có thể ăn được nhiều đồ ăn tươi hơn.”

Mẹ Trần lại trịnh trọng nói: “Đứa trẻ ngoan, cho dù con mới vào cửa có một ngày nhưng cách làm người của con, mẹ nhìn thấy được là rất tốt, tài nấu ăn của mẹ không tốt, Kiến Hoa cũng không chịu nghe mẹ, nhưng có con ở đây luôn có thể trông coi nó một chút.”

“Thật ra khi còn bé, thành tích đọc sách của thằng bé rất tốt, lúc bảy tuổi nó đi ngang qua nơi người ta sửa cầu đã có thể trực tiếp tính ra nối cầu cần có bao nhiêu đất, nếu như không phải mẹ luyến tiếc nó thì nói không chừng nó đã có thể tiếp tục học tập ở trong thành phố rồi.”