Tiên Sinh Đừng Giận Mà

Chương 9: Chép phạt

Ngày hôm sau, mông cậu tuy đã bớt sưng so với hôm qua nhưng các vết đánh bắt đầu tối màu lại, chạm vào vừa đau vừa nhức. Ngồi trên ghế gỗ ăn sáng mà ứa cả nước mắt, Zhongli thấy cũng xót nhưng quyết định mặc kệ, có đau mới biết lần sau đừng làm mấy điều ngu ngốc nữa.

"Ta đi giải quyết công chuyện, em ở nhà chép phạt 1000 lần "Em biết sai rồi. Em không dám để bàn thân gặp nguy hiểm nữa. Trước khi ra ngoài phải xin phép. Không được nói dối lừa gạt tiên sinh." Đồ ăn trưa để trên bàn, tối ta sẽ về, ngoan ngoãn một chút nếu không em tự biết hậu quả."

Childe nghe xong thì bĩu môi tủi thân hết sức, ánh mắt buồn bã:

"1000 lần nhiều quá, em chép không nổi..."

Zhongli tiến lại gần, tay giữ gáy cậu kéo lại nhìn mình, ánh mắt nghiêm túc và nguy hiểm, trầm giọng khẳng định:

"Thiếu 1 lần liền đánh thêm 1 roi, còn trả giá nữa liền thêm 100 roi."

Childe khóc không ra nước mắt, thật là ác độc mà...

"Vâng. Em biết rồi ạ. Em sẽ chép phạt ạ."

Nham vương đế quân nghiêng đầu cắn lên đôi môi đỏ hồng trước mặt, đầu lưỡi chầm chậm xâm nhập khoang miệng. Tay khẽ vuốt mái tóc lộn xộn của Childe chỉnh lại gọn gàng, vẫn là sợ cậu chép phạt mông đau chịu không nổi, tối lại chuẩn bị thảm hơn hôm qua, liền lấy một tấm đệm bông lót sẵn trên ghế gỗ.

"Ngài đi cẩn thận ạ."

_______________________________

Childe loay hoay đến trưa. Một tên thích tự do bay nhảy như cậu thấy cái việc ngồi đây chép phạt rất chi là nhàm chán và vô nghĩa, cố gắng kiềm chế bản thân ngồi yên chậm chạp lia bút, miễn cưỡng cũng chỉ mới được gần một nửa.

Ăn trưa xong lại tiếp tục viết, viết viết vài canh giờ sau được khoảng 300 lần thì mi mắt bắt đầu muốn đóng lại...liền gục xuống bàn ngủ ngon lành.

Đến lúc cậu tỉnh lại mở mắt nhìn đồng hồ thì đã là 6 giờ tối, nghĩa là chỉ còn chưa đến nửa canh giờ trước khi tiên sinh về. Liền vô cùng hoảng hốt, nét chữ nguệch ngoạc xiên vẹo rồng bay phượng múa mà viết. Nhưng đã muộn. Đến khi Zhongli bước qua cửa thì vẫn còn tận gần 100 lần chưa viết xong. Thôi xong.

Childe ánh mắt cầu khẩn đáng thương nhìn ngài, khẽ cầu xin:

"Tiên sinh..Em..Ngài cho em thêm nửa canh giờ nữa em liền viết xong ạ."

Zhongli tiến lại bàn cầm lên xấp giấy nhìn nhìn. Nét chữ cũng khá ngay ngắn, nhưng đến mấy tờ cuối mực như vừa mới viết thì rồng bay phượng múa, nhìn là biết vội vã viết.

"Em làm gì mà còn chưa viết xong? Mấy trang này sao chữ xấu thế hả?"

Cậu không dám nói dối để tội thêm nặng, hai tay vì khẩn trương mà bấu chặt vào nhau, thành thật khai báo:

"Em..mệt quá nên ngủ quên ạ. Vẫn còn.. hơn 80 lần chưa viết ạ..."

Zhongli đặt xấp giấy xuống bàn, xốc cậu lên bế qua phòng ăn.

"Ăn đi, đều là món em thích."

