Những đường vân sáng như ẩn như hiện trên cơ thể rắn chắc, nổi bật là ấn nham trước ngực. Sắc vàng ánh lên lấp lánh từ các đường vân trên cơ thể, có màu sắc đẹp đẽ như màu đuôi tóc của ngài. Zhongli đang dần chuyển hóa về hình dạng nửa người nửa rồng, trên đỉnh đầu là hai chiếc sừng cứng cáp.
Công tử hiện giờ không có tâm trạng thưởng thức vẻ đẹp của tiên sinh nhà mình. Cậu nhận ra tình huống đang ngày càng trở nên nghiêm trọng. Bởi vì...
"Tiên...Tiên sinh? Cái đó... đừng mà..."
Zhongli một tay đè chặt hai tay Childe qua đỉnh đầu, mạnh mẽ cắи ʍút̼ lấy hai cánh môi đang khẽ mấp máy, tay còn lại mân mê khuếch trương tiểu huyệt. Dưới thân là "hai" dươиɠ ѵậŧ thô to đang sừng sững cạ vào bụng người dưới thân, độ nóng của cự vật làm Childe thoáng rùng mình.
Đầu lưỡi trêu đùa hai điểm anh đào kéo theo tiếng rêи ɾỉ phảng phất trong không gian yên tĩnh. Những nụ hôn trải dài để lại dấu vết nhàn nhạt như đánh dấu lãnh thổ, Zhongli lưu lại một ấn nham xinh đẹp trên bụng dưới của công tử, ngay phía dưới cơ bụng rắn chắc. Sau đó, liền ngậm lấy bộ vị nhạy cảm của cậu vào chậm rãi liếʍ mυ'ŧ.
"Ha...A...Tiên sinh"
Tiếng rêи ɾỉ thở dốc không ngừng phát ra từ cổ họng chàng thiếu niên, ánh mắt bao phủ bởi một tầng sương mỏng. Qua một lúc, dòng chất lỏng trắng mướt bắn ra, Childe bây giờ không còn sức lực, mặc cho người nọ lật qua lật lại. Chớp mắt đã thấy mình đang ngồi trên thắt lưng ngài, gương mặt thoáng ửng hồng.
"Ta đưa vào nhé"
Childe chợt lấy lại một tia thanh tỉnh, giác ngộ được tình hình hiện tại.
"A...Hức...Oa a a..Tiên sinh! Em vừa mới ra mà...Ư.hức"
Cao trào chưa hoàn toàn qua đi nên thân thể cậu vô cùng nhạy cảm, lại bị dươиɠ ѵậŧ thô to kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên kịch liệt run rẩy, dãy giụa muốn thoát khỏi bàn tay ngài.
"Lát nữa em có khóc thì ta cũng không dừng lại đâu."
Phần thân dưới không ngừng chà xát vào nhau, dươиɠ ѵậŧ cọ xát trêu đùa miệng huyệt, cám giác ngưa ngứa kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh cậu thiếu niên. Sau đó, đột ngột tấn công. Quá lớn rồi, cúc huyệt căng trướng như muốn xé rách, toàn thân run rẩy kịch liệt, hai tay công tử bấu chặt lấy bả vai tiên sinh, khóe mắt ửng hồng, vài giọt lệ bắt đầu tràn ra chảy xuống trên gương mặt xinh đẹp. Tiếng rên bắt đầu vang lên khẽ khẽ.
"Hức...Ư...To quá....Không cần..."
"Ngoan nào, thả lỏng một chút. Một lát sẽ không đau nữa"
Sau một hồi chật vật cũng đã vào hết, Zhongli vuốt ve thân thể cậu an ủi, chưa vội luật động.
Childe triệt để nằm sấp trên bả vai tiên sinh. Eo được bàn tay rắn chắc ôm trọn, một lúc sau hai dươиɠ ѵậŧ bắt đầu mạnh mẽ cắm rút.
"Chậm...Ư...chậm một chút..."
Hai cự vật thô to cắm sâu vào bộ vị yếu ớt, kịch liệt đâm rút không ngừng, bọt trắng qua ma sát mà tràn ra khỏi miệng huyệt, chảy xuống trên đôi chân thon dài trắng muốt. Chiếc giường không ngừng phát ra những tiếng cọt kẹt khiến người ta đỏ mặt, chăn nệm tự bao giờ đã bị dày vò đến nhàu nát, có một chiếc gối thậm chí đã an yên nằm dưới đất cạnh giường. Tất cả đều là dấu vết để lại từ cuộc chiến đấu kịch liệt của hai người nọ.
"Ô..Không cần...Bụng em khó chịu..."
Zhongli lật người lại, để cậu thiếu niên nằm úp sấp, hai tay nắm lấy hông cậu nâng lên, tiếp tục ra vào, mỗi lần đều đâm vào nơi sâu nhất đồng thời kɧıêυ ҡɧí©ɧ vị trí nhạy cảm, kéo theo âm thanh rêи ɾỉ cùng tiếng khóc gợϊ ȶìиᏂ.
