"Tiên sinh giận em ạ?"
Childe nắm lấy tay áo ngài, giọng nói có chút khàn sau bữa tiệc tối qua.
"Lại đây." Zhongli kéo cậu đến bên giường, vỗ lên đùi ý tứ rõ ràng muốn làm gì.
Childe vẫn còn đang ngơ ngác nhưng không dám cãi lại, chậm chạp kéo quần trong lẫn quần ngoài xuống đến đầu gối. Sau đó vén áo lên rồi ngoan ngoãn nằm sấp lên đùi tiên sinh.
"Em lại làm gì sai sao ạ?"
"Em thật biết cách chọc ta tức giận. Ajax."
Không cần nói Childe cũng cảm nhận được bầu không khí u ám đang không ngừng tỏa ra, từng cái nhíu mày suy tư của Zhongli từ sáng tới giờ đều được cậu thu hết vào mắt. Nhưng vấn đề là, rượu vào rồi mất trí nhớ, dù có cố gắng thế nào Childe cũng không nhớ lại được rốt cuộc đêm hôm qua đã xảy ra chuyện gì mà lại chọc cho vị Nham vương đế quân nhà mình sinh khí đến như vậy.
Trong lúc Childe còn dang mải đắm chìm trong đống ký ức hỗn loạn để truy tìm nguyên nhân của cục diện rối rắm này, bàn tay đanh thép của Zhongli đã mạnh mẽ tiếp xúc thân mật với hai phiến mông trắng nõn, triệt để cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.
"A.. Ít nhất ngài hãy cho em biết lý do tại sao lại bị phạt chứ ạ..."
Childe thật sự cảm thấy nếu còn tiếp tục nghĩ nữa não sẽ nổ tung mất, cậu cũng không muốn ăn đau mà không được biết tại sao.
Rất tiếc, Zhongli không có ý định đáp lại, bàn tay vẫn đều đều đáp xuống hai phiến mông căng tròn, dần nhuộm lên một màu hồng phấn nhàn nhạt.
"Tiên sinh... A... Xin ngài.. Ưʍ... Hãy nói em biết rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì.. A... đã khiến ngài tức giận đi ạ."
Để đáp lại Childe, ngài đế quân mặt không biểu cảm kéo căng da thịt mềm mại, đét xuống năm cái thật mạnh xuống phần da mỏng manh trên mông phải của cậu.
Công tử không kịp đề phòng, từ nãy đến giờ âm thanh phát ra đều nhỏ như muỗi kêu, sau năm cú tát này liền giật nảy, tiếng kêu đau không kịp kiềm lại phát ra khỏi cổ họng.
"A.. a.. Đau thật đó... Ngài nhẹ tay một chút đi mà.. Oa ... đau!"
"Em "chát" tự "chát" mình "chát" suy "chát" nghĩ "chát" đi "chát"." Sau mỗi từ là một cái đánh thật mạnh xuống mông trái.
Cậu đau đến không thốt nên lời, im lặng chờ đợi cơn đau qua đi bớt mới chầm chậm ngước mặt lên, vươn tay nắm lấy bàn tay đang hành hung mông của cậu lại. Ánh mắt tội nghiệp, Childe nhỏ giọng làm nũng.
"Ngài ơi..."
"Em thật sự nhớ không nổi..."
"Em sẽ không trốn phạt đâu mà, nhưng xin hãy nói cho em biết nguyên do đi ạ."
"Xin ngài đó, tiên sinh..."
Zhongli thở dài một hơi, cầm lấy tay cậu đặt lên thắt lưng, giữ chặt không cho động đây nữa. Rồi tiếp tục đét từng cái thật mạnh xuống mông nhỏ.
"Không nhớ được thì ăn đòn đến khi nhớ thì thôi."
Sau một lúc, da thịt đã hoàn toàn được bao trùm bằng một màu đỏ nhàn nhạt. Và Childe vẫn không thể nhớ ra nổi bất cứ thứ gì, chỉ đành chôn đầu vào cánh tay chờ đợi từng cái tát đánh xuống mông nhỏ tội nghiệp.
Zhongli thấy không có tiến triển gì, lạnh mặt kéo hai cái gối chồng lên nhau, rồi kéo cậu dậy.
"Ra đó nằm sấp."
Childe thật sự cảm thấy mình sắp tiêu đời rồi. Cực kì không tình nguyện lết cái mông đau đến đó nằm sấp.
