Đợi đến khi thấy tiểu hoàng tử không hiểu gì về cơ giáp, còn ở đây làm loạn, sự bất mãn và khinh thường của gã càng tăng thêm đến mức khó mà che giấu.
Chỉ là gã không hiểu, tại sao Việt chỉ huy cũng chiều theo tiểu hoàng tử làm loạn như vậy?
Việt Sạn thật sự không phải chiều theo Eno làm loạn, mà là sau khi xem hơn mười trận chiến đối kháng này, hắn cũng mơ hồ cảm thấy có chỗ nào không ổn.
Theo hấn thấy, trong quá trình đối chiến, có mấy cơ giáp có thể tránh được sai sót. Không, thật ra cũng không thể gọi là sai sót, chỉ là... động tác không đạt đến kỳ vọng trong lòng hắn mà thôi.
Chủ yếu là mấy binh điều khiển cơ giáp kia đều rất xuất sắc, nên kỳ vọng của hắn cũng cao hơn.
Nhưng dữ liệu thử nghiệm lại không có vấn đề, đều nằm trong phạm vi sai số bình thường, sai số nhỏ như vậy rất có thể chỉ là do ảnh hưởng của người điều khiển cơ giáp, dù sao thì những sau mọi người đều có hơi mệt mỏi.
Nhưng... vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.
Đánh xong hai trận cuối cùng, Tông Minh nhìn kết quả thử nghiệm, trong lòng cười lạnh nhưng trên mặt lại nhàn nhạt nói: "Bình thường, không có vấn đề gì."
Eno không nhìn gã, nhưng đằng sau đầu cậu như có mắt, nói: "Bình thường? Anh có nhìn dữ liệu không?"
Tông Minh tức giận cả buổi tối, nghe câu "âm dương quái khí" này, lửa giận lập tức bùng lên nhưng dù sao gã cũng còn nhớ Việt Sạn đang ở bên cạnh, nhịn lại nhịn lại, mới miễn cưỡng bình tĩnh nói: "Điện hạ có ý kiến gì sao?"
Eno chỉ vào hai hàng dữ liệu trên màn hình không xa, nói: "Ở đây, độ lệch quá lớn."
Việt Sạn nghe vậy không khỏi nhướng mày, không ngờ tiểu hoàng tử lại thật sự hiểu, hơn nữa quan điểm còn nhất trí với hắn. Xem ra, những kiến thức giáo sư dạy tiểu hoàng tử rất rộng.
Gavin cũng không khỏi lè lưỡi, thầm nghĩ, không ngờ tiểu hoàng tử trông xinh đẹp ngoan ngoãn này lại có tính khí cứng rắn như vậy.
Thật ra, có người có thể dập tắt uy phong của Tông Minh, anh ta vẫn rất vui. Nhưng nhìn vào hai hàng dữ liệu mà Eno chỉ, anh ta lại hơi thất vọng.
Biên độ dao động của số liệu tuy lớn hơn một chút nhưng vẫn nằm trong phạm vi sai số bình thường, nhiều nhất là sự khác biệt giữa tốt và xuất sắc, không tính là bất thường.
Không đúng, tại sao anh ta lại có thể thất vọng được? Cơ giáp không có vấn đề, anh ta nên vui mới phải.
Tông Minh hiển nhiên đã sớm nhìn ra, lập tức không vui nói: "Điện hạ, nếu không hiểu có thể đọc thêm sách, đây thuộc phạm vi sai số bình thường."
Eno nghiêng đầu nhìn gã, không hiểu nói: "Anh hình như có thành kiến rất lớn với tôi?"
Tông Minh: "..." Giờ mới nghe ra à?
Eno nhìn gã, đôi mắt đẹp thoáng hiện lên vẻ nghi ngờ.
Một lát sau, cậu bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Tôi hiểu rồi, hai cơ giáp kia là do công ty thuộc Tông gia nghiên cứu phát triển và sản xuất, anh nghi ngờ tôi nhắm vào nhà anh?"