"Hức...đừng mà..không cần...A~"
Zhongli vỗ lên mông cậu một cái, vang lên âm thanh khiến Childe không khỏi đỏ mặt.
"Hạ eo, nâng mông lên"
"Oa...A..Sâu quá..Không cần...A~"
Cự vật căng trướng ma sát vách huyệt âm nóng, Zhongli mân mê bắp đùi trắng noãn, kịch liệt đâm rút vang lên tiếng va chạm của da thịt. Tiếng gầm trầm thấp khẽ phát ra từ cổ họng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đồng thời bắn ra, dính nhớp trên cơ bụng rắn chắc của công tử, từ tiểu huyệt mấp máy cũng tràn ra không ít chảy xuống nệm giường. Childe thở hổn hển nằm bẹp trên đệm, ánh mắt mơ màng.
Nam nhân nắm lấy hai chân cậu lật lại, nâng đôi chân thon dài đặt lên bả vai, hôn xuống cánh môi mỏng, chậm rãi cắи ʍút̼ đến tận cuống lưỡi, tham lam xâm chiếm khắp khoang miệng, nụ hôn sâu nóng bỏng đến ngạt thở. Bả vai bị xô mạnh, Zhongli lưu luyến tách môi ra.
Cảm nhận được cự vật bên trong dường như đang trướng lên, Childe cắn mạnh lên bả vai tiên sinh, lưu lại vết tích còn lốm đốm vài giọt máu chảy xuống.
"Ngài lại muốn làm gì, còn chưa chịu rút ra?" Childe trừng lớn mắt.
"Đêm nay em không được ngủ đâu" Zhongli ôn nhu vuốt ve, lưu lại một dấu răng trên bắp đùi gợi cảm.
Nói rồi hai bàn tay đan chặt vào nhau, hai cự vật thô to tiếp tục vận động mạnh mẽ tấn công cúc huyệt đã ẩm ướt mềm mại, âm thanh bạch bạch của da thịt đập vào nhau vang lên trong hoàng hôn tịch mịch.
_________________
Chăn đệm bấy giờ đã thành một mớ hỗn loạn, người nam nhân vẫn không hề có dấu hiệu muốn dừng lại, còn cậu thiếu niên nọ đã hoàn toàn kiệt sức. Hai tay mệt mỏi siết chặt lấy đệm giường, tiếng rên ngắt quãng cùng hơi thở hỗn loạn.
"Oa...Em chịu không nổi nữa"
Childe thút thít khóc, cầu xin tiên sinh thương tiếc.
"Ngài...Hức... Ô ô ô..Tha..."
Người nam nhân ôm cậu vào l*иg ngực ấm áp, tay khẽ vuốt ve gáy an ủi, tiếp tục lưu lại một vệt hồng trên cần cổ mảnh khảnh.
"Cầu ngài. Em chịu không nổi!"
"Đừng làm nữa mà Oa...A..."
"Ô hức...Không cần"
Childe cố lết thân thể muốn thoát khỏi, nhưng rất tiếc liền bị vòng tay người nọ mạnh mẽ ôm trọn kéo về. Childe tuyệt vọng chôn mặt vào ga giường nức nở.
"Ta đã bảo dù em có khóc thì ta cũng không dừng lại đâu."
"Tiên sinh!!!!!!"
"A...Ô...Không muốn nữa..."
"Hức...huhu...Ngài là đồ rồng không biết tiết chế!"
"Mau dừng lại! A...Ô...Hức"
Chết tiệt. Tiếng khóc của em ấy thật gợi cảm, khóe mắt ẩm ướt hồng hồng thật sự dễ thương không chịu được. Làm ta càng muốn bắt nạt em thêm nữa. Nghĩ vậy, Zhongli bế cậu lên, tấm lưng ướt đẫm mồ hôi dán sát vào khuôn ngực cứng cáp, lại là một màn tiến công thô bạo.
"Hngg....A..."
Sau đó, Childe một ngón tay cũng không động đậy được, triệt để bất tỉnh tới sáng.
____________________________________
E hèm..nhắc nhẹ là Zhongli chưa có xử tội công tử đâu hjhj =))))
Nghe đồn chap sau có bạn nhỏ xù lông bật lại tiên sinh Ộ-Ộ
Nhớ vote với cmt cho tui nhenn minna (๑˃ᴗ˂) ﻭ~
Không reup pls.
"Khi nào thì ngài cởi xích cho em?"
"Để xem khi nào em biết lỗi và ngoan ngoãn đến nhận phạt."
"Không! Ngài không có quyền gì nhốt em cả! Em muốn đi đâu là gì là quyền tự do của em."
"Em đừng chọc giận tôi. Em sẽ phải hối hận đấy"
"Ngài không cởi xích. Được thôi, em tự làm!"
"EM ĐỪNG CHỌC ĐIÊN TÔI"