Tiếng thắt lưng gập lại leng keng vang lên trong không gian yên tĩnh làm cậu nổi hết cả da gà da vịt. Thắt lưng bằng da chất liệu rất tốt do chính tay cậu chọn cho ngài nên hiểu rất rõ nó cứng cáp đến thế nào, cái thứ này mà quất vào thì chỉ có đau khủng khϊếp.
"Tiên sinh. Đừng mà!"
Vυ't...chát...
"A... Ức... ưʍ.."
Âm thanh thắt lưng xé gió vụt xuống da thịt vang lên, kéo theo tiếng rêи ɾỉ đau đớn của công tử. Chỉ mới một roi thôi mà khóe mắt đã dâng lên một lớp sương mỏng. Childe thật sự đau muốn khóc đến nơi rồi.
Vυ't...chát...
Vυ't...chát...
"Oa... Đau hức..ư hức..."
Vì đau mà thân thể vô thức co lại nằm nghiêng sang một bên tránh né, Childe thật sự không phải muốn lộn xộn đâu mà, chỉ là đau quá thôi.
Zhongli nắm lấy cổ chân mảnh khảnh của cậu kéo lại, tiếp tục cầm thắt lưng nhẫn tâm quất xuống.
Vυ't...chát
"Oa.. Đừng mà... đau hức.. ư..."
Zhongli một chân khụy xuống giường để tiện vung tay, một tay thì đè chặt thắt lưng hạn chế Childe giãy dụa.
"Em còn lộn xộn nữa thì đừng trách tôi." hắn đe dọa.
Vυ't...chát...A..
Vυ't...chát...
"Em hức....xin lỗi ngài... Tại em đau quá..."
Vυ't...chát...
"Em không dám tránh nữa đâu mà hức oa a a."
Vυ't...chát...
"Xin ngài nhẹ tay một chút hức.. A ... hức."
Cứ mỗi roi đánh xuống, Childe liền không nhịn được khóc lóc cầu xin, thân thể giật nảy lên sau mỗi lần thắt lưng tiếp xúc với da thịt. Đau nhưng không dám nháo, sợ chọc Zhongli sinh khí thêm. Hai tay cậu siết chặt lấy gối, vùi đầu nức nở khóc nấc lên.
Hình như đúng là có nhớ ra được cái gì đó, căn cứ vào kí ức ít ỏi hôm qua, chắc là tiên sinh đã ôm cậu về nhà rồi.
Vυ't...chát
"Oa.. A Em xin lỗi hức... Em xin lỗi vì đã say xỉn như vậy hức..A.."
Vυ't...chát...A...
Vυ't...chát...
"Có phải hôm qua em về trễ lắm đúng không ạ.. Oa a a...đau mà.."
Vυ't...chát
Vυ't...chát...A hức..hức...
" Oa...Xin lỗi vì phải để ngài đến đón em về ạ hức.."
Vυ't...chát...A...
Vυ't...chát...Em xin lỗi ạ...
Vυ't...chát
"Đau.. ư hức.. Em biết sai rồi mà ngài ơi..."
Cuối cùng thì thắt lưng cũng dừng lại. Phiến mông trắng nõn lúc đầu bây giờ đã biến thành một màu đỏ sậm chói mắt, có đôi chỗ xanh tím trông rất thảm thương.
"Còn gì nữa không?"
"Em..em.."
Gì? Còn nữa sao??? Childe lắp bắp, có vò đầu bứt tóc thêm đáp án vẫn là nghĩ không ra."
"Em ... hức... không nhớ ạ." cậu thành thật trả lời
Vυ't...chát
"Em không.. oa a..nhớ nổi thật đó huhu"
Vυ't...chát
Childe thực sự chịu không nổi nữa, vô thức tránh né mà lăn đến góc giường, cuộn người rấm rứt khóc, hai chân run rẩy.
"Lại đây."
"Em thực sự đau lắm rồi."
"Nghe lời khi ta còn kiên nhẫn."
"Ngài đánh đau lắm oa..hức..ư hức..."
Zhongli không nói gì, mở tủ lấy ra roi mây, nhịp nhịp xuống giường.
"Ra đây quỳ nằm sấp, tách hai chân ra."
