Phương Tiểu Nhã nhìn ba chồng đẹp trai gàn trong gang tấc, cằm bị ông nhéo đau, cô đưa tay lên phủ lên bàn tay mát lạnh của ông: "Ba ba, con càng lo lắng ngài đẩy con ra." . "
Hồng Văn Sơ khẽ nhếch môi mỏng, buông lỏng lực tay véo cằm cô, thuận tay nắm cổ tay cô, lạnh giọng nói: "Nếu như mê đắm như vậy, trước tiên thử qua cửa thứ nhất đi."
Phương Tiểu Nhã không hiểu ý trong lời nói của ông, liền bị ông chuyển tay xuống đũng quần của ông.
Cảm giác nóng rực của khối phồng phòng làm mặt Phương Tiểu Nhã đỏ bừng, Hồng Văn Sơ, đây
là có ý gì?
Ông không thân mật với phụ nữ, tính cách thật của ông can đảm và dữ tợn như vậy sao?
Rõ ràng là ông không tin tưởng cô, cô cũng đã sẵn sàng cho một cuộc chiến kéo dài.
Nhưng tại sao phong cách hội họa lại đột ngột thay đổi như thế này?
"Hừ. Thế nào? Cái gọi là thích của con dâu chính là "Diệp Công hiếu long"* sao?"
*Diệp Công hiếu long là một câu thành ngữ dùng để chỉ người bề ngoài thì tỏ ra rất say mê một sự vật nào đó, nhưng thực tế lại không thực lòng, cũng là để chỉ người chỉ biết lý thuyết mà không biết thực tế.
Phương Tiểu Nhã dùng sức nắm chặt tay, nhìn ông cười: "Con rất vui mừng, ba ba. Con biết ba không tin con, con không thể xé tim ra cho ba thấy. Nhưng mà, ý ba ba, con sẵn lòng. "
"Ồ? Vậy thì bắt đầu đi. Con dâu thích ba chồng của ta."
Phương Tiểu Nhã ngồi xổm xuống, Hồng Văn Sơ từ trên cao nhìn xuống, có thể nhìn thấy chiếc quần tất đen và quần an toàn trong chiếc váy đen của cô, vùng tam giác riêng tư của cô được bao bọc bảo vệ bởi tầng tầng lớp lớp hàng rào, ngược lại khơi dậy những nhân tố xấu của con người, muốn xé nát chúng, lộ chân thật.
Phương Tiểu Nhã không nhìn thấy sự u ám trong mắt ba chồng, cô dùng cả hai tay cách quần âu của ông xoa bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đang ngủ nhưng to đến đáng sợ của ông.
Hồng Văn Sơ
cảm thấy bàn tay nhỏ của con dâu chạm, cọ xát trên bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình, kí©ɧ ŧɧí©ɧ sinh lý, phản bội đạo đức, một mạch đều dồn lên đầu ông.
Chính xác ông không thiếu oanh oanh yến yến vây quanh và thậm chí tự nhào vào, nhưng ông đã quen lạnh tình, bình thường hiếm khi thủ da^ʍ cũng rất ít làm, ông không phải là người quan tâm đến ham muốn.
Tuy nhiên, ngay khi tay của con dâu đặt vào, ông cảm thấy vùng bụng dưới nóng ran, côn ŧᏂịŧ to của ông có dấu hiệu thức tỉnh.
Khi cô thực sự bắt đầu vuốt ve loát lên loát xuống, Hồng Văn Sơ chỉ cảm thấy tê dại như bị điện giật.
Trên thực tế, động tác của cô rất đơn giản và trúc trắc, thậm chí nó còn khiến ông hơi đau một chút.
Tuy nhiên, chính những động tác không thuần thục, không có kỹ xảo gì của cô ngược lại khiến ông cảm thấy dễ chịu.
Cơn đau nhẹ trên thân gậy đã đẩy nhanh sự thức tỉnh của mãnh thú, bằng mắt thường có thể thấy chiếc lều lớn dần lên.
Điều này tạo điều kiện rất nhiều cho Phương Tiểu Nhã loát động, cô giữ thân gậy bằng một tay, dùng tay kia xoa hai quả trứng lớn treo ở gốc gậy.
Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Hồng Lâm Phàm lớn hiếm thấy, nhưng cô không ngờ so sánh của ba chồng còn lớn hơn của hắn.
Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© vừa cứng vừa nóng, có thể cảm nhận được những đường gân rõ ràng nổi lên qua lớp vải, không dám tưởng tượng những đường gân căng phồng như vậy ma sát hoa huyệt, cọ vào vách thịt sẽ khiến phụ nữ sướиɠ chết đi sống lại như thế nào.
Qυყ đầυ to hơn quả trứng đã rỉ nước làm ướt cả khoá kéo quần của ba chồng.
Ngón tay cái vòng một cái, trơn nhẵn không ngờ.
Ngón tay cạo nhẹ, thậm chí có thể cảm nhận được phản ứng mấp máy của mã mắt.
Mã mắt của ba chồng có vẻ tròn và to hơn của người thường, khi xuất tinh thì phải oai hùng lắm đây.
“Liếʍ nó đi.” Giọng của Hồng Văn Sơ có chút khàn khàn, nhưng vẫn không thay đổi âm sắc lạnh lùng.
Phương Tiểu Nhã không nghe ông nói, mà vươn tay cởi thắt lưng của ông, kéo quả ớt của ông ra, móc côn ŧᏂịŧ dâng cao, cứng rắn.
Cô muốn theo đuổi và dỗ dành ông không giả, nhưng không có nghĩa là trong mọi việc cô đều phục tùng ông, bị ông thuần hóa và dần mất đi quyền được nói chuyện của chính mình.
Hồng Văn Sơ nhìn thấy hành động của cô, trong lòng liền cười giễu, vẫn là cái tính tình quật cường kiêu căng khó thuần như vậy.
Dù sao tất cả đều là khẩu giao cho ông, nên ông không so đo đến cái gọi là cẩn thận "phản kháng" của cô.
Tiểu mỹ nhân này miệng nói thích ông, yêu thích vô cùng, nhưng lại lộ ra bộ mặt thật khi bị kích động.
Nhưng thật thật giả giả có quan trọng gì đâu?
Dù sao thì hiện tại ông cũng cảm thấy hứng thú với cô, cũng khá thích những cái được gọi là “quan tâm” của cô.