Nhật Ký Của Thanh Lãnh Sư Tôn

Chương 9: Thế thân của Sư tôn thanh cao - Hắc Huyền

Chương 9: Thế thân của Sư tôn thanh cao - Hắc Huyền

Một trăm năm trước.

Ma giới.

Bên trong tẩm điện của Ma Tôn Dạ Phượng.

“Ư ư ư… Ư ư ư…”

Mặt mày của nam sủng Hắc Huyền thanh tú, ngũ quan sáng ngời chính trực, còn da thì trắng như tuyết. Mặc một bộ y phục trắng, gã quỳ trên mặt đất, với tư cách là một Ma tu ở Ma giới mà nay gã lại ăn mặc như thần tiên ở trên Cửu Trùng Thiên. Thực ra khi ăn mặc như vậy gã lại có chút dáng vẻ của thần tiên.

Nếu nhìn kỹ khuôn mặt của nam sủng Hắc Huyền, gã là một ma tu trẻ tuổi ở Ma giới nhưng lại hơi giống Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền của Thiên giới. Đặc biệt là cặp mắt đan phượng và đôi con ngươi màu đen kia của gã.

Ma Tôn Dạ Phượng nhìn trúng điểm này của Ma tu Hắc Huyền mới cho gã làm nam sủng, cho phép gã hầu hạ bên cạnh hắn cả ngày.

“Ư ư ư… Ư ư ư…”

Nam sủng Hắc Huyền quỳ gối ở giữa hai chân Ma Tôn Dạ Phượng, gã đang “thổi sáo” giúp Dạ Phượng. Đây cũng là lần đầu tiên gã “thổi sáo” giúp nam nhân nên kỹ thuật rất là ngắc ngứ, há miệng ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ lớn ở dưới háng Dạ Phượng, trong miệng gã phát ra những thanh âm nức nở không rõ, nước miếng chảy dọc xuống theo cánh môi mỏng màu đỏ.

“Ư ư…” Trong miệng nam sủng Hắc Huyền có hai cái răng nanh dài. Đây là lần đầu tiên gã thổi sáo giúp nam nhân nên răng nanh của gã đã cọ vào thân dươиɠ ѵậŧ của Ma Tôn Dạ Phượng. Khi trên cán dươиɠ ѵậŧ xuất hiện một hàng dấu răng nhợt nhạt màu đỏ, cổ của gã lập tức bị một bàn tay bóp chặt lấy.

“Ư ư… Thanh Huyền biết sai rồi.” Cả khuôn mặt của nam sủng Hắc Huyền đỏ bừng cả lên do thiếu oxy. Đôi mắt phượng của gã rưng rưng, khóe mắt tràn ra mấy giọt nước mắt, gã nức nở nói.

“Biết tiếp theo ngươi phải đi đâu chưa?” Ma Tôn Dạ Phượng buông lỏng tay phải đang bóp chặt cổ của nam sủng Hắc Huyền ra, hắn lạnh lùng nói.

“Dạ, Thanh Huyền biết ạ.” Nam sủng Hắc Huyền vốn cũng không có tên là Hắc Huyền, hai chữ “Hắc Huyền” là do Ma Tôn Dạ Phượng đặt cho gã. Còn Ma Tôn Dạ Phượng muốn gã phải tự xưng là “Thanh Huyền” lúc thường ngày.

Thế là.

Trên vách tường ở lối vào Ma giới xuất hiện một cái mông tuyết trắng tròn mẩy của Ma tu Hắc Huyền. Gã bị phạt làm nô ɭệ giương mông ở vách tường này một tháng. Bất cứ kẻ nào ở Ma giới cũng có thể cᏂị©Ꮒ gã, mà gã cần phải hầu hạ tử tế cho mỗi một cây dươиɠ ѵậŧ cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα mình.

“Cái mông mới tới này đúng là vừa trắng lại vừa mềm, c̠úc̠ Ꮒσα cũng khít đấy nhỉ…” Một tên tay sai Ma giới dùng ngón giữa tay phải cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα hồng nhạt của nam sủng Hắc Huyền. Cảm nhận được thịt trong c̠úc̠ Ꮒσα vây chặt lấy ngón giữa của bản thân, hắn ta cũng không kìm được mà tán thưởng.

“Ngươi mau chóng làm nhanh lên, bao nhiêu người chúng ta còn đang chờ đấy.” Lại thêm một tên tay sai Ma giới khác thúc giục, dươиɠ ѵậŧ trong đũng quần kia của hắn ta đã cương lên.

“Đúng rồi nhanh lên đi…”

“Đợi lát nữa ta cũng phải cᏂị©Ꮒ cái mông này mới được, để nó cảm nhận được sự dũng mãnh của đại nhân ta đây.”



Hơn mười tên tay sai Ma giới vây ở một chỗ, buông lời bình phẩm cái mông của Ma tu Hắc Huyền.

“Ư ư…!” Ma tu Hắc Huyền cảm nhận được một cây dươиɠ ѵậŧ thô dài cắm vào mông mình, hơn nữa đã bắt đầu mãnh liệt ra vào. Gã cảm thấy nhục nhã cực kỳ, nhưng lại chỉ có thể cứng rắn chịu đựng. Ai bảo gã bây giờ là nam sủng của Ma Tôn Dạ Phượng chứ, Ma Tôn Dạ Phượng phạt gã làm nô ɭệ giương mông ở vách tường này một tháng, nên trong một tháng kế tiếp gã chỉ có thể không coi bản thân là con người mà là đồ vật để người ta sử dụng.

Một tháng sau.

Bên trong tẩm điện của Ma Tôn Dạ Phượng.

Nam sủng Hắc Huyền trần trụi toàn thân, dươиɠ ѵậŧ dưới háng của gã bị đeo khóa trinh tiết, gã quỳ rạp trên mặt đất và nâng cao mông lên, tác dụng của gã là làm một cái giá cắm nến đủ tư cách. Gã bị bắt phải làm giá cắm nến một tháng, còn dươиɠ ѵậŧ dưới háng gã bị bắt phải đeo khóa dươиɠ ѵậŧ một năm trời, gã phải cấm dục cả một năm.

“Hắc Huyền, ngươi cảm thấy ta đang sỉ nhục ngươi à?” Ma Tôn Dạ Phượng đặt cây đèn dầu ở trên lưng của nam sủng Hắc Huyền, hắn mở miệng nói.

“Hắc Huyền không dám, có thể trở thành nam sủng của Ma Tôn đại nhân là vinh hạnh của ta.” Nam sủng Hắc Huyền trả lời như vậy.



Ma tu Hắc Huyền làm nam sủng trong vòng một trăm năm, nói cách khác, gã đã làm thế thân cho Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền suốt một trăm năm.

Mãi đến khi vị Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền chân chính kia bị tước bỏ tiên tịch, trở thành người phàm rồi bị Ma Tôn Dạ Phượng mang vào Ma giới, Ma tu Hắc Huyền mới bị Ma Tôn Dạ Phượng vứt bỏ không chút lưu luyến nào.

Tuy Ma Tôn Dạ Phượng không có chút lưu luyến nào cả.

Nhưng ma tu Hắc Huyền lại hơi tiếc, gã luyến tiếc sự đối xử mạnh bạo và ngang ngược của Ma Tôn Dạ Phượng, luyến tiếc cả sự dịu dàng và yêu chiều của hắn với gã. Nhưng nếu muốn gã đi tranh sủng với Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền đã bị biến trở thành người phàm kia thì gã lại không có cái gan ấy.

===========

P/s: Vậy là phần II đã kết thúc, mình sẽ cập nhật phần III trong thời gian sớm nhất nhé