Hôm nay là một ngày đẹp trời, Childe vui vẻ dạo vài vòng trên con đường tấp nập người qua lại ở cảng Liyue. Cậu vừa xử lý xong vài công việc giấy tờ ở ngân hàng Bắc Quốc, hiện tại tới Vạn Dân Đường tìm vài món ăn ngon đem về ăn cùng tiên sinh.
"Hm..ăn gì đây nhỉ. Tiên sinh nhà mình chắc là thích vài món ăn thanh đạm."
Nghĩ vậy liền gọi 2 phần há cảo hấp cùng một phần măng chua tươi lửa nhỏ.
Đột nhiên, cảm nhận được có người đang muốn tiếp cận mình, một bóng người mặc áo choàng đen chợt vυ't qua, lấy đi bao đồ ăn nóng hổi trên tay cậu. Childe liền đuổi theo, tên nào không có mắt lại đi chọc phải mình, hôm nay ta liền đập ngươi đến cha mẹ cũng nhận không ra. Hừ.
Đi vào một con hẻm, bóng đen liền dừng lại, quay lại đối diện với cậu
"Thưa ngài, xin thứ lỗi vì không còn cách nào khác mới làm vậy để dẫn ngài tới đây."
Childe biểu cảm nghiêm túc, lấy lại túi thức ăn
"Rốt cuộc là chuyện gì?"
Một cuộn giấy nhỏ được đặt vào tay cậu.
"Thưa ngài, đây là kế hoạch bí mật lần này. Bởi vì La Signora đã hy sinh trong trận chiến với Vị thần ở Inazuma Baal. Lần này, Fatui muốn phái ngài đến đó điều tra."
Trong lòng Childe thoáng bất an. Không phải chứ? Bây giờ mình mà đến đó khác nào tự chui đầu vô chỗ nguy hiểm? Nhưng nhìn vào kí hiệu khẩn cấp trên mật thư, liền biết lần này mình không thể chuyển nhượng hay thoái thác nhiệm vụ được rồi. Vị quan chấp hành thứ 11 của Fatui kĩ lưỡng xem nội dung nhiệm vụ, rồi lặng lẽ thở dài.
"Ta biết rồi, ta sẽ sớm thu xếp hành trang."
Người nọ cúi đầu chào
"Vâng. Chúc ngài thượng lộ bình an."
Childe đi ra khỏi con hẻm, chầm chậm bước về nhà. Cậu nghĩ lần này nếu như để tiên sinh biết được nhiệm vụ, liền nhốt cậu ở nhà khóa cửa kiên quyết không cho đi. Nhưng mà tình trạng khẩn cấp, nhiệm vụ bắt buộc, cậu thật sự không còn cách nào khác. Tính toán làm sao để dỗ ngọt ngài Đế quân nhà mình, sau đó âm thầm đi làm nhiệm vụ.
Tay đẩy cửa, khuôn mặt liền nở một nụ cười rạng rỡ
"Tiên sinh, em về rồi đây. Ngài xem em mang về mấy món ngài thích ăn nè"
Zhongli đặt tách trà xuống, khẽ gọi
"Lại đây"
Childe liền vui vẻ chạy tới, đặt đồ ăn lên bàn rồi ngồi lên đùi ngài, đầu cọ cọ vào l*иg ngực rắn chắc. Sau đó, liền thực hiện kế hoạch rù quến phu quân nhà mình. Chân khẽ cọ vào bộ vị nào đó, đầu lưỡi rụt rè liếʍ lên đôi môi hồng thuận, tay ở sau gáy vuốt ve. Sau đó, là một nụ hôn mạnh mẽ đến khi không còn đủ dưỡng khí nữa mới chịu buông tay.
"Là em tự tìm lấy, lần này đừng hòng xin tôi tha cho hay bảo không cần nữa không muốn nữa gì gì đó nhé."
Nói rồi Zhongli liền bế cậu lên, bước chân nhanh chóng tiến tới bên giường, nhẹ nhàng đặt cậu xuống rồi áp lên, kịch liệt hôn tới. Một tay cởi đồ của cậu, một tay ở trên đầu nhũ hoa khẽ vân vê, đầu lưỡi mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ bên còn lại, Childe khẽ rên lên một tiếng thoải mái.
