Tiên Sinh Đừng Giận Mà

Chương 15: Chịu trách nhiệm 2

Thước tre nhịp nhịp trên hai cánh mông hồng hồng đang run rẩy vì sợ hãi, Zhongli thấp giọng cảnh cáo.

"Không xoa, che, né. Đưa tay ra thì đánh tay 5 thước. Em mà dám trốn thì mông liền ăn 5 roi mây. Nghe hiểu?"

Childe hai tay chống vào đầu giường, hạ eo nâng mông bày ra tư thế vô cùng xấu hổ. Thật muốn đạp cho tên nam nhân này một phát cho hả dạ mà. Nhưng mà sợ làm xong mông cũng không còn nên thôi. Ta nhịn!

"Vâng, em hiểu rồi ạ."

Sau đó là một loạt thước không lưu tình đánh xuống hai cánh mông tội nghiệp, thước nào thước nấy lưu lại những vệt đỏ chói mắt. Sau hơn hai mươi thước, Childe cảm thấy chân cũng bắt đầu run rồi, đau quá, muốn trốn. Tư thế này vừa xấu hổ, mà đánh cũng đau hơn nữa. Bình thường nằm sấp đánh đã đau rồi, bây giờ mỗi thước rơi xuống đều khiến cậu giật nảy người, eo không cách nào giữ yên được.

Thước lại tăng thêm vài phần lực.

"Lần sau "CHÁT" còn dám "CHÁT" trốn ra ngoài "CHÁT" mà không "CHÁT" xin phép nữa không "CHÁT CHÁT CHÁT CHÁT CHÁT""

"Không dám! Em chừa rồi hức.. ô ô ô hức... Đau hức.. "

Sau hơn 10 thước nữa, đến khi lấy lại được ý thức, công tử thấy mình đã chui vào góc giường ôm gối khóc lóc thảm thiết, nước mắt thấm ướt cả gương mặt xinh đẹp.

Zhongli cầm roi mây chỉ vào chỗ cũ, ra lệnh.

"Quay lại đây."

"Em..Hức...đau..."

"Tôi cho em ba giây, nếu không thì là 10 roi mây."

Childe nghe vậy thì sợ đến tay chân loạng choạng, cố gắng bò về vị trí cũ.

Zhongli nhẹ nhàng vuốt ve gáy cậu, chỉnh lại tư thế một chút.

"Sẽ rất đau, em nên chuẩn bị tinh thần một chút."

Roi nhịp nhịp trên mông khiến Childe gồng cứng người, cậu sợ nhất là roi mây đó!

Sau đó không vội, đợi công tử vừa thả lỏng, một roi xé gió liền quất xuống. Đỉnh mông sau đó xuất hiện một vệt tím chói mắt, sưng cao lên. Childe thét lên đau đớn, bàn chân cũng vô thức cuộn lại, tay run lẩy bẩy.

"Oa a a.. Đau..Hức.. Đau quá... Đau quá hức..."

Hai roi sau đó 20 giây lại vụt xuống liên tục cùng một vị trí, để lại một vệt tím sậm dưới lằn roi cũ một chút.

Sau tiếng hét thảm, Childe liền quay qua ôm lấy chân ngài khóc lóc đến khàn cả giọng, miệng không ngừng lắp bắp cầu xin.

"Đừng đánh nữa mà... Đau quá Oa a a... Không muốn đâu.. Không chịu được nữa.. Hức..ô ..hức em đau quá oa a a"

Zhongli thở dài bất lực, mới bắt đầu mà đã thế này, chắc sẽ còn gian nan lắm đây.

Ôm cậu vào lòng dỗ dành một chút.

"Em có giận ta vì đánh em đau không?"

Childe lắc đầu nhỏ, dụi nước mắt thấm ướt cả một mảng áo tiên sinh.

"Không ạ."

"Em thấy bản thân có đáng bị phạt không?"

Childe khẽ gật đầu.

"Có ạ..Nhưng mà... Tư thế này đánh đau lắm, em chịu không nổi nữa hức.."

"Được rồi, vậy nằm sấp, lấy gối kê cao mông lên."

Childe ngoan ngoãn làm theo. Làm sai thì phải bị phạt. Dù sao vẫn đỡ đau hơn cái tư thế kia.

"Em chuẩn bị xong chưa? Ta bắt đầu nhé. Vì lộn xộn nên đánh lại từ đầu. 5 roi."

"Vâng." Childe ôm lấy cái gối trước mặt, run rẩy chờ đợi không biết khi nào roi sẽ quất xuống.

Hai roi đầu tiên đánh xuống, Childe tay siết chặt lấy đệm giường, nước mắt lại lã chã tuôn ra không ngừng. Âm thanh đau đớn nghẹn ở cổ họng, thút thít.

"Hức... Đau quá.. Hức ô ô ô."

Ba roi còn lại đánh rất nhanh, một roi đánh vào phần da mỏng nhất giao nhau giữa mông và đùi. Childe thét lớn, nước mắt thấm ướt cả một mảng đệm giường, hai chân quẫy đạp nhưng không dám trốn, sợ lộn xộn lại bị đánh bằng roi mây nữa.

Đau chết mất! Công tử có thể cảm nhận được từng lằn roi trên mông mình đang vừa đau rát vừa nhức nhối. Muốn xoa. Nhưng sợ bị khẻ tay nữa. Bây giờ mà đánh vào tay thì còn đau hơn đánh mông nữa nên không dám đâu. Nhưng mà mông đau quá...

Đầu nhỏ khẽ quay lại, Childe vươn tay kéo kéo áo người nam nhân, làm nũng.

"Tiên sinh... hức...Em đau quá... Ngài có thể.. hức ư ..xoa...hức giúp em một chút không."