Childe thật sự sợ đến muốn chết, tuyệt vọng nhìn người nam nhân với dáng vẻ hung dữ trước mặt này.
"Ngài muốn đánh chết em sao ạ?"
"Ta đếm đến 3. nếu em còn không ra đây thì không phải 20 roi mà là 40 roi. Em chọn đi."
Lời nói ra nghe cực kì nghiêm túc, cậu đành nén lại nước mắt mà bò về giường quỳ sấp, đôi chân hơi run rẩy vì sợ hãi.
Tiếng roi vụt vào không khí dọa Childe nhắm chặt mắt, cả người đều căng cứng, hô hấp cũng hỗn loạn hết cả lên.
"Ngoan, thả lỏng." Zhongli vỗ nhẹ lên lưng bảo bối, dụ dỗ cậu thả lỏng thân thể.
Ờ vậy đó, Childe vừa mới nghe lời thả lỏng, một roi liền xé gió đáp xuống đỉnh mông. Tuy roi đánh xuống không quá nặng vì hai phiến mông cũng không còn lành lặn gì, Zhongli cũng tự biết mà điều chỉnh lực đạo. Nhưng mà nói cho cùng thì với cặp đào chỗ xanh chỗ tím kia, roi mây đánh xuống dù đã nhẹ tay cũng khiến Childe đau đớn hét thảm một tiếng. Sau đó liền không nhịn được mà nghẹn ngào khóc nấc lên.
Roi thứ hai vẫn tiếp tục nhẫn tâm mà vụt xuống, nhích xuống bên dưới lằn roi cũ một chút.
"A..Ư..Hức...Đau..thật sự đau quá..."
Vυ't...chát
"Em cầu xin ngài mà... hức... em đau lắm rồi..."
Vυ't...chát
"Oa... Hức...Em không nhớ nổi mà oa a a.."
Zhongli dừng lại một chút, quyết định cho cậu một cơ hội.
"Dấu hôn trên cổ là từ đâu mà có?"
Dấu hôn trên cổ? Childe thoáng sửng sốt. Tại sao trên cổ mình lại có dấu hôn??? Hôm qua mình có nhớ là đã đi tiệc, hình như cũng không làm gì khác mà, làm sao lại có thứ đó xuất hiện trên thân thể mà mình lại có thể không có ấn tượng gì vậy chứ.
Sau một hồi điên cuồng suy nghĩ, Childe vẫn chưa thể nhớ ra được.
Vυ't...chát...
Vυ't...chát... A... A ..Ang..Hức..ư..
Không biết từ khi nào mà Zhongli đã vòng qua phía sau, hai roi không nặng không nhẹ quất xuống tiểu huyệt yếu ớt.
Vị trí nhạy cảm không kịp thích ứng với đau đớn tê dại đột ngột tấn công như vậy, Childe sau một tiếng hét thảm thì ngã nghiêng sang một bên, toàn thân co lại một cục, cổ họng liên tục phát ra những thanh âm nghẹn ngào.
Sau một lúc cơn đau vơi bớt một chút, Childe lại lồm cồm bò về vị trí cũ, ngoan ngoãn quỳ sấp.
Zhongli cứ nghĩ lại phải kéo chân lôi em ấy về, không ngờ bảo bối lại tự giác như vậy, liền không tiếc vỗ nhẹ vào mái tóc cam mềm mại xem như an ủi.
"Rốt cuộc là tên nam nhân nào dụ dỗ em cắm sừng ta?"
Vυ't...chát
Vυ't...chát...
Lại là hai roi nữa rơi xuống tiểu huyệt.
"A...Đau quá... Xin ngài đừng mà ư..hức..oa a a.."
Lần này Childe triệt để nằm sấp, hai chân quẫy đạp muốn vơi bớt đi chút đau đớn, gương mặt nhỏ vùi vào cánh tay.
Hình như cậu nhớ ra được gì đó rồi...
Zhongli lặng lẽ đem hai chiếc gối khi nãy kê cao mông cậu lên vừa tầm đánh. Một tay ấn chặt thắt lưng, một tay cầm roi lại chuẩn bị đánh xuống.
Ngay lúc này, Childe vội vã hét lên đứt quãng, tay vươn ra nắm lấy tay áo tiên sinh.
"Khoan... đợi đã.. Là Diluc... Chỉ là chơi trò chơi mạo hiểm thôi.. Em không có cắm sừng ngài đâu tiên sinh.. hức.."