A~ Ngài chậm..hng..chậm một chút
Zhongli lấy một ít cao bôi trơn, đưa hai ngón tay vào tiểu huyệt mơn trớn, khẽ cắn nhẹ lên điểm anh đào của Childe.
Ha...Ư..hng...Ngài chậm hức..em đau...A..
Cũng đã 1 tháng kể từ lần cuối hai người làm, tiểu huyệt có chút chưa thích nghi kịp, siết chặt lấy hai ngón tay của Zhongli.
"Em thả lỏng một chút. Ngoan." Zhongli khẽ liếʍ lên tai cậu, nói khẽ:
Ưʍ...ư..hức..A tiên sinh..Em hức chịu không nổi a~
Ngón tay thứ ba vừa tiến vào, khóe mắt Childe liền ngân ngấn nước, khó chịu xoay eo muốn trốn. Nhưng liền bị Zhongli giữ lại, một tay mạnh mẽ ôm chặt eo cậu, tay còn lại vẫn ôn nhu khuếch trương. Có chút khó nhịn, tốc độ liền tăng nhanh, kéo theo tiếng rêи ɾỉ đứt quãng của người dưới thân. Zhongli khẽ vuốt ve gáy cậu.
"A...Hnggg..Phu quân ngài..A..đưa vào đi hngg..."
"Em ráng nhịn một chút, nếu không lát nữa ta đưa vào sẽ không chịu nổi"
Childe thấy tốc độ quá lề mề, bắt đầu không có kiên nhẫn vươn tay cởi đồ của đế quân, sau đó liền ngậm dươиɠ ѵậŧ thô to vào khoang miệng, chậm rãi liếʍ mυ'ŧ.
"Em...một lát nữa đừng có mà hối hận."
Chide nhếch khóe miệng, ánh mắt quyến rũ nhìn tiên sinh nhà mình, đầu lưỡi đảo một vòng qυყ đầυ, tay còn lại khẽ vuốt ve dươиɠ ѵậŧ thô to. Ánh mắt Zhongli chợt lạnh, muốn nhẫn một chút nhưng hành động của Childe đã khiến tia lý trí cuối cùng còn sót lại đánh gãy. Lập tức đè người kia xuống, mạnh mẽ nâng côn ŧᏂịŧ đâm vào tiểu huyệt khít chặt. Mang theo một tiếng la thất thanh của vị công tử nọ.
"A....Oa..a...đau quá ư ư...Của ngài lớn quá...không vừa nổi đâu ư..hức.."
Chỉ vừa mới vào được phần đỉnh, căn bản vẫn chưa khuếch trương đủ, dươиɠ ѵậŧ thô to bị tiểu huyệt siết chặt lấy. Zhongli vươn tay lấy cao bôi trơn, đổ một lượng lớn lên tiểu huyệt, rồi dùng sức dứt khoát đâm hết côn ŧᏂịŧ vào.
Oa ô ô ô.... tiên sinh...ức..hức...đau quá ..ô..hức
Zhongli khóe môi khẽ nhếch
"Không phải càng đau em càng thích sao? Miệng la đau mà chỗ này hưng phấn quá nhỉ"
Bàn tay vị Đế quan nắm lấy tiểu đệ đang cương cứng rỉ nước của công tử, xấu xa mà vẽ một vòng trên qυყ đầυ nhạy cảm, dùng một ít cao bôi trơn mạnh mẽ đùa nghịch.
Hư...ư...chậm...ư..một chút
Dươиɠ ѵậŧ đâm rút kịch liệt, lần nào cũng chính xác đâm thật sâu đỉnh vào vị trí nhạy cảm, kéo theo những tiếng rêи ɾỉ ái muội
A~ Ưʍ...sâu quá ư hức...
Sau một hồi vận động kịch liệt, thể lực cũng dần cạn kiệt. Childe giờ đây đang gối đầu trên cánh tay rắn chắc của tiên sinh nghỉ ngơi, một ngón tay cũng không còn sức động.