Zhongli "..."

"Xin ngài đó... Đau muốn chết luôn hức..."

Nhìn người yêu như động vật nhỏ bị thương, khoé mắt hồng hồng, hàng mi có hơi run run, đáy mắt còn vương vài giọt lệ đang chực chờ chảy xuống. Zhongli khẽ cười, ngài bị dễ thương chọc trúng rồi, phải chiều theo em ấy thôi.

"Được, ta xoa xoa cho em." nói rồi tay ôn nhu nhẹ nhàng xoa xoa cho cậu.

Nghỉ một lát, thước tre lại nhịp nhịp đe dọa cái mông đáng thương của công tử.

"Lần sau còn lớn tiếng cãi lại ta không?"

Năm thước đánh xuống mông phải tại cùng một vị trí ngay giữa mông vài đùi, đánh chồng lên vết roi khi nãy. Childe đau đến oằn người lại, dịch eo tránh né nhưng chân bị tiên sinh nắm lại kéo về.

"Không dám.. Oa a a.. Đau... Em chừa rồi.. Em ư hức... biết sai rồi mà....."

Thước lại tàn nhẫn đánh xuống vị trí tương tự ở mông trái, hai phiến mông sưng đỏ đã lốm đốm những vệt xanh tím.

"Lần trước ta đã cảnh báo nếu em còn dám nói dối thì sẽ như thế nào?"

"Nói.. nói dối một chữ đánh 100 roi ạ... Hức nhưng..nhưng mà em đau lắm rồi.. đánh hỏng mất.. đừng mà hức...em xin ngài mà oa a a"

Zhongli lại cầm lên roi mây, tàn nhẫn đánh xuống một roi ngay đỉnh mông, ở giữa hai lằn roi cũ.

Khóc đến choáng váng, Childe bây giờ cũng không còn sức để quẫy đạp hay né tránh gì nữa, nằm im đợi roi, vùi đầu vào gối rấm rứt khóc, thanh âm đứt quãng.

"Đừng đánh nữa mà... Tiên sinh hức.. Em đau lắm rồi mà... Oa a a"

Zhongli nhìn cũng biết là không thể đánh thêm nữa. Nhìn mông bảo bối thảm quá, ngài xót. Khóc lóc nãy giờ mắt em ấy chắc cũng sưng rồi.

"Ngoan, lại đây. Ta không đánh em nữa."

Childe nghe thấy ngài không đánh nữa thì lập tức bò dậy nhào vào lòng tiên sinh khóc lớn. Bao nhiều uất ức đều khóc ra cả, khóc đến khàn cả giọng mới chịu ngừng lại. Zhongli đau lòng vỗ lưng giúp cậu thuận khí.

Nham vương đế quân dọn dẹp lại một chút. Sau đó liền ôn nhu bế người yêu nhỏ vào phòng tắm rửa lại lần nữa, rồi mới bế về giường cẩn thận bôi thuốc.

Childe gối đầu lên đùi tiên sinh, tay mân mê cơ bụng rắn chắc.

"Ngài còn giận em không ạ."

"Không. Em ngoan lắm."

Childe cười hì hì, sau đó liền không sợ chết mà vươn bàn tay hư hỏng trêu chọc vật nào đó khiến nó cương cứng dậy.

"Em đang chọc vào lửa đấy. Đừng hối hận."

Sau đó, Zhongli nắm lấy hai tay cậu đè xuống, áp lên.

"Ta định cho em nghỉ ngơi mà nếu em đã muốn vậy thì đêm này đừng hòng ngủ."

Mạnh mẽ lật người cậu lại.

"Nằm úp xuống. Nâng hông lên."

"A...Đừng mà..."

Không báo trước, cự vật nóng bỏng liền dứt khoát thâm nhập vào tiểu huyệt mềm mại. Sau đó, kịch liệt đâm rút.

"A.. Sâu quá... Không muốn... hức.."

Zhongli cười xấu xa, vỗ lên cái mông đáng thương một cái thật vang.

"Hư hỏng."

"A~"

.

.

.

.

.

.

.

Rạng sáng hôm sau

"Tha... Tiên sinh... không hức... Làm nữa liền hỏng..."

Childe run rẩy vươn tay nắm lấy đầu giường muốn trốn thoát, nhưng eo bị ôm lại kéo về. Sau đó, ở tư thế nửa quỳ nửa ngồi, bị bàn tay mạnh mẽ ôm hông ấn xuống, cự vật nóng bỏng lại một lần nữa đâm sâu vào hậu huyệt ướŧ áŧ.

Sau đó... không còn sau đó nữa. Childe bị làm đến ngất lần thứ ba trong đêm.

__________________________________

Mọi người nhớ vote và cmt ủng hộ mình nha

(๑˃ᴗ˂) ﻭ~

Không reup pls.

Chap sau:

"Nhớ kĩ những lời ta dặn đó. Tuyệt đối không được mạo hiểm. Không được bị thương. Cảm nhận được nguy hiểm thì rút lui ngay. Nếu không thì mông em sẽ đau. Rõ chưa."

"Vâng ạ."

.

.

"Có mùi của ma vật... và cả mùi của chiến đấu. Ma vật ở đây rất mạnh. Chắc sẽ là một trận khổ chiến đó. Nói chứ tôi thích vậy lắm, chúng ta cùng nhau chiến đấu thôi!"

Cuộc chiến này chắc sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ lắm đây. Ý chí chiến đấu của Childe đang dần sục sôi, thật là hưng phấn quá mà. Childe đã hoàn toàn ném lời cảnh cáo của tiên sinh ra khỏi não. Cậu không thể cưỡng lại được lực hấp dẫn của trận chiến khốc liệt trước mắt!