Hạ Dĩ Mạt đã nhận thấy được động tác của người đàn ông, trực tiếp đem bản thân giao cho anh, hoàn toàn không ngại việc nam nhân thọc vào rút ra ở khoang miệng mình bao nhiêu lần.
Cô liền ngồi xổm xuống, vòng eo vì hưng phấn mà văn vẹo không ngừng.
Anh cứ thọc vào làm yết hầu cô có chút muốn nôn khan, nhưng chính do cô mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ này, nên khi thuận nó hoàn toàn đi vào sâu trong cũng không để ý chút nào.
Cận Liên Sâm nhìn ánh mắt cô vừa quyến luyến mà lại thâm tình, lần đầu tiên có ý nghĩa muốn thuận theo tâm tư của cô.
Trong một nhịp, gồng hết cao trào cùng kɧoáı ©ảʍ vào thân thể kia, cả người anh đều cho vào chỗ sâu nhất bên trong, hoàn toàn không thể tự không chế.
Nhìn đôi môi đỏ của cô gái đóng mở, anh lúc đầu muốn rút ra lại không nghĩ đến cô sẽ nức nở cắn răng vào côn ŧᏂịŧ của anh. Căn bản không cho anh có cơ hội lùi ra, “ anh trai, em muốn… Em muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.”
“ anh muốn sao……”
Thân thể Cận Liên Sân so với ý thức của anh càng phản ứng hơn, vào thời điểm anh muốn kháng cự, thân thể đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng của cô.
Trên cánh môi phấn nộn của cô gái nháy mắt lây dính chất lỏng màu trắng kia, thoạt nhìn ái muội mà xa hoa lãng phí.
"Tiểu tao hoá, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi có ngon không?"
Cánh môi phấn nộn của người phụ nữ trong thoáng chốc đã dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, nhìn qua là vẻ ái muội mà xa hoa.
Chỉ riêng hình ảnh như vậy cũng đã đủ hấp dẫn rồi, nhưng Hạ Dĩ Mạt vẫn không dừng lại, ngược lại cô còn vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.
Đầu lưỡi phấn nộn kia đã dính đầy chất lỏng màu trắng, nhìn qua có thể thấy là rất đẹp, càng làm nổi bật vẻ ngây ngô của cô.
Cận Liên Sâm nhìn hình ảnh chiếc lưỡi nhỏ mềm mại của cô từng chút từng chút càn quét hết chỗ chất lỏng màu trắng sền sệt, ánh mắt càng thêm nóng bỏng.
Thanh thịt của anh vừa mới mềm xuống, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được là đã cứng rắn đứng lên lần thứ hai, thậm chí còn có vẻ càng khó khống chế hơn.
Anh đột nhiên cảm thấy dây thừng trói buộc anh rất là chướng mắt, làm anh không có cách nào đi chơi đùa với thân thể trắng nõn của người phụ nữ.
"Tiểu tao hoá, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi có ngon không?"
Hạ Dĩ Mạt quyến luyến liếʍ liếʍ cánh môi mình ra vẻ như chưa ăn đủ, trông mong nhìn về phía anh, " Ăn ngon lắm, người ta còn muốn ăn."
"Để cho anh trai cũng nếm thử hương vị của chính anh có được không?"