"Nè. Tiên sinh ngài đúng là không biết tiết chế gì cả. Em đã kêu ngài đủ rồi mà vẫn không chịu buông tha cho em. Đồ xấu xa."
Vị đế quân nào đó dù bị mắng cũng không thay đổi biểu tình, tay ôn nhu khẽ vuốt ve mát xa cho cái eo đau nhức vừa chịu đủ giày vò của công tử.
"Em đói rồi đúng không, để ta mang đồ ăn tới rồi chúng ta cùng ăn."
Xoa xoa đầu dỗ dành người yêu đang xù lông, Zhongli đến bên bàn bày ra đồ ăn Childe mua, vì hộp giữ nhiệt tốt nên đồ ăn vẫn còn ấm.
___________Đêm hôm đó_________
Childe sau khi xác định tiên sinh nhà mình đã ngủ say, liền ôm cái eo đau nhức lén lút cầm lấy vài vật dụng cần thiết bỏ vào túi đóng gói lại, rồi rón rén lách ra khỏi cửa đi làm nhiệm vụ. Trong lòng có chút cảm giác áy nãy. Thôi thì xong xuôi rồi về thỉnh tội với tiên sinh sau vậy. Tới lúc đó thì thành thật mà nhận tội, ngài muốn phạt sao cũng được. Trước mắt là phải hoàn thành cái nhiệm vụ này và bảo toàn tính mạng. Cậu là còn muốn quay về gặp tiên sinh a...Nghĩ là lại buồn, thật ra cũng có tính toán rủi ro, nên đã viết một lá thư tạm biệt gửi lại cho Hutao nhờ đưa cho tiên sinh giúp. Bảo là nếu một tuần sau mà không thấy cậu thì gửi cho tiên sinh.
"Thân gửi phu quân,
Sau một đoạn thời gian dài chúng ta bên nhau.
Em vẫn cảm thấy chúng ta có nhiều điểm bất đồng.
Ngài thân là một vị thần cao quý.
Em lại là quan chấp hành của Fatui. Chúng ta căn bản không cùng một phe.
Thời gian qua đều là em lừa gạt ngài. Em chưa bao giờ yêu ngài cả.
Chúng ta kết thúc đi. Không hẹn ngày gặp lại.
Tạm biệt."
Lúc viết ra mấy dòng này, Childe đã hạ quyết tâm phải làm cho tiên sinh tin là mình phản bội ngài. Có thế ngài mới không biết được sự thật cậu đã hy sinh vì nhiệm vụ. Có thế...ngài mới không đau lòng mà khóc vì cậu...Như vậy tiên sinh mới có thể vui vẻ sống tiếp một cuộc sống hạnh phúc mà không có cậu. Childe chính là tính toán muốn Zhongli có thể quên đi cậu, dù có thay thế tình yêu bằng thù hận..cũng được.
Nhưng mà ai ngờ đâu, Hutao tự nhiên có cảm giác bất an khi nhận được lá thư này, khuôn mặt Childe khi đó như thể có điều gì khó nói, có chút không nỡ cùng đau lòng. Vì vậy, sáng hôm sau liền tìm gặp Zhongli mà kể cho ngài nghe về chuyện lá thư và giao lá thư cho ngài.
Đọc lá thư, cái nội dung lừa con nít hả. Bộ ta ngu ngốc tới nỗi không biết tình cảm thật của em dành cho ta chắc? Thư từ biệt cái gì????!!! Lại thiếu đánh đúng không? Zhongli vô cùng phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ:
CHILDE. ĐỢI. TÔI. TÌM. ĐƯỢC. EM. LIỀN. THẢM.
_________________To be continue______
Mọi người đoán xem số phận công tử sẽ ra sao hjhj (° ◡ ° ♡)
Nếu hay mong được mọi người ủng hộ, có động lực sẽ viết tiếp (〃 ▽ 〃) Mọi người vote với cmt nhiều thì tui sẽ ra chap nhanh nha~
Không reup pls.