Childe nhìn một bàn đều là thức ăn ngon, nhưng nghĩ đến lát mông lại phải chịu khổ thì khẩu vị cũng giảm đi không ít. Cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ăn hết thức ăn. Biết sao được, ăn no mới có sức chịu đòn.

Sau khi ăn cơm thì quỳ ngăn ngắn ở bên giường đợi tiên sinh. Sắc mặt Childe chợt thay đổi khi thấy tiên sinh tiến vòng phòng, trên tay cầm thêm 1 cây roi trúc và một cây thước tre mỏng dài. Mồ hôi lạnh liền chảy xuống, hai tay bất giác đưa ra sau che mông nhỏ.

"Em thật sự đau lắm rồi mà."

Zhongli ngồi xuống giường, lạnh giọng ra lệnh.

"Đưa tay."

Childe sợ hãi đưa tay trái ra, bị Zhongli nắm chặt giơ cao khỏi đầu cậu, bắt cậu duỗi thẳng tay, thước nhịp nhịp.

"Còn hơn 80 lần chưa viết. Tôi liền đánh em 80 thước. Có ý kiến?"

Childe sợ hãi muốn rụt tay lại nhưng đã bị giữ chặt, không dám phản kháng nữa. Giọng run rẩy đáp:

"Vâng..vâng ạ. Xin ngài nhẹ tay..em sợ."

Chát

"Ư....Hng"

Tiếng rêи ɾỉ khẽ thoát ra khỏi cổ họng sau một thước đánh xuống. Một vệt hồng hồng bao phủ nửa bàn tay cậu. Đau đớn nóng rát.

Chát chát chát chát

"A...Hức" Khóe mắt cậu đỏ lên

Chát chát chát chát chát

Chát chát chát chát chát

Sau hơn 20 thước, bàn tay đã sưng lên một vòng, không còn chỗ nào lành lặn.

"Ư..hức..Tiên sinh hức...Em đau quá hức..."

Chát chát chát chát chát

Chát chát chát chát chát

Đôi vai Childe khẽ run rẩy, mặt rúc vào cánh tay khẽ rơi nước mắt. Đánh được 30 thước, tay cậu đã đỏ sẫm, có chỗ còn hơi tím lại. Zhongli thấy vậy cũng hơi động tâm, sợ đánh nữa liền phá da đổ máu.

"Đưa tay kia đây."

Tay trái vừa được buông tha thì thêm 10 thước nữa lại liên tục quật xuống tay phải không thương tiếc. Cậu đau đến vô thức rụt mạnh tay lại. Đưa đôi mắt ướt đẫm nhìn ngài, tay vì bị đánh đau mà run rẩy xoa xoa, giọng đứt quãng cầu xin:

"Hức..ô..Tiên sinh...hức...Đau..Ngài đánh đau quá hức..Em chịu không nổi nữa."

Zhongli thấy cậu không ngoan ngoãn chịu phạt, kéo tay cậu lại quật thêm 10 thước thật mạnh xuống.

CHÁT CHÁT CHÁT CHÁT CHÁT

"A...ô ô ô....Hức...Đau quá...hức...thật đau quá hức.."

Bàn tay đáng thương chồng chéo các vệt đỏ tím, run rẩy lợi hại.

"Còn dám rụt tay lại nữa. Tôi đánh gãy tay em"

Chát chát chát chát chát

"Ư...Đau..hức..Em thật không dám nữa.."

Chát chát chát chát chát

"Oa a a ...Em đau chết mất huhu"

Zhongli cuối cùng cũng dừng tay, không nỡ đánh hỏng tay cậu, đặt thước xuống cầm lấy hai tay cậu xoa xoa.

"Việc chép phạt xem như bỏ qua. Em nói xem còn tội gì chưa xử?"

Childe nức nở, giọng nghẹn ngào:

"Còn..hức...Viết thư lừa gạt ngài ạ. Ngài ơi, em thật sự đau lắm rồi mà hức.. Ngài tha cho em đi mà hức.."

Zhongli hừ lạnh.

"Không."

_________________To be continue______

Tiên sinh dữ dằn quá, mọi người có thấy tiên sinh nghiêm khắc quá hong ٩ (◕‿◕) ۶

40 vote có chap mới nhenn mina (๑˃ᴗ˂) ﻭ~

Spoil chap sau:

Không reup pls.