"Ta tin em."
Zhongli nghe được nguyên nhân này thì cảm thấy nhẹ nhõm, nếu như thật sự em ấy dám nɠɵạı ŧìиɧ với gã nam nhân khác. Chắc ta không ngại tiễn tên đó xuống địa ngục, sau đó giam cầm em đâu.
"Nhưng mà, kết quả vẫn là em để một gã đàn ông khác để lại dấu vết trên người mình. Em nói xem có đáng đánh hay không? Hả?"
Childe cảm thấy hình như tiên sinh không có ý định tha cho cậu.
"Nhưng mà... nhưng mà thật sự đau quá rồi mà.. hức..Em.. hức ư... đau chết mất...Ngài ơi..."
"Bỏ tay ra." Zhongli nắm lấy tay cậu đặt lên thắt lưng, rồi lại tiếp tục tàn nhẫn vung roi lên.
Vυ't...chát...A...
"Em biết sai rồi.. hức...Thật sự đau quá...Ư Oa a a"
Vυ't...chát
"Em không dám nữa Oa a a... Ngài ơi đừng đánh nữa mà..hức..ư..."
Vυ't...chát....A A A
Một roi đánh xuống phần da mỏng manh giữa mông và đùi, lưu lại một vệt tím sẫm màu, kéo theo tiếng kêu gào thảm thiết của Childe.
Chịu không nổi nữa!
Childe mặc kệ, cậu dùng hết sức lực cuối cùng giãy thoát, sau đó lao đến ôm chặt lấy Zhongli mà gào khóc, khóc đến khàn cả tiếng, thanh âm đứt quãng nghẹn ngào như có như không cào vào trái tim tiên sinh, khiến Zhongli không khỏi có chút động tâm.
"Cầu ngài.. Phu quân... Ngài đừng đánh.. Oa a a... Đau lắm rồi..."
"Đánh nữa sẽ hỏng mất... ư hức..oa a a"
"Em yêu ngài nhất hức...Ngài đừng đánh em nữa mà hức ..ư ..ô ô ô."
Nước mắt của Childe nhiều đến mức thấm ướt cả một mảng áo lớn của Zhongli, mắt vì khóc nhiều cũng sưng lên, hàng lông mi ướt đẫm. Hai tay bảo bối run rẩy nắm lấy vạt áo hắn, mái tóc cam khẽ cọ vào l*иg ngực. Đáng yêu quá, làm sao nỡ đánh tiếp được chứ, hắn cũng biết xót mà.
"Được rồi, không đánh em."
"Thật ạ?" Childe chưa dám tin, sợ tiên sinh chỉ muốn gạt cậu buông tay ra xong liền đè xuống đánh tiếp thì biết làm sao đây.
"Thật. Ngoan, đừng khóc nữa." Zhongli vỗ nhẹ lưng cho cậu thuận khí, tay còn lại vòng qua eo nhỏ ôm chặt cậu vào lòng mình.
"Sau này uống ít thôi. Nghe lời."
"Vâng."
Childe nhỏ giọng đáp lại, cậu cũng không muốn bi kịch hôm nay lặp lại lần nữa đâu. Bây giờ mông vẫn còn đang kêu gào vì đau đây này.
Sau khi Childe triệt để nín khóc, tiên sinh liền nhẹ nhàng bế cậu lên, ôn nhu đặt cậu nằm sấp xuống giường rồi mở tủ lấy ra thuốc mỡ bôi lên mông nhỏ.
"Được rồi, em nằm nghỉ đi. Ta đi nấu đồ ăn ngon cho em nhé."
"Vâng ạ."
Zhongli cúi xuống, hôn lên khóe mắt Childe một nụ cách cưng chiều.
"Em muốn ăn Măng chua tươi lửa nhỏ do phu quân mình làm được không ạ." Childe nắm lấy bàn tay Zhongli áp lên má cọ cọ.
"Được."
Hôm đó, Diluc nhận được 1 tin nhắn từ Zhongli.
Diluc sau khi tỉnh rượu thì cũng muốn đập đầu vào tường để quên đi cái đoạn ký ức này. Bây giờ đọc tin nhắn xong thì dở khóc dở cười, tay bấm phản hồi.
__________________________________
Hãy vote và cmt ủng hộ mình (° ◡ ° ♡)
Không reup pls.